Buổi tối khuya, căn phòng rất yên lặng, cảm nhận được tiếng thở của Sở Phi, Lâm Tử Minh ngủ rất ngon.
Sáng sớm hôm sau, Sở Phi quay lại công ty làm việc, tối hôm qua Sở Quốc Đông đã khôi phục lại vị trí của cô trong hội đồng chủ tịch, trả lại tất cả cổ phần của cô .
Còn về Lâm Tử Minh anh ta cũng nhanh chóng đến Tử Quỳnh làm việc.
Tối qua Hàn Kim Long đã giúp Lâm Tử Minh một lần, về tình về lý mà nói, Lâm Tử Minh đều phải cảm ơn Hàn Kim Long, vì vậy sau khi tan làm, anh ta đã trực tiếp đến chỗ Hàn Kim Long.
Khi anh ta gọi, Hàn Kim Long đang ở trong quán bar uống rượu, nhận được cuộc điện thoại của Lâm Tử Minh khiến anh ta bị choáng ngợp, làm sao dám để Lâm Tử Minh tự mình đến tìm hắn, hắn gấp gáp đi tìm Lâm Tử Minh, bị Lâm Tử Minh từ chối.
Nửa tiếng sau, Lâm Tử Minh đến Tremor bar, kích cỡ rất lớn, đồ trang trí khá là cao cấp, chủ yếu là rấtnhiều người, chất lượng của công chúa cũng rất cao.
Trước khi Lâm Tử Minh đến quầy bar, anh ta đã đổi lại bộ đồ bình thường của mình, trở lại hình ảnh rất bình thường.
Theo như trong điện thoại Hàn Kim Long có nói, anh ta đã đặt một chỗ rất là cao cấp trong Tremor bar,
Lâm Tử Minh tìm được chỗ đó đang định đi vào thì bị hai người lực lượng tại cửa chặn lại.
Này, đây không phải là nơi anh có thể vào, đi ra chỗ khác chơi đi.” .Một người trong số hai người họ nói với vẻ mặt lạnh lùng, kiêu ngạo.
Lam Tử Minh bình tĩnh nói :"Tôi đến để kiếm Hàn Kim Long."
Kẻ lực lưỡng còn lại nói: "Mày là ai? Sao mày dám gọi tên ông chủ của tao?Tôi không biết chữ chết viết như thế nào, phải không?”
Lâm Tử Minh cau mày, không vui, lẽ nào Hàn Kim Long không nói lại với bọn thuộc hạ của mình là anh sẽ đến sao?
Lười nhác để phải nói với mấy thằng ôn con này, Lâm Tử Minh nói : “ Tao là Lâm Tử Minh, mày vô nói với Hàn Kim Long một tiếng đi, để hắn trực tiếp ra đón tao”Hai thằng đó quay ra nhìn nhau, rồi cười lớn, như thế họ đã nghe một câu nói hài hước nhất, "Tao không có nghe nhầm đúng không? Thằng nhãi này dám nói là đại ca sẽ đích thân ra đón hắn?đúng là một đứa không có não, đặc biệt năm nay có rất nhiều thì phải.
Nhanh chóng cút đi cho ông cũng không biết ra ngoài nghe ngông xem sếp của chúng tạo là người mi thế nào, loại mày mà cũng đủ tư cách để gặp đại ca tao? Hai thằng đó vừa nói vừa xắn tay áo lên đe dọa Lâm Tử Minh, nếu như bọn hắn đếm đến ba mà Lâm Từ Minh vẫn không chịu đi là tụi hắn sẽ dạy cho anh một bài học
Lâm Từ Mình thở nói. "Xem ra Hàn Kim Long ở trong đó uống rượu, cho mấy con chó tụi mày ra đây canh của cũng là có lý, thật là ngu ngốc, một chút thị lực cũng không có
Khi nghe điều này, hai bọn hắn ngay lập tức phần nộ. họ bè tay họ thốt lớn lên rằng: "Cái thằng chó này, đám chủ tụi tao là chó canh của, mày có tin là tui là tui tao đào mặt đầu mày bây giờ không?”
"Ông mày đây tức giận rồi, quỳ xuống xin lỗi cho tạo, nếu không tạo sẽ bẻ gãy chân màyHai thằng đó bao vây Lâm Tử Minh, thân hình điều rất vạm vỡ, cao khoảng 1.8m, giống như là con gấu lớn, người đi qua hành lang nhìn thấy, bị thu hút đến, vui vẻ nhìn chằm chằm Lâm Tử Minh.
Vào lúc này, cánh cửa phòng mở ra, Hàn Kim Long hắn uống rượu vang mặt hắn đỏ ửng đi ra, trên tàu cầm điện thoại, đang muốn gọi điện thoại cho Lâm Tử Minh, đột nhiên hắn nhìn thấy Lâm Tử Minh, lộ ra vẻ bất ngờ, còn chưa kịp nói gì thì hai thằng lực lưỡng đó đã nói : “ đại ca, anh ra đây thật là tốt, cái thằng chó này nó muốn tìm anh, còn dám gọi tên anh nữa, không biết sống chết là gì, có điều chúng tôi đã bắt hắn lại rồi.”
"Đúng đó, đại ca, thằng ngu này dám mắng chúng tôi là hai thằng chó giữ cổng.
Hàn Kim Long choáng váng và kịp phản ứng lại được.
Lâm Tử Minh nhìn hắn, lộ ra nụ cười đầy ý nghĩa trong đó, Hàn Kim Long lập tức tê hết đầu, sắc mặt trắng bệch ra.
Hắn ta la hét, nhanh chóng chạy đến, giơ chân lên đá vào chân của thằng lực lưỡng bên phải, tát một nhát vào thẳng bên trái, la "mắt cho mù hết rồi à!Đây là khách của ông, sao tụi mày dám làm khó anh ta?Hai thằng lực lưỡng đó bối rối đầu của họ không thể phản ứng lại tại sao đại ca lại giận dữ vậy? Lâm Tử Minh trông như một thằng ăn mày mà.
Những người ngoài hành lang đang đứng xem cũng bị sốc, hơi choáng.
Ngay lập tức Hàn Kim Long cúi mình trước Lâm Tử Minh với vẻ sợ hãi và cung kính: xin chủ tịch bớt giận, đều là tại tôi, không có biết dạy thuộc hạ cho tốt, xin chủ tịch trừng phạt!"
Hai người lực lưỡng vừa rồi nhìn thấy đại ca của tụi hắn cúi đầu xin lỗi Lâm Tử Minh, lại còn sợ hãi như vậy, bọn hắn đều mở mang con mắt, giống như là gặp phải ma vậy.
Lâm Tử Minh cười nói : "Hàn lão đại, anh nói quá lời rồi, anh là đại ca của xã hội đen, tôi làm sao dám trừng phạt anh?"
Khi Han Jinlong nghe chuyện này, ông ấy còn sợ hãi hơn nữa. ông ấy nghe thấy Lin Ziming nói, "Được rồi, bố đùa con đấy. Tuy nhiên, với tư cách một người bạn, tôi vẫn muốn cho bạn một lời khuyên. vẫn còn nhiều người lớn trên thế giới mà bạn không thể làm khó được. Hãy chăm s óc cấp dưới của bạn. Đừng xúc phạm người lớn vì cấp dưới của bạn. Nó không đáng để mất mát.Hàn Kim Long nghe được câu đó, hắn càng thêm sợ hãi, cắn răng, định tát vào mình một cái thì Lâm Tử Minh nói: “ được rồi, tôi chỉ đùa với anh thôi, nhưng với tư cách là bạn bè, tôi khuyên anh là trên thế giới này vẫn còn rất nhiều người anh đắc tội không được đầu, tốt nhất là nên quản lí tốt thuộc hạ của mình, nhỡ đâu chỉ vì mấy đứa thuộc hạ của mình mà đắc tại với những nhân vật lớn, thì sẽ không bù đắp được nữa .”
Hàn Kim Long là một người thông minh, làm sao hắn không nghe ra được những hàm ý đó, tự nhiên run rẩy tim đập nhanh hơn, đúng là như thế, nếu như không phải hắn quen biết Lâm Tử Minh trước thì vừa nãy ha tên thuộc hạ đối xử như thế với Lâm Tử Minh, thì chắc chắn đã bị đổ lên đầu hắn rồi.
Mặc dù Hàn Kim Long ở thành phố Hoa cũng được coi là có chút thực lực, nhưng mà so với Lâm Tử Minh nhân vật lớn như vậy, thì là quá xa xôi rồi! Nếu như Lâm Tử Minh muốn xử hắn thì đó chẳng phải là quá đơn giản.
Nghĩ lại, hắn không kiểm soát được toát mồ hôi lạnh, đích thân cúi mình trước Lâm Tử Minh, "Cám ơn lời khuyên của anh rất nhiều!"
Rồi hắn ta đá vào chân của hai thằng cha lực lưỡng đó, bắt tụi hắn quỳ xuống xin lỗi Lâm Tử Minh.Nhận thắng đã rất sợ Hàn Kim Long đại ca của bạn hần còn phải cung kính với Lâm Tử Minh như vậy. mà bạn tuần lại ngu ngốc như vậy cũng tự mình nhận ra được là đã đắc tội nhân vật lớn như thế nào. nhanh chóng quỳ xuống nhận lỗi với Lâm Ti Minh.
Lăm Từ Minh không mới gì cả, giữ nguyên vẻ mặt Nguồn hàng đi vào trong phòng. Hàm Kim Long cũng nhanh chóng theo sau.
| Trong phòng có hơn chục người trong đó có ba | người đẹp, hiện tại được coi là rất hỗn loạn, rất | nhiều người đẹp mặc đồ bộ chặt tả tơi giống như mùa xuân đang nở một
Có một số người đàn ông tay còn đề bên trong người bọn họ, nhìn cảnh tượng đó Lâm Tử Minh nhăn mặt cau mày.
Hàm Kim Long vẫn luôn quan sát sắc mặt của Lâm Từ Minh, nhìn thấy anh cau mày, lập tức quay ra nói với mọi người: "Này, chúng mày làm gì vậy? Ngoan ngoàn một chút cho ông
Những người này rất tôn trọng Hàm Kim Long, nghe được Hàm Kim Long nói vậy, những người còn bình thường họ lập tức bình thường lại, còn một số người uống nhiều quá rồi, không có dùng tay lại mà còn quá đáng hơn, cười lớn nói “ đại ca sao anh lại giả bộ vậy, không phải vừa rồi anh là ngườichơi vui vẻ nhất, hahahaha......
Hắn còn chưa nói xong, đã bị Hàn Kim Long đã cho phát rơi xuống đất, lạnh lùng mắng: “ ông mày không có đùa với mày, ngoan ngoãn một tí cho tao" Tên đó bị Hàn Kim Long đá xuống đất, rượu cũng tỉnh luôn, những người khác cũng bị dọa cho sợ khiếp.
Hàn Kim Long nói: " giới thiệu với mọi người một chút, người ngồi cạnh tôi, Tử Quỳnh...
Lâm Tử Minh chen vào nói, " không cần phải giới thiệu nữa, lần này tôi qua đây, là muốn nói với anh một tiếng cảm ơn, việc tối hôm qua, tôi nợ anh một ân huệ."
Hàn Kim Long ngay lập tức bị kích động , nhanh chóng vẫy tay nói "Không, không chủ tịch anh khách khí quá rồi. Đó là chuyện tôi lên làm.”
Lâm Tử Minh cười nói: "Hàn Tử Long, tôi cũng không vòng vo với anh nữa, tôi biết anh luôn muốn lên bờ. Thời gian tới tôi sẽ thực hiện một số đầu tư , quy mô không lớn, cũng chỉ là mấy chục tỷ, nếu như anh biểu hiện tốt, tôi sẽ cân nhắc đến việc cho anh cơ hội tham gia.
Nghe xong điều này, mặt Hàn Kim Long đỏ bừng, đứng khựng người, là người cũng lớn tuổi rồi màbây giờ giống như một chàng trai trẻ kích động nói lớn: "Chủ tịch xin yên tâm, tôi chắc chắn sẽ làm anh hài lòng!Từ giờ trở đi, lên rừng xuống biển, tất cả đều nghe anh.
Lâm Tử Minh không nói gì, cười và vỗ vai hắn rồi quay đi.