Cố gắng hồi phục tinh thần, cầm lấy bộ váy đã để sẵn mặt vào, cô vừa bước ra khỏi nhà tắm, cánh cửa liền có người đẩy vào.
" Hà tiểu thư, ông chủ sai tôi đem đồ ăn sáng lên cho cô". Người làm để đồ ăn sáng lên bàn rồi xoay người ra ngoài.
Cô đưa mắt nhìn thức ăn chuẩn bị sẵn cho mình, một chút cũng không muốn ăn, xoay người đi về phía giường ngủ, cô bây giờ chỉ muốn ngủ.
Hai tiếng sau, người làm quay lại lấy đồ đựng thức ăn, thấy cô nằm ngủ trên giường, nhìn đến măm thức ăn vẫn còn nguyên, khiến người làm có chút sợ hãi, sợ ông chủ trách phạt, liền nhanh chóng báo cáo tình hình.
" ông chủ, Hà tiểu thư không dùng thức ăn".
Anh nghe người làm nói cô không chịu ăn, đứng dậy đi về phía phòng cô, cũng không quên dặn dò người làm.
" chuẩn bị phần ăn khác đem lên".
" dạ ông chủ".
Anh đi nhanh đến phòng cô, thuộc hạ nhìn thấy anh liền mở cửa anh vào, đưa mắt nhìn người phụ nữ đang cuộn mình trong chăn ngủ, không nghĩ nhiều liền đưa tay kéo cô dậy.
" Hà Y Bối, tại sao không chịu ăn".
" tôi không muốn ăn, tôi chỉ muốn ngủ". cô mắt vẫn nhắm chặt, cả người không tự chủ dựa sát vào anh.
Anh nhìn cô có chút lạ, thân người lại có chút nóng, liền đưa tay đặt lên trán cô.
" khốn kiếp, mau gọi Phùng Hiên". Cô bị sốt, không lẽ do đêm qua anh khiến cô quá sức.
Không bao lâu Phùng Hiên xuất hiện.
" lão đại".
" xem cô ấy thế nào".
Phùng Hiên nhìn theo hướng tay anh, thấy cô Phùng Hiên có chút giật mình, tại sao cô lại ở đây, nhưng cũng không quên nhiệm vụ, nhanh chóng kiểm tra cho cô, sau khi kiểm tra, cho cô uống thuốc xong, cậu liền nhanh chóng báo cáo tình hình.
" lão đại, đã cho uống thuốc nên không có gì đáng ngại, nguyên do bị sốt là do vết thương cũ vẫn chưa hoàn toàn hồi phục, có thể bị động, dẫn đến nhiệt độ cơ thể tăng cao, chỉ cần nghỉ ngơi sẽ không sao nữa, đợi khi cô ấy tỉnh, cho ấy ăn một chút cháo sau đó uống thuốc, bệnh của cô ấy sẽ hết ngay".