• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Từ cửa chính Cẩm sắc lâu có 2 tên thị vệ đang đưa 1 nữ nhân vào. Tóc rối bù xòa ra trước mặt, chân tay gầy gò, dính đầy đất, váy trắng vải thô đã vấy bẩn kinh khủng, người phát ra mùi hôi thối, bẩn thỉu

- cột nàng ta lại cái cột kia, ko sẽ chạy mất đấy! -- nàng xinh đẹp cười.

Tất cả mọi người ở đây, ko trừ 1 ai mà nghĩ: người ta đã thảm như vậy, chỉ có đắc tội chút, vào lãnh cung ko phải kinh khủng rồi sao? Giờ lại cho làm chuột bạch ư???

Tầng 2 của Cẩm sắc lâu

- sao huynh để mỹ nhân bị như vậy? Ko phải cái Nhâm Ngọc Trinh này huynh kêu làm dụng cụ phát tiết rất tốt sao? - Hoàng Khiêm Tôn phía Hoàng Thiên Minh nói

- ngươi ở biên giới ko nghe tin gì ư? Việc này liên quan tới mẫu nghi thiên hạ Hoàng Bảo triều mà tin lan ra quá ngắn như thế? - Hoàng Thiên Minh đáp

- huynh a, ta kể cho, sự tích ngàn năm có 1 nha, biến hóa kỳ diệu của đệ nhất tài nữ Hoàng thành dịu dàng nết na sang tam vương phi lãnh đạm vô tình nga!!!- Hoàng Kim Sang nhảy vào, phía Hoàng Lam Phương cười gian

- nói đi - Hoàng Khiêm Tôn đáp

- nha, nàng mới về làm dâu mấy ngày đã tới cung làm loạn. Nàng chế cái gì đó đen đen rồi ném, nổ cung hoàng hậu, sau đó hoàng hậu chửi mắng nàng, nàng đá nàng ta 1 cái văng xa đập đầu vô đá, bất tỉnh. Bị hoàng huynh phán rất vô lý rồi vào lãnh cung đó!!! Nghe là hôm sau bị gãy chân rồi thêm tuần sau tới nổ cổng cung!!!

- CÁI GÌ? CỔNG CUNG LÀM BẰNG GỖ TRẮC ĐÓ??? - Hoàng Khiêm Tôn hắn hét ầm ỹ

- vậy mới nói, cái cổng ta bự chảng vậy đó... - Hoàng Thiên Minh day day thái dương, mệt mỏi nói

- trời ơi, tốn ngân khố quá!!! - Hoàng Khiêm Tôn tiếp tục hét

Hoàng Lam Phương: ta tự thấy cảm thông ta khi có 1 người huynh đệ là vương gia mà ki như vậy!!!

Tầng dưới Cẩm sắc lâu

- AAAAAAAAAAAAAAAA - Nhâm Ngọc Trinh sau khi nuốt viên dược, của Hồ Điệp Điệp thì khuôn mặt tái xanh, hét lớn

- viên dược này có tác dụng khiến tim gan, dạ dày, hay tất cả thứ bên trong con người đau tới thấu ruột gan, kéo dài 3 tiếng - Hồ Điệp Điệp cười, sau đó nhét cho Nhâm Ngọc Trinh 1 viên giải dược vào miệng, nàng ta ngừng hét.

Hồ Điệp Điệp: đồ yểu điệu, ngươi nghĩ lại con gái chân yếu tay mềm thắng được ta ư? ta 1 tay người đứng thứ 3 trong Tu La môn rèn luyện đấy

( yểu điệu? Con gái chân yếu tay? Tỷ nhầm roài. Đứng thứ 3 trong Tu La môn rèn luyện? Là người đứng lên nói khi Loan Loan nhận chức ý mà, sai đối thủ rồi cưng!!!)

Loan Loan: hở? Nội tạng đau nhức? Cái này lúc 3 tuổi nàng đã biết làm, bình thường quá!!!

Loan Loan 1 tay nâng cằm Nhâm Ngọc Trinh lên, nhét viên dược vào miệng nàng ta. Nhâm Ngọc Trinh định nhổ ra nhưng dược đã tan ngay từ khi vào miệng, ko khó khăn như Hồ Điệp Điệp kia, bóp cổ nàng ta để trôi xuống.

Từng tiếng crắc nhỏ vang lên, tiếng hét của Nhâm Ngọc Trinh to choáng cả tai

- viên dược này ta cho tên tra khảo dược, công dụng như tên gọi của nó, dùng để tra khảo. Nó tan ngay khi vào miệng, mỗi 1 giây, phần cổ, chân tay, hay nói chung tất cả nơi nào là xương thì sẽ trải cảm giác xương bị rời ra từng chút 1, người uống phải sẽ nói tất cả những gì mình biết về thứ người khác hỏi. Ta đã bỏ vài thứ để ko chết người. Thật thú vị khi từng đoạn xương tay bị rời ra trong khi ko hề bị đứt!!!

Tất cả mọi người:.THẬT KINH KHỦNG!!!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK