• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phạm Vệ Lăng bế Thẩm Uyển lên: “Đời này ta chỉ cần nàng, chỉ yêu nàng.”

Dù Thẩm Uyển không yêu cầu như vậy, hắn cũng không định thêm người vào hậu cung, mẫu phi của hắn vì tranh giành tình cảm ở hậu cung mà bị hại chết, hắn không muốn bất kì người nào uy hiếp đến mạng sống của nàng, hơn nữa, có nàng là đủ rồi.

Thẩm Uyển dẩu cái miệng nhỏ: “Đây chính là chàng nói, nếu ta lại phát hiện một nữ nhân khỏa thân nằm trên giường của chàng. Ta sẽ sai người ném nàng ta ra!”

Phạm Vệ Lăng nhìn dáng vẻ ghen tuông của nàng, khóe miệng hơi nhếch lên: “Tùy nàng xử trí, nhưng không được tức giận… Hai ngày này ta cũng ngủ không ngon…”

Dứt lời, Phạm Vệ Lăng hôn lên miệng nhỏ của nàng, nụ hôn dần dần sâu thêm, đầu lưỡi duỗi vào khoang miệng nàng, quấn quýt với cái lưỡi của nàng, thỉnh thoảng quét qua hàm răng nàng, khiến nàng không khỏi run lên, cũng đã hai ngày nàng không cùng giường với hắn, thân thể kỳ quái mẫn cảm.

Chiếc giường làm bằng tơ lụa màu vàng dị thường mềm mại, giống như thân thể nhu mì của Thẩm Uyển, Phạm Vệ Lăng gấp không chịu được xé rách cái váy trên người nàng. Đẫy đà ở trước ngực vừa mới nhảy ra từ trong xiêm y, đã bị Phạm Vệ Lăng nhéo.

“Nàng thật mềm… Uyển Uyển.”

Thẩm Uyển trượt bàn tay đang ôm lưng hắn đến giữa háng của hắn, nhẹ nhàng nắm lấy.

“Chàng thật cứng… Tiểu Lăng Lăng.”

Phạm Vệ Lăng nơi nào chịu được khiêu khích như vậy, đè tay nàng vào côn th*t của mình vuốt từ trên xuống dưới.

“Thích không?”

Ngón tay Thẩm Uyển vô tình hay cố ý mà trượt qua quy đ*u của hắn: “Thích…”

Hắn gặm cắn hạt đậu đỏ dựng đứng ở trước ngực Thẩm Uyển, đầu lưỡi không ngừng vẽ vòng tròn ở mép, đầu v* truyền đến khoái cảm tê tê dại dại, Thẩm Uyển không khỏi cong người lên.

“Thẩm Uyển, vú của nàng thật mềm, ta rất thích.”

“Ưm a… Nhẹ một chút… Làm hỏng rồi có thể chàng không chơi được nữa!”

Phạm Vệ Lăng lại không nghe, hàm răng cứng chắc nhẹ nhàng cọ xát đầu v*, Thẩm Uyển cảm thấy đau nhói, nhưng từ từ lại cảm thấy vô cùng thoải mái, trong miệng liên tục kêu dâm loạn: “Ưm a… Thật thoải mái… Ừm… A ha…”

Quầng vú của Thẩm Uyển có màu hồng phấn và non mềm, núm vú lại rất nhỏ, Phạm Vệ Lăng ngậm ở trong miệng trêu đùa qua lại, chơi thế nào cũng không đủ. Huyệt nhỏ dưới thân sớm đã ướt át, lúc đóng lúc mở giống như cái miệng nhỏ chờ được cho ăn.

Thẩm Uyển hơi khó chịu, nhiệt độ cơ thể càng ngày càng cao, gấp không chờ nổi muốn nhiều hơn… Nàng duỗi tay cởi đai lưng của Phạm Vệ Lăng, chuyện này nàng lại càng ngày càng thông thạo, trong chốc lát cả người Phạm Vệ Lăng đã trần trụi.

Nàng liếc mắt nhìn côn th*t dưới thân hắn, kích cỡ lớn như vậy, lúc này đang ngẩng đầu thẳng tắp, có chất lỏng trong suốt chảy ra từ mắt ngựa.

“Ta không nhịn được nữa.”

Không đợi Thẩm Uyển đáp lại, hắn thẳng hông, quy đ*u to lớn liền đâm vào.

Nháy mắt đi vào trong, Thẩm Uyển không nhịn được kêu lên: “Có chút đau.”

Khuôn mặt nhỏ lộ ra vẻ đau đớn khiến cho trái tim của Phạm Vệ Lăng cũng cảm thấy đau đớn.

“Mới hai ngày, đã chặt thành như vậy, không biết còn tưởng rằng nàng vẫn còn bé đấy!”

Thẩm Uyển cau mày, khuôn mặt nhỏ trong nháy mắt đã đỏ bừng, huyệt nhỏ của nàng trời sinh đã chặt chẽ, côn th*t của hắn lại lớn đến kinh người.

