• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


“Chị dâu, vào uống trà đi, khát chết em rồi.

"Quý Phỉ Văn nhanh chóng pha xong một ấm trà, gọi Triệu Tây Bối tới.
Hương thơm yên tĩnh của trà truyền đến, Triệu Tây Bối không biết Quý Phỉ Văn đang pha loại trà gì, nhưng theo tài lực của Quý gia, chắc chắn không phải hàng rẻ tiền gì.
"Cái kia...!Phỉ Văn, em có thể gọi tôi Tiểu Bối hoặc là Bối Bối, ừm...!Đừng gọi là chị dâu nhỏ được không?” Triệu Tây Bối vô thức siết chặt bàn tay đang cầm tách trà, cúi đầu, cắn môi và nói nhỏ.
Cô ấy thực sự không quen với việc Quý Phỉ Văn gọi cô như vậy, dù sao cô và Quý Nam Tư cũng chỉ là kết hôn theo hợp đồng, hơn nữa chỉ có một năm, cô không muốn sau này Quý Phỉ Văn buồn.
“Haiz, chị dâu nhỏ đừng thẹn thùng, chị là vợ của anh hai em, em gọi chị là chị dâu nhỏ cũng là đương nhiên, anh nói đúng không anh hai? " Quý Phỉ Văn cười hỏi Quý Nam Tư bên cạnh.
Thật ra lúc đầu cô gọi Triệu Tây Bối là chị dâu nhỏ là để chọc giận Yến Hiểu Mộng, nhưng vừa rồi ở chung cùng Triệu Tây Bối trong sân trong chốc lát, cô cảm thấy Triệu Tây Bối là một người thành thật, không giống như những tiểu thư tự cho mình là đúng kia, so với người như Yến Hiểu Mộng còn không biết tốt hơn bao nhiêu lần, vì vậy bây giờ cô ấy chân thành gọi Triệu Tây Bối là chị dâu.
“Một cái xưng hô mà thôi, không cần để ý.


" Quý Nam Tư tùy ý nói như thể hắn không nhìn thấy sự bối rối của Triệu Tây Bối.

Chỉ là động tác uống trà của hắn thoáng tạm dừng một chút.
Cô ấy không thích gia đình của hắn sao? Tại sao lại quan tâm đến một cái danh xưng đến thế? Trong lòng Quý Nam Tư cảm thấy có chút không thoải mái, hắn dần dần để bụng Triệu Tây Bối, ánh mắt luôn dõi theo cô một cách khó hiểu.

Hôm nay nhìn thấy cô tự nhiên như vậy khiến cho mẹ con Yến Hiểu Mộng ăn buồn mệt, còn khiến bà thích cô hơn, hắn cảm thấy đồng ý kết hôn giả với cô đúng là đúng đắn, ít nhất sau ngày hôm nay bà nội sẽ không lại bắt hắn đi xem mắt nữa.
Triệu Tây Bối nghe Quý Nam Tư nói như vậy thì cũng không thể nói gì thêm, cô không ngừng thôi miên bản thân bỏ qua xưng hô của Quý Phỉ Văn, ngàn vạn không được tưởng là thật.
Có một kẻ dở hơi như Quý Phỉ Văn ở, bầu không khí giữa ba người họ nhanh chóng trở nên sôi nổi, trò chuyện một hồi Quý Phỉ Văn đột nhiên hỏi một câu hỏi khiến Triệu Tây Bối trở tay không kịp.
“…Chị dâu, làm sao chị lại gặp được anh trai em? Tại sao em không nghe thấy tiếng gió nào cả? "Quý Phỉ Văn thực sự tò mò về mối quan hệ giữa Triệu Tây Bối và Quý Nam Tư.

Vừa rồi cô ấy không có cơ hội để hỏi, nhưng hiện tại cô thấy cô và và Triệu Tây Bối đã rất quen thuộc, trực tiếp hỏi.

Triệu Tây Bối ngây ngốc nhìn Quý Phỉ Văn, một bộ dáng không biết làm sao, cô nên trả lời như thế nào? Nói là cô nhận nhầm người, cùng Quý Nam Tư kết hôn là giả? Hay là nói vì xem mắt nên quen biết?
“Đây là bí mật giữa hai chúng ta, sao em hỏi nhiều thế? "Quý Nam Tư nhanh chóng mở miệng hóa giải sự xấu hổ của Triệu Tây Bối.
Triệu Tây Bối vội vàng cúi đầu vì xấu hổ, cô biết rằng Quý Nam Tư nói điều này là cố ý để Quý Phỉ Văn hiểu lầm, nhưng Triệu Tây Bối vẫn rất cảm kích vì sự giải vây của Quý Nam Tư.
“Không nói thì không nói, sao lại hung dữ như vậy.

"Quý Phỉ Văn rất tức giận vì hành vi che giấu của anh hai mình, nhưng bây giờ cô ấy có chuyện nhờ vả, vẫn là không nên trêu chọc anh ấy.
Triệu Tây Bối hai tay ngượng ngùng cầm chén trà, không biết nên trả lời như thế nào.
“Anh họ, thì ra anh ở đây.

"
Ở đằng xa, một giọng nói quyến rũ đột nhiên vang lên.

Triệu Tây Bối quay đầu nhìn về phía bờ hồ, thấy Yến Hiểu Mộng đang đi đến gần với nụ cười trên mặt..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK