Ngày hôm sau, Lâm Tử Minh đi ăn cùng với Hàn Kim Long ở Juarez. Hàn Kim Long bao trọn gói chỗ sang trọng nhất của quán, đặc biệt tiếp đãi Lâm Tử Minh.
Hàn Kim Long năm nay đã 60 tuổi rồi, nhưng nhìn hắn ta chỉ giống như 50 tuổi, hắn chăm sóc rất tốt.
Nói đến Hàn Kim Long hắn là một người rất lanh lợi, từ năm 15 tuổi đã đi ra đời làm việc, hơn 10 năm nay, làm không dưới trăm công việc, rất là thành thật, nhưng mà chẳng có khởi sắc gì hết, người phụ nữ của hắn bị ông chủ làm nhục, hắn trực tiếp cắt của ông chủ, bị nhốt vào tù mấy năm trời, sau khi được thả ra ngoài hắn ta thay đổi rất nhiều, thứ nhất thay đổi cái tính thật thà và tốt bụng của hắn, trở thành trơn chu và sảo quyệt, dựa vào thủ đoạn của mình, tầm 40 tuổi trở thành người có tiếng tăm, kinh doanh càng ngày càng lớn, không những mở một sòng bài mà còn mở một KTV. Ở thành phố Hoa không được coi là quá đỉnh nhưng cũng không phải hạng vừa, Lâm Tử Minh còn nhớ rất rõ , mấy năm trước người của Sở Gia có đắc tội với Hàn Kim Long, lúc đó Sở Gia rất sợ hãi, sau đó Sở Quốc Đông phải tự mình bưng trà và đền rất nhiều tiền cho hắn sự việc mới qua nữa.
Thật không ngờ bây giờ người mà Sở Gia đắc tội khiđó Hàn Kim Long, ở trước mặt Lâm Tử Minh cung cung kính kính, tư thế cư xử đều rất thấp hèn, hắn cùng Vương Vệ Quy đều gọi anh là chủ tịch.
Bữa cơm này Lâm Tử Minh ăn rất chi là đã đời, Hàn Kim Long nịnh nọt anh, hơn nữa rất lợi hại, không có để lạ một chút dấu vết nào, nhưng cũng không làm người ta phản cảm, không thể không nói, Hàn Kim Long có thể ngồi lên được cái vị trí như ngày hôm nay vẫn là có chút lợi hại.
Gần đây cuộc sống của Sở Hạo tốt, thu nhập tới 200 triệu, trong lúc Sở Gia bị sụp đổ đã mua lại, nhiều nhà thương gia tìm đến hợp tác, mọi thứ trở lại như ban đầu, trong thời gian ngắn có nhiều lợi nhuận, hắn cũng lấy được hoa hồng của mình. Nghèo khổ bấy lâu bây giờ có tiền rồi, hắn dùng cả hàng hàng chục triệu nhân dân tệ đến quán Bar uống rượu, còn bao cả em học sinh đại học, vui chơi đã đời.
Điều sung sướng nhất là hắn ta và bạn của hắn đến sòng bạc của Hàn Kim Long đánh bạc thắng hàng trăm ngàn đô-la trong hai ngày qua, rất chi là đắc У đến đi bộ cũng như đang có gió thổi vậy, trên mặt khắc rõ hai chữ đắc ý.
Hôm qua, khi gia đình ra ngoài để ăn, hắn ta thấy Sở Phi mang thức ăn thừa về đã chế giễu Sở Phi.
Sở Gia họp mặt.Sở Hạo báo cáo hiệu suất gần đây cho mọi người, đắc ý nói: nói cho cả nhà một tin vui, kinh doanh của gia đình ta đã trở lại bình thường rồi, không cỉ có thế, thời gian trước, đối thủ cạnh tranh với gia đình ta, vì làm ăn không đàng hoàng, thiệt hại còn nhiều hơn cả nhà chúng ta, bây giờ đã bị phá sản rồi! Cũng có thể nói rằng, Sở Gia ở thành phố Hoa bây giờ không có đối thủ cạnh tranh nữa! Trong tương lai, hiệu suất của chúng ta sẽ tiếp tục đạt mức cao hơn, tôi tin rằng chúng ta có thể mở rộng và xây dựng nhiều nhà máy vào năm tới.
Nghe hắn ta nói, tất cả cổ đông của Sở Gia đều vỗ tay, bao gồm cả Sở Phi cô ấy cũng là một trong những cổ đông, chân thành cảm thấy hạnh phúc.
Sở Gia có thể sống sót lần này, có thể nói rằng phần lớn là do công lao của cô, nếu không phải do cô mượn được 200 triệu nhân dân tệ, thì bây giờ Sở Gia cũng đã không còn.
Cô đang chờ đợi sự biểu dương của ông nội, mặt cô vô cùng hạnh phúc.
Tuy nhiên, khi Sở Quốc Đông đứng dậy, không nhắc đến cô ấy một lần nào, và toàn bộ công lao đều đưa sang cho Sở Hạo, “Sở Hạo nói đúng lần này gia đình chúng ta đại nạn không chết, phải cảm ơn Sở Hạo, là hắn trong lúc Sở Gia gặp nạn đã đứng lên đi cầu xin các chủ nợ. Trong khoảng thời gian đó, chạyqua chạy lại, kéo về cho công ty rất nhiều đơn hàng lớn. Nào cả nhà ta cho Sở Hạo một chàng pháo tay.
Nói xong, ông ấy dẫn đầu vỗ tay.
Sở Phi cau mày, cô thấy rất khó chịu, cô biết ông nội rất kì quặc, nhưng mà như thế cũng thật là lợi hại quá đi.
Cô ấy nhịn , không có bất kì hành động nào, hy vọng ông nội có thể nhắc đến cô ấy dù chỉ là một câu, dù là một câu thôi cũng tốt rồi.
Nhưng mà cô đợi chờ rất lâu, ông nội không có nhắc đến tên của cô, ánh mắt nhìn cô cũng rất là lạnh nhạt.
Tại sao chứ, dựa vào cái gì, cô không phục, thật sự là không phục.
Nhưng tính cách của cô ấy im lặng, mặc dù cô ấy không phục, cô ấy không đứng lên nhiều lời
Công việc gia đình bắt đầu kiếm tiền được nhiều tiền, không nhớ đến công lao của cô cũng thôi đi, những lời nói tiếp theo của ông nội khiến cô chịu không nổi.
"Như tôi vừa nói, gia đình ta có thể vượt qua được khó khăn lần này, công lao của Sở Hạo là lớn nhất, nên là chúng ta phải phân chia lại cổ phần.” Sở QuốcĐông nói: “ Hoa Hùng cổ phần quá nhiều, chiếm những 50% cổ phần, điều này đối với mọi người là không công bằng. Tôi quyết định lấy 10% cổ phần của Hoa Hùng cho Sở Hạo”
"Cái gì?" Sở Phi lúc đó không nhịn nổi nữa, đứng lên nói: "Ông nội, tại sao lại lấy cổ phần của tụi cháu?"
Bên kia Sở Hoa Dấu dạp bàn la lên : "Sở Phi, mày có thái độ gì thế? Ai dạy mày nói chuyện với ông nội như thế, không biết lớn nhỏ là gì?!
Mặt của Sở Quốc Đông sầm lại, nhìn chằm vào Sở Phi nói: "Chúng mày vốn dĩ chỉ có 5% cổ phần."
Sở Phi cau mày nói, "Nhưng thưa ông nội, ông đã hứa với cháu khi cháu mượn được 200 triệu nhân dân tệ từ Vương tổng, ông sẽ cho chúng cháu thêm 10% cổ phần!"
"Đúng, ba, chẳng phải tất cả đã đồng ý..." Sở Hoa Hùng không can tâm nói.
" Mày im đi! Sở Quốc Đông trợn mắt nhìn, Sở Quốc Hoa mặt tái mét cúi thấp đầu, không dám nói gì nữa
"Mày còn có mặt mũi nói vậy nữa ? Sử Quốc Đông nói với một gương mặt lạnh lùng: "Bây giờ ngoài kia họ đều đang đồn thổi nói rằng có một người phụ nữ bản thân để thay đổi vận mệnh của Sở Gia, danh tiếng của Sở Gia đều bị mày phá hoại hết rồi."Sở Phi kích động : "Cháu không có!Cháu đã giải thích với mọi người rồi, chủ tịch của hãng phim điện ảnh Tử Quỳnh không có động vào cháu, cháu trong sạch!”
Chu Hạo nói với giọng mỉa mai:"Nói còn hay hơn cả hát, có ai tin mày không ? mày thực sự nghĩ là chúng tạo đều ngu à? Chủ tịch Tử Quỳnh không có động vào mày mà còn cho mày mượn không 200 triệu nhân dân tệ.
Sở Phi cũng không muốn tranh luận, Sở Quốc Đông trực tiếp đập tay xuống bàn nói: "Được rồi, vấn đề này quyết định như vậy . Sở Phi, mày sau này ở nhà lấy hoa hồng là được rồi, không cần đến công ty nữa
Nghe được chuyện này, Sở Phi nhịn không nổi nữa rơi lệ, chạy ra khỏi cuộc họp.
Sau khi cuộc họp gia đình kết thúc, Sở Hạo trở thành người thắng lợi lớn nhất, để chúc mừng điều đó ngay tối hôm đó, hắn đã đi đến sòng bạc Kim Long để đánh một trận thật lớn.
Hắn nghĩ rằng hắn gần đây vận may của hắn rất tốt, chắc chắn sẽ thắng lớn, thế nhưng chưa gần hai tiếng đồng hồ hắn đã thua hết mấy trăm triệu thắng lần trước, hắn không can tâm, tiếp tục đánh tiếp, muốn thắng lại tất cả số tiền đã thua , láy lại được thìsẽ không chơi nữa, nhưng hình như vận may của hắn hai ngày trước đã dùng hết rồi, chưa đến một tiếng hắn lại thua thêm mấy trăm triệu nữa .
Theo tình hình này hắn đã đặt cược số hoa hồng của công ty bữa trước vào trong ván bạc này.
Hắn đâu có thể chấp nhận được sự thật này, ngay tại đó nghiến răng nghiến lợi, mượn của sòng bạc 50 triệu nhân dân tệ, tiếp tục đánh tiếp.
Hơn nữa 50 triệu nhân dân tệ này, chưa đến nửa tiếng đồng hồ hắn lại để thua sạch sẽ.
Nhìn thấy tình hình như vậy, bạn hắn khuyên hắn không nên đánh nữa, kết quả bị hắn thô bạo đẩy ra, bạn hắn cũng điên lên rồi nhìn hắn thảm hại ra sao.
Kết quả trong một ngày hắn thua mất 300 triệu nhân dân tệ
Ba trăm triệu đối với hắn mà nói, đó là một số tiền rất chi là lớn, hắn không dám nói với bất cứ ai, nếu như ông nội hắn biết, sẽ bị ông nội hắn bẻ gãy chân.
Nhưng tiền của Hàn Kim Long hắn cũng không dám không trả, dù sao Hàn Kim Long ở thành phố Hoa cũng nổi tiếng là một con sói ác độc, một khi mà đắc tội với hắn thì cũng đừng mong được sống yên ổn.Vì vậy hắn lấy trộm của công ty 50 triệu nhân dân tệ, trong đó 10 triệu đưa cho Hàn Kim Long để trả lãi suất, 40 triệu còn lại là tiền để hắn tiếp tục đánh bạc, muốn lấy lại số tiền thu cua ngày hôm qua thắng lại, lấy lại được rồi thì sẽ không đánh nữa và dời khỏi sòng bạc, không bao giờ quay lại nữa.
Chỉ là hắn đã dấn thân vào sâu hơn mà thôi, làm gì có chuyện là dễ dàng mà ra khỏi cái hố sâu đó, không có bất kì ngoại lệ nào, hôm nay hắn lại thua thêm 500 triệu nhân dân tệ.
Hẳn mượn Hàn Kim Long 450 triệu nhân dân tệ, cộng thêm 300 triệu nhân dân tệ hôm trước thành 750 triệu nhân dân tệ, một ngày lãi là hơn 20 triệu nhân dân tệ.
Tâm trạng hẳn hoảng loạn, hắn làm sao mà trả nổi được.
Nhưng hắn cũng không thể không trả tiền, vì vậy hắn lại cắn răng lấy trộm của công ty thêm 100 triệu nhân dân tệ, trong đó 30 triệu trả tiền lãi cho Hàn Kim Đông, 70 triệu còn lại để là tiền đánh bạc, mong rằng mình sẽ lấy lại được toàn bộ số tiền đã mất.
Hắn thắng lại được tiền rồi hả? Tất nhiên là không rồi, làm gì có chuyện dễ dàng như vậy, hôm nay hắn thua nhiều nhất, không những thua sạch 70 triệu trong tay, còn thua thêm 800 triệu nhân dân tệt Cộngthêm tiền đợt trước thua 750 triệu tổng cộng là 1550 triệu nhân dân tệ, tiền lãi một ngày lên đều hàng con số trăm triệu nhân dân tệ.
Cuối cùng, hắn chịu không nổi nữa.