Chương 41: Tiệc riêng của Cổ đại sư
Bây giờ cửa hàng loại hình đồ cổ, ngọc khí, thường di chuyển vào các tòa nhà thương mại cao cấp, nhưng là ở Cổ Nguyệt Trai hết sức kỳ lạ, là một gian hàng cổ độc đáo, hơn nữa nằm ở trên đường phố thịnh vượng nhất của thành phố Vân Châu, so với công trình kiến trúc xung quanh thì khác hẳn, điều này cũng có thể phản ánh rằng ông chủ đằng sau Cổ Nguyệt Trai không hề đơn giản.
Là một người gốc Vân Châu, Diệp Trần cũng đã được nghe nhiều truyền thuyết về Cổ Nguyệt Trai.
Người ta nói rằng tất cả các vật phẩm ngọc bích đã đi qua Cổ Nguyệt Trai đều có công hiệu thần kỳ, đặc biệt là ngọc bích được qua bởi bàn tay của Cổ đại sư, thậm chí còn có giá trị hơn, một viên ngọc thật khó để tìm thấy.
Bước vào cửa hàng, một mùi hương trầm nhàn nhạt phả vào, để cho người ta không thể không cảm nhận được tinh thần rung một cái, và ngay lập tức cảm giác tâm thần thoải mái hơn rất nhiều.
Hơn nữa, trang trí bên trong không kém hơn biệt thự mà Tào Văn đã tặng cho hắn, thậm chí ở phong thủy, trên cách xử lý chi tiết, còn cao hơn!
Toàn bộ tầng đầu tiên chiếm hàng ngàn mét vuông, và hàng hóa được đặt trưng bày trong cửa hàng, ngoài ngọc bích, còn có đồ sứ, thư pháp, các mảnh linh tinh và các loại tương tự, dưới ánh sáng chiếu rọi xuống, chiếu sáng rạng rỡ.
“Chào mừng đến với cửa hàng chúng tôi!”
Diệp Trần vừa mới bước vào đó, một cô gái trẻ mặc một chiếc sườn xám đi tới, khuôn mặt tươi cười đón chào, cô ấy chắc là nhân viên hướng dẫn mua sắm trong cửa hàng.
Tuy nhiên khi cô gái mặc sườn xám nhìn thấy sự xuật hiện của một thiếu niên có phong cách ăn mặc nghèo nàn, trong đôi mắt của cô ấy đột nhiên hiện ra một sự thất vọng sâu sắc và khinh miệt.
Mặc dù Diệp Trần nắm giữ một khoản tiền khổng lồ, nhưng nó không được sử dụng để mua quần áo, hôm nay là mặc một bộ quần áo rất bình thường thoải mái, ngay từ cái nhìn đầu tiên có thể nhìn ra được đây là hàng vỉa hè.
Diệp Trần tự nhiên thấy sự khinh miệt cô gái đối với bản thân mình, hắn cũng lười để ý tới, trực tiếp vẫy tay, nói:
“Tôi chỉ nhìn một chút, cô không cần quan tâm đến tôi!”
Cô gái mặc sườn xám này nghe Diệp Thần nói như vậy, cô ấy thậm chí còn tin chắc rằng cậu bé nhà quê trước mắt cô lại là một gã chỉ nhìn không mua, loại người này cô ta đã nhìn thấy nhiều, nên sự khinh miệt trên khuôn mặt cô càng dày hơn, nhưng mở cửa hàng để làm ăn, tự nhiên không có lý do gì để đuổi khách đi, thế là nhàn nhạt nói một câu,
“Được rồi, thưa ngài, xin ngài cứ tự nhiên!”
Sau khi nói điều này, cô gái đã hoàn toàn phớt lờ Diệp Trần.
…
Sau một lúc,
Diệp Trần đã nhìn toàn bộ ngọc bích ở tầng một mấy lần, thật không may chất liệu của những sản phẩm ngọc bích này thực sự chẳng ra sao cả, không có một cái nào có thể lọt vào pháp nhãn của Diệp Trần, thậm chí ngay cả dây chuyển ngọc bích của Tô Lam cũng không bằng.
“Có vẻ như Cổ Nguyệt Trai nổi tiếng, bất quá cũng chỉ như thế mà thôi, nếu như thật sự không tìm được, ta chỉ có thể đến một số thành phố phát triển hơn để tìm loại ngọc mà mình cần!”
Ngay khi Diệp Trần đang có ý định rời đi, hắn đột nhiên thấy hai người từ ngoài cửa đi vào và đi thẳng đến bậc thang cầu thang và đi lên tầng hai.
Diệp Trần đột nhiên nghĩ đến một vấn đề,
“Chắc là trên tầng hai còn có? Nói không chừng còn có ngọc bích tốt hơn môt chút so với tầng một!””
Nghĩ về điều này, Diệp Trần cũng bước tới và đang định đi lên tầng hai, không nghĩ tới hắn lại bị hai người đàn ông bảo vệ ăn mặc như lính gác ngăn lại.
“Thưa ngài, tôi thực sự xin lỗi, hôm nay ông chủ của chúng tôi đang tổ chức một bữa tiệc riêng trên tầng hai, tạm thời không mở ra cho người ngoài!”
“Tiệc riêng? Vậy tôi có thể tham gia không?”
Khi tôi nghe câu hỏi của Diệp Trần, hai tên bảo vệ đột nhiên cười lớn, như thể họ nghe thấy một câu chuyện buồn cười nhất từ trước tới nay,
“Vì nó là một bữa tiệc riêng, có phải là chỗ để ngài có thể tham gia một cách tùy tiện không?”
Một trong những tên bảo vệ cười nhạo nói.
Diệp Trần lập tức nhíu mày,
“Trước đó không phải vừa mới có hai người đi lên sao?”
Hắn nhìn kỹ, hai người đã đi lên trước đó, nhưng không có đưa ra bất cứ thiếp mời hay loại hình mời nào cả.
Một tên bảo vệ khác cười nhạo nói:
“Đó là Mã tổng của tập đoàn Bôn Đằng và Trương tổng tập đoàn Huyễn Thải, đương nhiên là có tư cách tham gia bữa tiệc riêng của ông chủ nhà tôi rồi!”
Sau đó, hắn vẫy tay trực tiếp vào Diệp Trần,
“Tôi nói cậu chỉ là một cậu bé, định tới chỗ như thế này làm hỗn loạn cái gì? Đi đi đi! Đi chỗ khác chơi!”
Diệp Trần trong lòng đột nhiên lóe lên vẻ tức giận, nhưng nhanh chóng lại bình thường trở lại.
Vì nó là một bữa tiệc riêng tư, người ta không biết về mình, cự tuyệt ở ngoài cửa cũng không có gì không đúng.
“Có vẻ như hôm nay lần này đến đây coi như vô ích…”
Đang suy nghĩ về điều này, Diệp Trần đang có ý định rời đi, tại thời điểm nàu, đột nhiên một người đan ông trung niên dáng người béo phì từ ngoài của đi vào.
Diệp Trần nhìn thấy người này, đột nhiên hai mắt của hắn sáng lên, và nhanh chóng hô lên một tiếng,
“Chú Ngô!”
Hóa ra là người này là cha của Ngô Lỗi, Ngô Bá Hùng, trước kia Diệp Trần không ít lần đến Ngô gia để chơi, nên cả hai không phải là người lạ.
“Tiểu Trần? Làm sao cháu lại ở chỗ này?”
Ngô Bá Hùng nhìn thấy Diệp Trần, cũng không thể không sững sờ, chợt cười hỏi.
Đối với bạn cùng lớp của con tria mình, Ngô Bá Hùng luôn luôn đánh giá cao, không chỉ là thành tích học tập xuất sắc, hơn nữa làm người rất bình tĩnh, tuy rằng tính cách hướng nội một chút, nhưng sau này nếu như có thể thay đổi, tương lại có thể nói là tiền đồ không thể đo lường,
Diệp Trần cũng không nói với Ngô Bá Hùng rằng, chính mình tới đây để mua ngọc bích, nhưng chẳng qua hắn nói rằng hắn đối với ngọc bích cảm thấy khá là hứng thú và muốn đến Cổ Nguyệt Trai nhìn thấy chút việc đời.
Sau khi nghe những lời của Diệp Trần, Ngô Bá Hùng đột nhiên cười nói:
“Không nghĩ tới tiểu Trần cháu có sở thích này, vậy coi như cháu chọn đúng dịp vào ngày hôm nay! Người ta nói rằng Cổ đại sư trước đây có được một khối ngọc bích tốt nhất, và bây giờ ông ta đã luyện chế thành pháp khí, cháu theo chú đi lên, Hôm nay chú Ngô dẫn cháu đi mở rộng tầm mắt!”
Sau đó, Ngô Bá Hùng trực tiếp nắm lấy cánh tay của Diệp Trần kéo theo bước về phía tầng hai.
Mặc dù Ngô gia không thể so sánh được với ba gia tộc lớn ở Vân Châu, nhưng đây cũng là gia tộc hàng đầu, và chính Ngô bá Hùng phụ trách một công ty gồm hàng trăm người, cũng là một người có mặt mũi tại thành phố Vân Châu, lại là khách quen của Cổ Nguyệt Trai, hai tên bảo vệ kia tự nhiên không dám chặn.
“Pháp khí?”
Khi Diệp Trần nghe thấy điều này, lông mày không thể không nhíu lại.
Mặc dù hắn mơ hồ biết rằng, trên trái đất cũng có thể có sự tồn tại của tu chân giả, nhưng hắn cả đời kiếp trước của hắn chưa bao giờ gặp được, vì vậy bây giờ anh nghe những lời của Ngô Bá Hùng, và trong lòng hắn vẫn còn hơi ngạc nhiên.
Ngô Bá Hùng còn tưởng rằng Diệp Trần không biết pháp khí là gì, thế là nhanh chóng giơ một vòng tay bằng ngọc bích màu trắng đeo trên cổ tay của mình lên, vẻ mặt vui vẻ nói:
“Đây là pháp khí mà chú đã mua từ Cổ đại sư ở một mức giá cao trong thời gian qua, từ khi đeo cái pháp khí này, chú cảm thấy rằng toàn bộ tinh thần trở nên phấn chấn, ngay cả những vấn đề huyết áp cao mà chú chưa chữa khỏi trước đó, vậy mà không cần uống thuốc lại khỏi bệnh, quả thực thần kỳ! ”
Ngô Bá Hùng nói xong, lấy tay nhẹ nhàng vuốt ve chuỗi vòng tay ngọc bích màu trắng này, ánh mắt để lộ ra vẻ rất yêu thích.
Diệp Trần tập trung nhìn vào, lập tức suýt chút nữa cười ra tiếng,
Thật sao! Ngô Bá Hùng gọi cái này là pháp khí, nhưng dựa theo thực tế mà nói, trên vòng tay màu trắng này, được người khắc lục một đạo phù văn cực kỳ đơn giản mà thôi!
Cái vòng tay ngọc màu trắng này, vốn chính là ngọc bích cực phẩm, sau khi được người khắc lục lên trên một đạo phù văn tĩnh khí ngưng thần, tự nhiên có một chút tác dụng, không có gì ngạc nhiên.
Nếu cài này có thể được coi là pháp khí, vậy Diệp Trần hôm qua luyện chế mặt dây chuyền của Tô Lam, nó có thể được coi là Thần khí!
======
Chương 42: Ba cái pháp khí
Sau một lúc,
Diệp Trần đi theo Ngô Bá Hùng, đi tới tầng hai của Cổ Nguyệt Trai, cho dù là hoàn cảnh xung quanh, hay là những vật thể được trưng bày, phẩm chất sõ ràng cao hơn tầng một.
Ở vị trí trung tâm trên tầng hai, có một số bàn làm bằng gỗ hoàng lê, có khoảng hai mươi ba mươi người đứng xung quanh cái bàn đó, hoặc đứng hoặc ngồi.
“Tiểu Trần, có thể đến để tham gia vào bữa tiệc riêng tư của Cổ đại sư, đều là những nhân vật có mặt mũi ở thành phố Vân Châu, đợi chút nữa cháu đi theo chú, không được nói lung tung, biết không?”
Ngô Bá Hùng từ từ đi về phía đám người kia, một bên khẽ nhắc nhở Diệp Trần.
Diệp Trần nhẹ gật đầu,
“Chú Ngô chú cứ yên tâm, cháu có chừng mực!”
…
“Ồ, Ngô tổng cũng ở đây, xin hãy ngồi xuống! Hãy ngồi xuống đi!”
Khi Ngô Bá Hùng vừa đến gần, ai đó ngay lập tức đến và chào đón hắn ta, rõ ràng có thể thấy trong số những người này, sự nổi tiếng của hắn cũng không tệ lắm.
Sau khi Ngô Bá Hùng và mọi người hàn huyên một lúc, sau đó dẫn Diệp Trần đi thưởng thức ở xung quanh,
“Đây là một viên ngọc độc đáo, kết cấu tinh tế tỉ mỉ, hiệu suất đánh bóng tốt…đây là Lục Tùng thạch, còn được gọi là Kin Châu thạch…đây là Tử Thủy tinh…”
Ngô Bá Hùng rõ ràng là rất thích nghiên cứu về ngọc bích, trong khi xem, vẫn không quên giải thích về chủng loại và đặc điểm khác nhau cho Diệp Trần nghe.
Thực thì Diệp Trần đối với mấy thứ này căn bản không có hứng thú, hơn nữa hắn phân biệt ra loại ngọc thạch nào tốt hay xấu rất đơn giản, chỉ cần ngọc thạch nào có linh khí tràn đầy chính là ngọc thạch tốt, nhưng đối với Ngô Bá Hùng nhiệt tình giảng giairm hắn cũng không tiện từ chối, đành phải nhẫn nại đứng nghe.
Đột nhiên,
Ngay vào lúc Ngô Bá Hùng đang giải thích cho hắn nghe về loại pha lê phỉ thúy, có một người ở bên cạnh hô lên:
“Cổ đại sư tới rồi!”
Diệp Trần lập tức thuận theo ánh mắt của mọi người nhìn lại, chỉ thấy một người đàn ông ước chừng năm sáu mươi tuổi, có mái tóc màu xám mặc quần áo cổ trang, đang từ từ đi xuống cầu thang, theo sau là một cô gái xinh đẹp quyến rũ đẹp lạnh lùng ước chừng hai mươi tuổi trên người mặc sườn xám đỏ, cầm một chiếc hộp màu đỏ trong tay.
“Đi, chúng ta cũng đi qua!”
Ngô Bá Hùng thấy sự xuất hiện của Cổ đại sư, đột nhiên vui mừng và không tiếp tục lo giải thích kiến thức về ngọc bích, ngay lập tức kéo theo Diệp Trần đi tới.
Đi về phía trước, Diệp Trần nhìn vào vị Cổ đại sư có danh tiếng ở Vân Châu bắt đầu đánh giá, trên mặt đột nhiên hiện ra sự ngạc nhiên,
“Không nghĩ tới vị Cổ đại sư này, thật đúng là người tu chân! Đáng tiếc hắn chắc là chỉ biết một số phương pháp thổ nạp thô thiển, chẳng những tu vi rất yếu, chỉ có cảnh giới Luyện Khí tầng hai, hơn nữa chân nguyên tán loạn, sự là ngay cả võ giả Ám Kình cũng đánh không được…”
Sau khi liếc mắt đã nhìn thấu nội tình của Cổ đại sư, Diệp Trần không thể không âm thầm lắc đầu.
Chỉ là Luyện Khí tầng hai, rõ ràng có thể trở thành đại sư trong miệng của mọi người, có thể thấy được trên trái đất này, một mạch tu chân xác thực đã xuống dốc, khó trách kiếp trước đi qua hơn nửa vòng trái đất, cũng chưa từng thấy được một người tu chân nào.
…
Sau khi vị Cổ đại sư kia xuất hiện, hướng về phía mọi người khoát tay áo, xem như lên tiếng chào hỏi, thần thái ngạo nghễ nói:
“Cảm tạ các vị có thể bỏ trăm công ngàn việc đến đây! Nửa năm vừa qua cho tới bây giờ, lão phu bế quan nghiên cứu, cuối cùng cũng không phụ sự kỳ vọng, lại một lần nữa chế tạo ra ba cái pháp khí, còn dựa theo quy củ cũ, mọi người đấu giá tranh giành, người nào trả giá cao thì được!”
Nói đến đây, Cổ đại sư dừng lại một chút, hướng về phía cô gái quyến rũ lạnh lùng ở sau lưng nói:
“Phi Yên, lấy pháp khí ra, để các ông chủ ở đây nhìn một chút!”
“Vâng, sư phụ!”
Cô gái quyến rũ lạnh lùng lên tiếng, đặt chiếc hộp trong tay đưa lên bàn và đặt nó xuống.
Hộp gấm được chia làm ba tầng, cô gái quyến rũ lạnh lùng trước tiên từ từ mở ra tầng đầu tiên, bên trong là dùng dương chi bạch ngọc chế tạo Ngọc Như Ý, chẳng những khéo léo lại đẹp đẽ, hơn nữa quanh thân nó tỏa ra ánh sáng lấp lóe, vừa nhìn là biết không phải vật bình thường.
“Bảo bối tốt!”
Mọi người người đột nhiên thi nhau than sợ hãi.
“Nguyên liệu làm ra Ngọc Như Ý này, đến từ đỉnh của dãy núi Thiên Sơn, chính là một loại ngọc tốt nhất, sau khi trải qua sư phụ tôi thi pháp, đã có được linh tính, đặt ở trên cao đường trong nhà, có thể bảo đảm gia đình hòa thuận, người nhà bách bệnh bất sinh…”
Cô gái lạnh lùng cầm Ngọc Như Ý lên và sau đó giới thiệu nó cho mọi người.
Không thể không nói, sau khi Ngọc Như Ý này vừa lấy ra, tất cả mọi người đột nhiên cảm thấy loại cảm giác như một làn gió mùa xuân, ngay cả khi họ không am hiểu, họ có thể cảm thấy rằng vật này không phải là vật tầm thường.
Mọi người ở đây, ngoại trừ Diệp Trần lại âm thầm lắc đầu, trong mắt mọi người còn lại tất cả đều tràn đầy vẻ nóng bỏng.
“Phi Yên tiểu thư, cô trực tiếp nói ra giá quy định đi!”
“Không sai! Lần trước không thể cướp được pháp khí mà Cổ đại sư tự tay chế tác, lần này ta nhất định phải đạt được!”
“Hừ! Nói cũng không nên nói quá nhiều!”
…
Những người có mặt ở đây hầu hết là những người giàu có nhất ở thành phố Vân Châu, và ngay cả những doanh nhân giàu có ở nơi khác cũng chạy tới đây, đạt tới thành tựu như bọn họ, người nhà bình an, thân thể khỏe mạnh, hiển nhiên quan trọng hơn so với bất kỳ thứ gì, vì thế không tiếc bỏ ra số tiền lớn.
Cô gái lạnh lùng nhìn thấy màu nóng trong mắt mọi người, một nụ cười xuất hiện trên khuôn mặt lạnh lùng, mở miệng từ từ nói:
“Cái pháp khí Ngọc Như ý này, giá khởi điểm là 1000 vạn!”
Lời nói của cô gái lạnh lùng với mới nói ra, một người đàn ông trung niên tai to mặt lớn, lập tức mở miệng nói:
“Ta ra 1500 vạn!”
“Ta ra 2000 vạn!”
“2200 vạn!”
“2300 vạn!”
…
Chỉ trong nháy mắt, giá cả cạnh tranh vậy mà đã lên tới gần 3000 vạn!
Cho dù Diệp Trần bây giờ đã coi là kẻ có tiền, không không thể không âm thầm tắc lưỡi.
Mặc dù cái Dương Chi Ngọc Như ý này rất đáng yêu, hoàn toàn chính xác được tính là ngọc thạch cực phẩm, nhưng nhiều nhất cũng chỉ có giá trị giới hạn là một trăm vạn, bây giờ chẳng qua ở trong khắc một chút phù văn đơn giản, ngay lập tức liền có giá cao tới gấp mấy chục lần, quả thực chính là bạo lợi a!
Mặc dù Diệp Trần nghĩ rằng Ngọc Như ý này không xứng đáng với giá cả đó, nhưng hắn ta cũng không nói ra cái gì, dù sao những người này đều muốn tranh giành, một người sẵn sàng tranh giành, với hắn cũng không có quan hệ gì.
Cuối cùng, khối Ngọc Như ý được Cổ đại sư chế tạo, được người lấy giá cao 3300 vạn lấy đi.
Rất nhanh, cô gái lạnh lùng kia lại mở ra tầng thứ hai của hộp gám, bên trong rõ ràng là một chiếc vòng cổ bằng Lam Bảo thạch.
“Kiện pháp khí thứ hai này, cho phụ nữ đeo, có tác dụng trì hoãn lão hóa, kéo dài tuổi thọ! Các vị có thể mua nó cho vợ hoặc bạn gái của mình…”
Sau khi cô gái lạnh lùng giới thiệu công hiệu của kiện pháp khí thứ hai cho mọi người một lần, giá khởi điểm cũng là 1000 vạn
Lần này sự nhiệt tình của mọi người, rõ ràng không còn tăng vọt như Ngọc Như ý trước đó, nhưng cuối cùng vẫn có người trả giá cao tới 2800 vạn!
Diệp Trần đứng ở sau lưng Ngô Bá Hùng, thấy hắn vẫn không có mở miệng ra đấu giá, không thể không hiếu kỳ hỏi:
“Chú Ngô, chú không có ý định cạnh tranh sao?”
Ngô Bá Hùng hướng về phía hắn nở ra nụ cười thần bí, thấp giọng nói:
“Dựa theo tác phong làm việc của vị Cổ đại sư này, kiện pháp khí thứ ba mới thực sự là then chốt, hai kiện pháp khí trước không tranh cũng được!”
Ngô Bá Hùng vừa mới nói xong, cô gái lạnh lùng kia đã mở ra tầng thứ thứ ba của hộp gấm,
“Xôn xao ~ ”
Tầng thứ ba của hộp gấm vừa mới mở ra, nó đột nhiên phát ra ánh sáng đỏ mờ nhạt!!
Chỉ thấy trong cái hộp kia, rõ ràng là một cái khay ngọc màu đỏ như máu, trên khay ngọc này dường như được khắc một số văn tự kỳ lạ, toàn thân khay ngọc toát ra một màu máu mờ nhạt, bí ẩn không thể hiểu nổi.
Nhìn thấy cái khay ngọc màu đỏ như máu này, Diệp Trần lập tức nhiu mày.