Cô dùng cán chuyên cán bột để ép mỏng, bỏ vào bên trong chút nhân làm thành bánh bao.
Từng cái đều lớn nhỏ bằng nhau, nếp gấp cực kì xinh đẹp, giống hệt như một tác phẩm nghệ thuật điêu luyện.Hoa Dạng đổ nước lạnh vào nồi để hấp bánh bao, nồi bên cạnh cũng toả ra mùi thơm ngào ngạt, vừa mở nắp ra đã thấy cháo được nấu tốt, cô nhanh nhẹn bỏ thịt băm và trứng bắc thảo vào đảo đều.
Theo từng động tác quấy của Hoa Dạng, hương vị đồ ăn ngày càng thơm nồng, nhanh chóng lan toả ra bốn phía.
Cô thả thêm vào nồi một chút hành lá và muối, nồi cháo thịt nạc trứng bắc thảo cuối cùng cũng ra đời.
Hoa Dạng nhịn không được mà múc cho mình một chén, vừa ăn vào một ngụm, lông mày cô liền nhếch lên vì thoả mãn, vị đặc biệt thanh mát, cháo cũng được ninh nhừ, vừa vào miệng đã lập tức tan ngay.
Trứng bắc thảo cũng không có chút mùi tanh nào, ăn cùng với thịt nạc là số dách, phải gọi là siêu cấp mỹ thực.Chợt cánh cửa đang khép hờ bị đẩy ra, chỉ thấy một nam sinh mặt tròn xông vào phòng, lập tức bị mê hoặc bởi mùi thơm của đồ ăn, cậu ta điên cuồng hít lấy hít để, hai mắt sáng rực như đèn pha ô tô, vội vàng lên tiếng hỏi tới tấp: “Tiểu Dạng, có mình em ở nhà thôi hả? Em nấu cái gì mà thơm quá vậy?”.