Mỗi lần đến chu kì kinh nguyệt, một tuần Phạm Vệ Lăng cũng không có cách nào chạm vào nàng, kìm nén đến khó chịu. Chờ chu kì kinh nguyệt vừa qua, đã cấp thiết muốn phát tiết, nhưng lúc nào cũng kì kèo rất lâu mới có thể đi vào. Tuy rằng quá trình có chút giày vò, nhưng đường hành lang chặt khít làm hai người đều sảng khoái đến mức như lọt vào trong sương mù.

Giờ đây, quy đ*u của Phạm Vệ Lăng bị bọc chặt chẽ, trong đường hành lang ướt át và ấm áp khiến hắn muốn cắm cây côn th*t vào. Hắn dùng ngón tay nhẹ nhàng tách cánh hoa của nàng ra, chân ngọc bị tách ra đến cực điểm, chuẩn bị tiếp nhận cây côn th*t lớn kia của hắn, hưởng thụ một trận hoan ái cực hạn.

Phạm Vệ Lăng dùng sức, đi vào từng chút một, sợ làm đau nàng, quá trình này đối với hai người đều là giày vò, đến khi đường hành lang hoàn toàn nuốt côn th*t của hắn vào, hai người không hẹn mà cùng phát ra tiếng kêu.

Hắn từ từ chuyển động, phần eo tới lui nhịp nhàng, vừa mới bắt đầu có chút trở ngại, sau đó càng ngày càng trôi chảy, đẩy sâu vào rồi lại rút ra hoàn toàn.

“A… Chặt như vậy, còn nhiều nước… Huyệt nhỏ của nàng thật tuyệt vời!”

Vào lúc điên loan đảo phượng, Thẩm Uyển sớm đã mơ mơ màng màng, hãm sâu vào tình dục, từng trận khoái cảm đánh úp vào huyệt nhỏ, mỗi lần cọ xát qua chỗ mẫn cảm, nàng liền không nhịn được kêu dâm đãng.

“Ưm a… Ư… A… Lăng, thật sâu… A… Ừm hừ… Ư ô…”

Phạm Vệ Lăng cũng không nhịn được thở hổn hển, tầm mắt hai người trái ngược nhau, hiện ra một chút tình dục. Thẩm Uyển duỗi tay vuốt ve khuôn mặt anh tuấn của hắn, bây giờ vô cùng căng chặt. Nàng dùng sức nâng thân trên lên, đôi tay vòng lấy cổ hắn, cả người cứ như vậy treo ở trên người hắn.

Nàng nâng miệng hắn lên, tùy ý gặm cắn, quấn quýt, tiến lùi, nước bọt từ nụ hôn điên cuồng theo động tác chạy dài đến cằm nàng. Trong mắt nàng có vẻ mờ mịt mị hoặc, khiến Phạm Vệ Lăng càng điên cuồng va chạm trong cơ thể nàng.

Hai người đều nhìn vào mắt đối phương, dường như nơi đó có quang cảnh đẹp nhất trên thế giới.

“Thoải mái không? Hử? Thích côn th*t lớn của ta sao?”

“Ư hừ… Thích…”

Động tác ở thắt lưng của hắn không ngừng, côn th*t không ngừng thọc vào rút ra ở đường hành lang, múi thịt ở hoa huy*t bị căng sang hai bên, bởi vì không ngừng cọ xát, thoạt nhìn càng đỏ tươi và mê người hơn.

“Thích thì kêu lớn tiếng một chút! Ta thích nghe nàng kêu… Kêu đi…” Tay hắn bóp eo cô, hung hăng nhéo vòng eo thon thả của nàng.

Thẩm Uyển bị đau la lên: “A!”

“Chính là như vậy… Kêu lớn tiếng một chút!”

Ở trên giường Phạm Vệ Lăng lúc nào cũng như vậy, có lúc rất ôn nhu, có lúc lại thô bạo giống như một dã thú.

Thẩm Uyển cũng không yếu thế, bộ ngực mềm mại dính sát vào bộ ngực cường tráng của hắn, tựa đầu vào bờ vai của hắn, lờ mờ còn có thể thấy dấu răng lần trước để lại. Nàng hơi nghiêng đầu, ngậm dái tai của hắn, nhẹ giọng kiều mị kêu dâm đãng: “A… Lăng… Thật thoải mái… Dùng sức thao ta… Ừ ô… Côn th*t… Côn th*t thật lớn và cứng quá… Thao ta rất thoải mái…”

Khi nói chuyện, hơi thở phun ở trên vành tai hắn, từng cơn ngứa ngáy kích thích Phạm Vệ Lăng. Thẩm Uyển chỉ cảm thấy côn th*t trong đường hành lang lại to ra một chút, gân xanh phía trên đập liên hồi.

Một chiêu này rất có hiệu quả, Phạm Vệ Lăng thọc vào rút ra mấy chục cái trong đường hành lang, mỗi một lần đều cắm vào chỗ sâu nhất, khoái cảm càng được tăng cường, theo tiếng kêu rên, hắn phun bạch trọc vào trong âm đ*o ẩm ướt và dính nhớp của nàng.

Xong chuyện, Phạm Vệ Lăng nhìn thấy mật dịch sền sệt ở trên giường, dường như đang suy nghĩ cái gì, miệng mấp máy: “Thẩm Uyển, chúng ta sinh một hài tử đi!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK