Ở những bàn khác, mọi người đã tản ra về phòng nghỉ ngơi. Giản Ngân cũng về phòng mình. Cô vào nhà vệ sinh rửa mặt cho tỉnh táo.
"Cạch", âm thanh mở cửa phòng vang lên. Một thân hình béo ú tiến vào.
Nhà vệ sinh sát ngay cửa ra vào. Giản Ngân thông qua khe hở nhìn người đó. Cô biết hắn ta. Lý Tài, 1 trong những nhà đầu tư của "Thượng Cung", còn là người bao nuôi con khốn Phùng San kia.
Lý Tài dường như bị bỏ thuốc. Hắn thần sắc không tỉnh táo đi loanh quanh phòng. Giản Ngân nấp ở phía sau cửa nhà vệ sinh, thấy hắn không nhìn qua bên này thì vội mở cửa phòng chạy ra ngoài.
Vừa bước ra cô đã thấy Phùng San đứng 1 góc nói chuyện điện thoại với ai đó. Cô liếc nhìn xung quanh, thấy ở hành lang không có camera liền nhẹ nhàng tiến lại. Giản Ngân 1 tay ấn đầu 1 tay khóa tay cô ta, mở cửa phòng mình ra rồi đạp Phùng San vào trong, khóa cửa lại.
Xong xuôi, cô xuống quầy lễ tân đặt 1 phòng khác. Cô nằm trên giường nhắn tin cho phóng viên, bảo là có 1 nữ diễn viên đang xxx tại phòng nào ở khách sạn nào.
Một lát sau, thông qua điện thoại, cô thấy rất nhiều phóng viên đang ở dưới sảnh. Cô lấy túi đồ nghề ra, hóa trang thành 1 người khác rồi hòa mình vào đám phóng viên.
Lúc này, trước cửa phòng đã đông nghẹt người. Bọn họ tay thì cầm máy quay, miệng thì sôi nổi thảo luận.
"Phòng này phải không?"
"Chính nó, mà hình như cửa bị khóa mất rồi."
"Gọi phục vụ đến mở cửa phòng đi."
Nhân viên phục vụ vừa mở khóa xong, đám phóng viên vội ùa nhau tràn vào phòng. Một mùi khó chịu xộc thẳng vào mũi mọi người.
Trên giường, 2 thân ảnh lõa thể dường như không biết có người tiến vào, vẫn tiếp tục vận động. Có lẽ vì lượng thuốc khá nhiều nên Lý Tài chẳng còn biết trời trăng mây đất gì, cứ mải mê rục rịch thân hình béo ú trên người Phùng San.
Các phóng viên cố nén cơn buồn nôn lại, lập tức quay phim chụp hình. Lúc này, Phùng San nhận ra có người, vội đẩy Lý Tài ra. Nhưng dù sao sức phụ nữ cũng yếu hơn, với lại hắn ta đang không tỉnh táo, nên điều này còn kích thích gã hơn.
Giản Ngân thấy mọi việc như vậy, cô cười châm biếm rồi quay trở lại phòng. Đúng là gậy ông đập lưng ông
Cô mở điện thoại lên, thấy các hình ảnh và clip đang tràn lan trên mạng xã hội. Để bọn người kai không kịp dập xuống, cô đung acc clone gửi thêm vài "bảo bối" mà cô lấy được cho đám phóng viên.
[Phùng San này cũng thật ghê tởm quá rồi. Vậy là cô ta còn ngấp nghé Hiên Hiên nhà tôi.]
[Hiên Hiên nhà tôi sao có thể để ý loại người này.]
[Phong sát ả dâm nữ này đi!]
[Không ngờ được cô ta còn dám sử dụng cả ma túy.]
[...]
Khoảng nửa giờ sau, Giản Ngân không gọi điện cho Lãnh Thiên Hàn mà tự mình trở về căn hộ. Vừa mở cửa ra đã thấy anh ngồi ở phòng khách. Cô chạy lại hôn vào má anh 1 cái.
"Hi bảo bối, anh mới đến à?"
"Ừ. Sao không gọi anh đến đón?"
Giản Ngân cười hì hì. "Không cần không cần. Bảo bối, em mượn máy tính 1 chút."
"Em muốn làm gì?"
Cô kể lại mọi việc ngày hôm nay cho anh. Nghe xong, không khí xung quanh như hạ đến âm độ, Giản Ngân không nhịn được mà run lên.
"Việc này để anh xử lý." Lãnh Thiên Hàn gọi điện cho Nolan, chỉ nói ra một dãy các công ty xí nghiệp, rồi bảo anh ta cho phá sản hết.
"..." Giản Ngân nghe xong trợn mắt lên. Má ơi sao bảo bối nhà cô lại thô bạo thế!
Xong, anh quay qua hỏi cô: "Em muốn xử lý bọn chúng thế nào?"
"Để 1 thời gian nữa. Bộ phim của em dù sao cũng chưa công chiếu, không thể gây tiếng xấu quá nhiều được. Phùng San vốn rất ít cảnh quay nên em mới ra tay với cô ta."
"Được, do em quyết định."