• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 43


Tác giả: Quyết Tuyệt


Edit: Kaorurits


Từ khi xuyên qua đến nay, tâm tình Ngôn Cảnh Tắc vẫn không có cách nào bình tĩnh lại được.


Bởi vì hắn không biết mình kế tiếp phải làm sao mới ổn.


Hắn không có ký ức trước kia, mà nguyên chủ là một minh tinh, để ý nhất lại là thanh danh của mình, liều mạng muốn nổi danh.


Vì để mình không bị bêu xấu, nguyên chủ có thể nói là hao tổn tâm cơ, thậm chí ở thời điểm còn chưa nổi, đã bắt đầu kinh doanh hình tượng cá nhân của mình, đem bản thân ích kỷ ngụy trang thành một người rộng rãi thiện lương.


Nhưng hắn kỳ thật rất rõ ràng, chính bản thân vô cùng dơ bẩn.


So sánh ra, Quý Thừa Tu liền không giống vậy. Quý Thừa Tu là đơn thuần thích diễn xuất, muốn diễn cái gì liền diễn cái đó, không mang theo bất luận hiệu quả và lợi ích gì.


Nguyên chủ chán ghét Quý Thừa Tu như vậy, mấy năm nay vì tài nguyên, hắn không thể không chịu đựng chán ghét mà phải khen tặng Quý Thừa Tu, chuyện này càng làm hắn muốn huỷ hoại Quý Thừa Tu hơn.


Ngôn Cảnh Tắc lại nghĩ tới sự việc sẽ phát sinh kế tiếp. 


Nguyên chủ trong tiết mục này, sẽ bôi đen Quý Thừa Tu bằng nhiều cách, làm fan của hắn cảm thấy Quý Thừa Tu có mưu đồ gây rối hắn.


Quý Thừa Tu người này, kỳ thật không quá để ý thanh danh, nhưng y ý thức được chuyện nguyên chủ không thích y, liền nói chuyện chia tay với nguyên chủ trong thời gian này.


Kết quả, Quý Thừa Tu quá bình tĩnh, lại làm nguyên chủ có chút bất an, sợ Quý Thừa Tu trái lại đối phó mình… Suy bụng ta ra bụng người, nguyên chủ cảm thấy Quý Thừa Tu khẳng định hận chết mình.


Mấy năm nay, tuy rằng nguyên chủ cùng Quý Thừa Tu vẫn luôn không có quan hệ  thân mật, nhưng nguyên chủ vì dỗ Quý Thừa Tu, thường sẽ qua nhà Quý Thừa Tu ở, chờ chân nhân tú kết thúc, nguyên chủ liền lấy cớ nói muốn thu dọn đồ đạc, cùng Quý Thừa Tu về nhà, sau đó trộm thả ma túy vào đồ ăn của Quý Thừa Tu, lại báo cáo Quý Thừa Tu.


Nguyên chủ còn ở trên mạng đăng tin, nói mình năm đó ở công ty Quý Thừa Tu đã bị Quý Thừa Tu theo dõi, hắn thà chết chứ không chịu khuất phục, không chịu tiếp thu quy tắc ngầm, mới có thể rời đi cái công ty kia.


Nguyên chủ mượn chuyện này làm cho fans hung hăng đồng tình hắn một phen, nhiệt độ càng cao, Quý Thừa Tu lại bị kéo vào. Này còn chưa tính, nguyên chủ còn trộm kích động những fan tương đối cực đoan lại nhỏ tuổi của mình, để các nàng đi đối phó Quý Thừa Tu.


Thời điểm Quý Thừa Tu từ cục cảnh sát ra tới, vài fan của nguyên chủ lái xe đuổi theo Quý Thừa Tu, có ý đồ công kích Quý Thừa Tu, cuối cùng thế mà lại đụng phải xe Quý Thừa Tu, Quý Thừa Tu cuối cùng tai nạn xe cộ, bỏ mình.


Đương nhiên, nguyên chủ kết cục cũng không tốt hơn được bao nhiêu. 


Sau khi Quý Thừa Tu chết không bao lâu, Quý Thừa Tu đạo diễn một bộ phim điện ảnh đột nhiên nổi bật, còn có người tuôn tin ra, nói Quý Thừa Tu đã từng cùng nguyên chủ ở bên nhau.


Nguyên chủ đương nhiên chết không thừa nhận, fan hắn cũng liều mạng giúp hắn tẩy trắng, nhưng người trong giới đều biết đây là sự thật. 


Sự nghiệp diễn xuất của nguyên chủ đã chịu ảnh hưởng không nhỏ, lúc này, hắn còn nghiện ma túy. 


Nguyên chủ chủ động đi theo tiếp xúc với mấy kẻ hư hỏng, từ chỗ người ta lấy ma túy, người ta không thèm theo dõi hắn, khẳng định phải kéo hắn xuống nước mới bảo đảm. 


Những người này, chính là ở công ty hiện tại của nguyên chủ, nguyên chủ cũng không phải người có ý chí cao cường gì, đương nhiên bị khống chế.


Trước đó nguyên chủ đối với hình tượng của mình rất coi trọng, nhưng ma túy sẽ làm người ta mất đi lý trí, nguyên chủ lập tức liền sa đọa.


Lúc hắn đối xử với người ngoài, tính tình càng ngày càng kém, còn bắt đầu làm loạn quan hệ nam nữ. 


Một năm sau, có người ở trên mạng cho ra ánh sáng một vài ảnh chụp, bên trong là ảnh giường chiếu của hắn và người khác, đủ màu cả trai lẫn gái.


Fan nguyên chủ nguyên bản yêu hắn bao nhiêu, chuyện này xảy ra liền hận hắn bấy nhiêu, còn có fan cực đoan bắt đầu công kích nguyên chủ.


Cũng không biết có phải trùng hợp không, nguyên chủ vì tránh né fans hơn nữa lên cơn nghiện ma túy, lúc lái xe bay thẳng đến đụng phải xe tải lớn đi ngang, cuối cùng xe hủy người vong.


Một cuốc tiếp nối một cuốc, Ngôn Cảnh Tắc liều mạng đào hố, đồng thời cũng rốt cuộc có quyết định.


Sau khi quyết định được rồi, tâm tình của hắn thật ra lại nhẹ nhàng hơn nhiều.


Tổ tiết mục không có khả năng vẫn luôn bắt người xem nhìn nhóm khách mời đào hố, cho nên đào trong chốc lát, tiết mục tổ liền đưa tới đồ ăn cho bọn họ.


Là một thùng… mì ngật đáp* nấu rau xanh. 


(*làm món mì gnocchi của Trung Quốc)


Ngật đáp trên mặt đen tuyền, thả rau xanh nấu chung, thoạt nhìn càng ghê tởm.


Nhóm khách mời một đám mặt đầy ghét bỏ.


“Khi còn nhỏ trong nhà tôi nuôi heo, cho heo ăn mấy thứ giống như vậy á!” Mã Hoành Hưng nói.


“Này thật sự có thể ăn sao?”


“Chúng ta phải đánh giặc, còn cho chúng ta ăn cái này?” Mọi người sôi nổi nói.


Tiểu tổ trưởng nói: "Quân lương đã bị phía trên lấy, các người có thể ăn cái này để no cũng tốt lắm rồi, đừng có yêu cầu cao quá."


Nhóm khách mời chỉ có thể khổ ha ha mà ăn.


Fan xem phát sóng trực tiếp có một số cười ha ha, cũng có một số đau lòng mà không được, điên cuồng đánh chữ, để tổ tiết mục cho ca ca các nàng ăn chút đồ ngon.


Nhưng mà bọn họ còn chưa đánh chữ xong, phát sóng trực tiếp liền kết thúc.


Tổ tiết mục cho nhóm khách mời ăn mì nấu rau, tuy rằng nhìn thấy ghê, nhưng kỳ thật hương vị vẫn ổn.


Hơn nữa bột mì dùng các loại hạt, đồ ăn cũng không dầu mỡ, cũng coi như là… cơm giảm béo.


Nhưng nhóm khách mời vẫn là có điểm chịu không nổi, cho nên sau khi phát sóng trực tiếp chấm dứt, tổ tiết mục lại đưa tới đồ ăn khác, thậm chí giúp bọn hắn đào hố đến không sai biệt lắm, chỉ cần bọn họ cuối cùng bổ vài cái là được.


Thật sự rất tri kỷ.


Ăn qua đồ ăn tổ tiết mục chuẩn bị, trời đã hoàn toàn tối đen, tổ tiết mục một lần nữa bắt đầu quay, chụp, về sau sẽ cắt nối biên tập bản video.


Khách mời nam trước đó giúp đỡ khách mời nữ đào hố một chút, tiếp theo mọi người đốt lửa trên cái hố đã đào.


Chờ hố được lửa nướng qua, lại đem than lấy ra, lấy rơm rạ trải lên trên mặt… Thật đúng là có thể ngủ được.


Ngôn Cảnh Tắc và Quý Thừa Tu nằm cùng một vũng bùn, tổ tiết mục còn dập tắt ánh đèn.


Bọn họ sao lại đến gần như vậy… Bên cạnh có người nằm, làm Quý Thừa Tu có hơi không được tự nhiên. 


Kết quả lúc này, Ngôn Cảnh Tắc đột nhiên từ trong bóng tối ôm lấy y, hôn y.


Quý Thừa Tu chỉ cảm thấy cả người mình nhũn ra, người giống như muốn thiêu cháy…


“Được rồi được rồi, bật đèn.” Đạo diễn nói, hắn nói xong, đèn liền sáng.


Ngôn Cảnh Tắc cũng buông Quý Thừa Tu ra, hai người dường như không có việc gì mà từ hố ra ngoài.


Ngôn Cảnh Tắc đột nhiên phát hiện, kỹ thuật diễn của mình… cũng không kém!


Tổ tiết mục đương nhiên là sẽ không để nhóm khách mời tốn nhiều tiền mời đến thật sự ngủ vũng bùn, bị bệnh thì phải làm sao?!


Về chuyện này quân doanh đã sớm dựng tốt, bên trong có rất nhiều lều trại, lều trại này là bằng bùn đất, nhưng trong lều trại kỳ thật có bày giường và gia cụ, điện nước đều có. Sau khi nhóm khách mời bò ra từ vũng bùn, liền chuyển qua lều trại của từng người mà ngủ, điện thoại trước kia bị tổ tiết mục thu lúc quay phim cũng được trả lại trên tay bọn họ.


Ngôn Cảnh Tắc lên mạng nhìn thử, liền phát hiện người bôi đen Quý Thừa Tu đặc biệt nhiều, nguyên chủ tiêu mấy trăm vạn đồng tiền kia, cũng không phải là tiêu phí.


Từ trong túi lấy ra một cái sim rác không ký danh bỏ vào chiếc điện thoại tắt máy, Ngôn Cảnh Tắc liên hệ với thủy quân nguyên chủ bỏ tiền ra thuê kia.


Đối phương đối với đại khách hàng như hắn vô cùng coi trọng: “Cậu có yêu cầu gì?”


“Người cần bôi đen, tôi muốn thay đổi một chút.” Ngôn Cảnh Tắc nói.


“Không thành vấn đề, cậu muốn đổi ai?”


“Ngôn Cảnh Tắc.”


Sau khi thay đổi đối tượng bị bôi đen, đem điện thoại khôi phục thiết lập lúc xuất xưởng, sim lại thay về như cũ, Ngôn Cảnh Tắc lại từ lều trại mình đi ra, tìm đạo diễn. 


Hôm nay kết thúc công việc sớm, đạo diễn còn đang xem tư liệu sống quay lúc ban ngày, không có ngủ, hiện tại nhìn thấy Ngôn Cảnh Tắc lại đây, hắn rất giật mình: “Ngôn Cảnh Tắc, có việc gì sao?”


Ngôn Cảnh Tắc hướng tới đạo diễn cười: “Đạo diễn, tiết mục này có yêu cầu đầu tư gì không?”


Đạo diễn sửng sốt.


Chân nhân tú này, hiện tại đã tiến hành đến kỳ thứ ba, người đầu tư kỳ thật rất nhiều, nhưng vẫn là không đủ cho lắm… Bọn họ mời Ngôn Cảnh Tắc, phải tốn không ít tiền. 


Hiện tại Ngôn Cảnh Tắc muốn đầu tư… Bọn họ muốn a!


Nếu đủ tiền, bọn họ còn có thể tăng thời gian phát sóng trực tiếp lên nữa đó!


Huống chi quay xong kỳ này rồi còn có kỳ tiếp theo nữa. 


Ngôn Cảnh Tắc cùng đạo diễn nói thỏa một khoản đầu tư, mới từ chỗ đạo diễn rời đi. Sau đó lại về chỗ mình, gọi điện cho đạo diễn phim truyền hình mà nguyên chủ định sau khi chân nhân tú kết thúc sẽ ký hợp đồng, nói với đối phương mình sợ là không thể quay phim được, phiền toái đạo diễn mời người khác. 


Nguyên chủ đối sự nghiệp của mình thật sự quy hoạch rất hoàn hảo. 


Sau khi hắn dựa vào Quý Thừa Tu nổi lên một phen, lập tức liền nhờ Quý Thừa Tu, sang ký hợp đồng với công ty điện ảnh lâu đời.


Công ty điện ảnh lâu đời đó trước kia là công ty cấp dưới của một Đài Truyền hình cấp tỉnh nào đó, hiện tại tuy đã độc lập, nhưng so với mấy năm nay cải tiến mà nói, kiếm tiền khác với các công ty điện ảnh khác. 


Bọn họ luôn quay mấy phim chính trị, có thể lên truyền hình, một đám người già trong công ty còn theo đuổi mộng tưởng quay phim văn nghệ, nhưng toàn bộ công ty không có lấy một minh tinh có lưu lượng, cũng không quay chương trình truyền hình gì hết. 


Người ta chuyên tâm đóng phim điện ảnh phim truyền hình.


Ngôn Cảnh Tắc* đương nhiên sẽ không ở lại một công ty như vậy, sau khi hiệp ước đến kỳ hạn, liền thay đổi công ty.


(*Ở đây tác giả viết Quý Thừa Tu, nhưng Quý Thừa Tu thì tự nhiên mạch truyện bị lộn xộn ;-; tớ xin mạn phép sửa thành Ngôn Cảnh Tắc mới đúng)


Lúc ấy hắn đã có độ hot, hắn với công ty mới chỉ tiếp ký ba năm.


Ba năm này, nguyên chủ thật sự rất nỗ lực, hắn tính toán sau khi hợp đồng ba năm kết thúc, tự lập môn hộ, mở phòng làm việc cá nhân. 


Bởi vì có tính toán như vậy, hiện tại trên người nguyên chủ có rất ít công việc, nhưng chờ hắn sau khi hết hợp đồng lại ký thêm không ít công việc.


Như vậy khá tốt, không cần bồi thường quá nhiều tiền vi phạm hợp đồng.


Ngôn Cảnh Tắc xử lý từng chuyện trên tay, đã tính toán tối nay không được ngủ.


Bên kia, Quý Thừa Tu cũng nhận được điện thoại cha mình. 


Quý gia từ lứa ông bà của Quý Thừa Tu đã bắt đầu nghiệp diễn xuất. 


Từ sớm đóng phim điện ảnh gì đó, đều là quốc gia quay phim, ông bà Quý Thừa Tu có biên chế lãnh lương, tóm lại kiếm không nhiều lắm. Tới thời điểm Quý Thừa Tu, diễn viên thu nhập thật ra lại cao hơn một chút, nhưng kỳ thật cũng không quá nhiều.  


Nhưng cha mẹ Quý Thừa Tu có nhân mạch tổ tông, thời trẻ gia nhập công ty nào đó có được chút cổ phần, đầu tư quay phim điện ảnh truyền hình cũng kiếm lời được một ít tiền. 


Quý gia kỳ thật không thiếu tiền.


Quý Thừa Tu tiến vào giới giải trí, cũng không nóng nảy kiếm tiền, y thậm chí ở thời điểm mình nổi tiếng nhất, chạy đi học tiến sĩ.


Mấy năm nay lúc những nghệ sĩ đang nổi nhờ lưu lượng kiếm tiền từng bó, Quý Thừa Tu cũng không đỏ mắt, gần đây y cũng không thiếu tiền, thứ hai y không muốn bị fan vây truy chặn đường, không được tự do mà sống.


Nhưng mà Ngôn Cảnh Tắc thích cuộc sống như vậy.


Nghĩ đến Ngôn Cảnh Tắc, nghĩ đến trước đó hôn nhau dưới cái hố kia, tim Quý Thừa Tu không tự chủ được mà đập nhanh hơn.


Khi đó, lúc ánh đèn lại lần nữa sáng lên, y thiếu chút nữa không khống chế được biểu cảm của mình. 


“Thừa Tu.” tiếng cha Quý ở đầu kia điện thoại vang lên: “Tin tức trên mạng con có thấy không? Tất cả đều bôi đen con!"


“Dạ.” Quý Thừa Tu nói: “Kỳ thật cũng chẳng quan hệ gì.”


“Loại thời điểm này, con còn đi tham gia chương trình phát sóng trực tiếp, có phải không bị người ta mắng thì con không vui không?” cha Quý nói.


Quý Thừa Tu không nói chuyện.


Cha Quý lại nói: “Ngôn Cảnh Tắc kia rõ ràng đối với con không có ý tốt, trước đó ảnh thân mật của hai đứa nói không chừng là do nó phát tán đấy…"


Cha Quý đối mặt với con trai, có loại cảm giác hận sắt không thành thép.


Con trai ngoan của ông thích đàn ông thì thôi đi, lại còn thích Ngôn Cảnh Tắc kia dã tâm bừng bừng!


Kỳ thật thích một người dã tâm bừng bừng cũng không sao, vẫn luôn đè nặng hắn, không cho dã tâm của hắn có cơ hội thực hiện là được, cố tình con ông lại mỡ heo che tâm, thế mà lại còn làm gió đông cho Ngôn Cảnh Tắc, đưa Ngôn Cảnh Tắc lên mây xanh.


Trước đó ảnh chụp Quý Thừa Tu bị đưa ra ánh sáng trên mạng, bị bôi xấu, cha Quý liền cảm thấy kỳ quặc, hiện tại nhìn thấy có người nắm Quý Thừa Tu không buông, càng cảm thấy có vấn đề.


Ông không dám nói nhất định là Ngôn Cảnh Tắc giở trò quỷ, nhưng chung quy cảm thấy Ngôn Cảnh Tắc không có ý tốt.


Cố tình con ông lại không để trong lòng.


Cha Quý bị thái độ của con làm cho buồn bực, thậm chí không muôn đi quản nó nữa. 


“Ba, ba có xem phát sóng trực tiếp không?” Quý Thừa Tu hỏi.


“Không có, xem cái gì mà xem ? Xem người khác mắng anh à.”


Quý Thừa Tu nói: “Ngày mai ba có thể xem thử đi ạ.”


Cha Quý nói: “Được rồi, mai tôi xem, anh với Ngôn Cảnh Tắc…"


Quý Thừa Tu nói: “Ba, con thật sự rất thích em ấy.”


Hắn lần đầu tiên nhìn thấy Ngôn Cảnh Tắc, liền cảm thấy tim mình đập nhanh hơn, khó có thể tự khống chế.


Y thậm chí có loại cảm giác mình là vì Ngôn Cảnh Tắc mới tồn tại.


Đương nhiên, ý nghĩ như vậy thật ngốc, chính y cũng biết, cho nên cực lực khắc chế, nhưng vẫn là khắc chế không được.


Y luôn muốn đối với Ngôn Cảnh Tắc tốt một chút, lại tốt thêm một chút.


Nhưng mà trước đó y vẫn còn sót lại vài phần lý trí, chỉ cần Ngôn Cảnh Tắc không muốn cùng y ở bên nhau, y nguyện ý buông tay, nhưng hiện tại… Y tới tham gia chân nhân tú, nhìn thấy Ngôn Cảnh Tắc, y lại không muốn buông tay, y luyến tiếc.


Hơn nữa, y trước đó cảm thấy Ngôn Cảnh Tắc không thích y, có thể là ảo giác.


Ngôn Cảnh Tắc nếu không thích y, sao có thể thơm y?


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK