• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cũng giống như mọi ngày không khí trong lành, ánh nắng ban mai và cả thế giới đang yên bình bỗng dưng xuất hiện một em virus rất đáng ghét, tên của em ấy là...

Corona

Em ấy làm mọi thứ trở nên hỗn lộn và phức tạp đến với mọi người, làm cho các mỹ nam và mỹ của chúng ta phải ở trong nhà có phải rất đáng ghét không?

Và trong một biệt thự nọ.

- Buồn quá, buồn quá, BUỒN QUÁ!!! - Thanh hét lớn vang khắp cả nhà.

- Em iu à, đến chơi với anh không còn buồn nữa! - Đế Bạch ra vẻ phóng khoáng dang hai tay về phía Thanh mỉm cười nói.

- Ai thèm chơi với anh chứ! Đáng ghét! - Thanh vừa nói vừa vơ lấy cái gối từ sopha ném vào mặt Đế Bạch.

Vèo vèo thế là chiếc gối đập trúng vào mặt Đế Bạch, thấy vậy mọi người đều cười.

- Được rồi, được rồi chúng ta đi dọn dẹp nhà cửa nào! - Y Vân cười tươi nói.

- Em cứ nghỉ ngơi đi bọn anh làm cho! Chỉ cần em luôn nhìn anh là được! - Viên Hạo sủng nịnh hôn vào má Y Vân nói.

“ Lại được ăn cẩu lương rồi “ mọi người nhìn Y Tâm và Viên Hạo nói.

- Anh iu, em thèm ăn xoài với mận dầm! - Hoan Điệp nũng nịu nói.

- Được, anh lập tức đặt hàng đưa họ ship đến! - Hạo mỉm cười lấy điện thoại ra đặt hàng xong liền véo nhẹ má của Hoan Điệp một cái.

Thấy ai cũng tình tứ Hàn cũng học tập theo định hôn Thu Tâm một cái.

- Anh vừa mới ôm mèo chơi đã khử trùng người chưa mà dám hôn em - Thu Tâm ghét bỏ nhìn Hàn nói.

- Em đúng thật là... làm hỏng cả bầu không khí! - Hàn xị mặt nhìn Thu Tâm nói.

Xong Hàn dùng tốc độ bàn thờ đi khử trùng tay chân xong quay lại mổ vào môi Thu Tâm “ chụt “ một cái. Làm Thu Tâm mắc cỡ nhìn mọi người đánh nhẹ vào ngực Hàn một cái.

Thấy mọi người ai cũng tình tứ Hoan Nhi cũng muốn nhưng lại nhìn cái tên Sinh đáng ghét kia cả ngày chỉ có biết cầm cái điện thoại chơi liền dơ tay đập cho một cái. Thế là thành công làm cho Sinh giật mình đồng thời thua trận, đang định nổi giận quay nhìn thấy mặt của Hoan Nhi đang cười rất tươi thì cũng cười ngượng theo.

- Em yêu đừng giận, xíu nữa anh làm bánh cho em ăn! - Sinh lôi Hoan Nhi ngồi lên đùi của mình dụ đỗ nói.

- Hứ, ai thèm ăn đồ ăn làm! - Hoan Nhi quay mặt sang chỗ khác không thèm nhìn Sinh nhưng trong tâm rất muốn ăn a.

Ai cũng tình nồng ý mặn thì Nhiên và Dạ Tước đen mặt lại nhìn bọn họ, vì tối qua nên Nhiên hơi giận Dạ Tước còn vì chuyện gì thì...

- Được rồi mọi người chuẩn bị đi làm việc nào! - Nhiên thở dài nói.

Thế là mọi người ai thì làm việc nấy, mọi người đi hết Dạ Tước mới ôm Nhiên vào lòng.

- Anh xin lỗi mà, sau này anh sẽ kìm chế được không? - Dạ Tước ôm chặt cô nói.

- Anh hứa đấy! - Nhiên bán tin bán nghi nhìn Dạ Tước nói.

- Ừm, anh hứa! - Dạ Tước mỉm cười nói.

“ Anh hứa vậy thôi chứ mọi thứ phải phụ thuộc vào em nữa! “ Dạ Tước cười sâu xa nghĩ.

Sau đó mọi người bắt tay vào làm việc như dọn dẹp nhà cửa, tắm cho thú cưng, đi mua đồ dùng hằng ngày và đồ ăn, tất nhiên là mua khẩu trang cùng rất nhiều đồ ăn vặt nữa rồi.

Cứ như vậy một ngày bận rộn lại trôi đi.

Tình hình covid 19 đang diễn biến rất phức tạp nên mọi người nhớ ăn uống thật đầy đủ, rèn luyện sức khỏe hàng ngày và tránh đến chỗ nơi đông người, nếu có ra ngoài nhớ đeo khẩu trang và khử trùng tay hàng ngày.

Chúc mọi người những ngày cuối tuần vui vẻ. 😘😘

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK