" Lão đại, thuộc hạ đã cho người bí mật bao vay biệt thự Thiếu Minh Kiệt". Nam Cung Ngụy gọi điện báo cáo.
Bên đây Bạch Uy Vũ vẫn đang nghiêm túc theo dõi hoạt động bằng cách hack vào camera quan sát trong biệt thự của hắn.
" Chờ lệnh". Nói rồi nhanh chóng cúp máy.
" Lão đại, chủ mẫu hiện vẫn an toàn".
Không cần Bạch Uy Vũ báo cáo anh cũng yên tâm cô sẽ không sao, vì Thiếu Minh Kiệt hắn sẽ không làm hại cô.
Không bao lâu xe của anh liền dừng trước biệt thự của hắn nơi đang giam giữ cô.
Thuộc hạ của hắn nhìn thấy anh cũng ngăn cản, mở cửa để anh vào.
Mộc Nghiêm Từ thấy hành động như biết trước bọn họ sẽ đến, nhưng cũng không lên tiếng, cất bước đi vào.
Mộc Nghiêm Từ thấy hắn ngồi trên ghế sofa như đang đợi mình, anh một thân tiêu sói bước đến ngồi đối diện hắn.
" Thiếu tổng, phu nhân của tôi đã làm phiền đến ngài". Anh nhấn mạnh 4 chữ phu nhân của tôi cho hắn nghe.
" Không phiền, tiểu Bối từ nhỏ đã sống cùng tôi, nên tôi đã quen với việc cô ấy ở đây". Hắn cũng không vừa, đối trả lại anh.
" Dù gì Bối Bối đã gả cho tôi, không nên tùy tiện về bên nhà ngoại". Anh vẫn một bộ mặt bình tĩnh nhìn hắn trả lời.
Hắn không trả lời anh, im lặng một lát mới lên tiếng.
"Cô ấy lúc trước không hề yếu đuối như bây giờ". Lúc hắn nhìn thấy cô ngoan ngoãn dựa vào người anh, hắn cảm thấy rất ngạc nhiên.
" Lúc trước cô ấy phải tự bảo vệ mình".
" tại sao cô ấy chưa từng ở trước mặt tôi biểu hiện như vậy, tính tình cũng không trẻ con như khi bên cạnh anh, rốt cuộc cô ấy đang nghĩ gì".
" cô ấy sao, chẳng nghĩ gì cả, chỉ là cô ấy tin tưởng tôi, tất cả điều phó mặc cho tôi, cả mạng sống của cô ấy, cô ấy cũng để tôi lo liệu".
" tôi vẫn không hiểu, rõ ràng tôi và cô ấy quen nhau trước, tại sao người cô ấy tin tưởng, cô ấy chọn lại là anh".
" người đàn ông tồi sẽ khiến người phụ nữ của mình trở nên mạnh mẽ, người đàn ông tốt sẽ làm cho người phụ nữ của mình trở thành trẻ con, mà trẻ con lại không thể làm việc, chỉ có thể dựa dẫm và tin tưởng vào người thật sự yêu mình".
" anh là người tốt". như một câu nghi vẫn.
" duy nhất đối với cô ấy".
" Tôi thật sự đã thua anh". Đúng vậy, hắn thật sự thua người đàn ông này.
Trước kia cũng vậy, bây giờ cũng vậy. Cô chưa từng trước mặt hắn nở nụ cười tươi nhất, tự nhiên nhất.