- Nếu các nàng không đi thì nam nhân bọn ta dành phải xuất cung đi cùng nhau thôi! Haiz... thật đang tiếc! - Viên Hạo thở dài nói.
- Xuất cung? - Các nàng vui vẻ đồng thanh nói.
- Đúng vậy! - Đế Bạch gật đầu nói.
- Tất nhiên phải đi chứ - Thanh cao hứng nói.
- Mau đi thôi! - Nhiên vui vẻ nói.
- Nàng vội gì chứ, mau đi thay y phục đi. Bọn ta sẽ đợi các nàng trước cổng hoàng cung - Dạ Tước cười nhạt nói.
Nói xong các chàng quay lưng đi về phòng thay y phục và các nàng cũng vậy. Một lúc sau các nàng đi đến cổng hoàng cung, vì là ra ngoài với các chàng nên hôm nay tất cả các nàng đều mặc y phục của các vị cô nương.
Thấy các nàng như vậy liền hưởng thụ cảnh đẹp thu hết vào mắt, nhìn các nàng như các thần tiên đi nhầm vào nhân gian vậy. Đi đến chỗ các chàng, các nàng chỉ thấy 6 con ngựa mà trong khi có tổng cộng là 12 người mà.
- Sao lại chỉ có 6 con ngựa không phải chúng ta có 12 người sao? - Nhiên chỉ vào đám ngựa nói.
- Các nàng cưỡi chung ngựa với bọn ta! - Dạ Tước nhìn Nhiên nói.
- Nhưng bọn ta muốn cưỡi ngựa riêng - Thanh bĩu môi nói.
Các nàng cũng đồng ý gật đầu lia lịa.
- Không được, rất nguy hiểm - Đế Bạch nhíu mày nói.
- Có gì mà nguy hiểm đâu chứ? - Y Vân không vui nói.
- Các nàng phải ngồi chung ngựa với bọn ta! - Viên Hạo kiên quyết nói.
Sau một hồi tranh cãi kịch liệt các nàng đều kiệt sức, cuối cùng cũng phải ngồi chung ngựa với các chàng theo cặp như sau:
Phong Y Vân và Hiên Viên Hạo.
Phượng Vương Nhiên và Hiên Dạ Tước.
Phượng Cẩm Thanh và Hiên Đế Bạch.
Thu Tâm và Hàn.
Hoan Nhi và Sinh.
Hoan Điệp và Hạo.
Nếu không phải hôm nay các nàng mới ăn một ít không có còn đủ sức lực cãi nhau với các chàng, có không các nàng sẽ dành được quyền cưỡi ngựa riêng rồi. Hứ hứ, thua không phục. Còn các chàng lại rất đắc ý với kết quả này nhưng có 3 cặp phân vị nhỏ nhất lại không vui cho lắm, còn lí do chắc mọi người cũng biết hết rồi nhỉ.
Các chàng đem các nàng đặt lên ngựa ngồi trước còn các chàng ngồi phía sau các nàng rồi thúc ngựa đi. Vì thúc ngựa nhanh nên các nàng ngồi không vững liền ngã tựa vào ngực của các chàng khiến các nàng chợt thất thần, tim đập thình thịch.
Rồi rất nhanh liền lấy lại tinh thần ngồi thẳng dậy, các chàng phi ngựa đưa các nàng đến một quán ăn hình như rất nổi tiếng ở kinh thành, cho các nàng ăn uống no nê xong các nàng liền lôi các chàng ra ngoài chơi.
Các nàng đi đằng trước còn các chàng đi đằng sau, các nàng đi đến hàng bán trâm cài tóc nhỏ bên đường của một bà cụ liền dừng lại lựa chọn trâm. Thấy một bà cụ đã già như vậy phải ở nhà hưởng tuổi già mà lại đi bán trâm, thật đáng thương cho bà cụ.
Đi đến chỗ bà cụ, các nàng nhìn một loạt các loại trâm vô cùng tinh xảo một vòng liền vui vẻ nói.
- Đẹp quá đi! - Các nàng đồng thanh vui vẻ nói.
Các nàng liền lựa chọn trâm cài lên đầu vừa đùa nghịch rất là vui vẻ. Thu Tâm, Hoan Nhi và Hoan Điệp không định mua nhưng Y Vân, Nhiên và Thanh đều bắt bọn họ lấy. Nên mỗi người đều chọn ra một cây hợp nhất với mình rồi lấy cài lên tóc nhìn rất đẹp.
Lấy được cây trâm mình thích các nàng liền đi, trước khi đi liền nói với bà cụ lấy tiền từ chỗ các chàng. Nên các chàng đều góp tiền trả, dù chỉ cần mỗi Viên Hạo, Dạ Tước hoặc Đế Bạch đều có thể từ mình trả hết nhưng đây là yêu cầu của các nàng nên đàng phải chịu thôi.