Trần Phi lại giữ chặt lấy Tử Linh Lung, kéo cô ra sau lưng. "Biết tầm quan trong của thực lực chưa? Lần này giao cho tôi, về sau cô phải tự mình đứng lên." Trần Phi nhẹ nhàng nói bên tai cô. Chỉ sau khi trải qua sự khinh miệt chế giễu, mới có hiểu sức mạnh quan trọng như thế nào. Bờ môi của Tử Linh Lung đã cắn đến chảy máu, móng tay đâm vào da thịt, đôi mắt cô đẫm lệ bất bình tức giận. Cô ghét sự kém cỏi của bản thân mình, cũng không...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.