Trong lúc mọi người cho rằng Vương Viễn sắp từ bỏ, thì chỉ thấy Vương Viễn lùi lại vài bước, sau đó hít một hơi sâu rồi hét lớn: "Mở cửa!"
"Cái đệt...
Nghe thấy tiếng của Vương Viễn, không chỉ Đinh Lão Tiên và Nhất Mộng Như: Thị, mà ngay cả Bôi Mạc Đình và Độc Cô Tiểu Linh cũng giật thót tim.
Hành động này của Vương Viễn, thật sự khiến da đầu mọi người run lên.
"Đại ca, chúng ta tới thanh trừng sơn trại đó, cũng có phải tới ghé thăm đâu, ngươi hét cái gì mà hét."
Bôi Mạc Đình nói trong sự hoảng sợ. "Két..."
Nhưng Bôi Mạc Đình vừa dứt lời, thì đột nhiên, cửa chính của sơn trại phát ra một tiếng kỳ quái.
"
Mọi người nhìn theo âm thanh, chỉ thấy cánh cửa từ từ hé ra dưới ánh nhìn chăm chú của tất cả mọi người.
"Đây... đây là cách giải thích gì vậy?”
Thấy cánh cửa thật sự bị Vương Viễn hét mà mở ra, tất cả mọi người trực tiếp ngây người ở đó.
Con mẹ nó đây là thiết lập thiểu năng gì vậy, đường đường là Hắc Phong trại, mà phương thức mở cửa chính lại là gọi mở.... cho dù là ám hiệu cũng được mà.
Theo tư duy thông thường, thì mọi người tới để giết chết toàn bộ người ở nơi này, muốn xông vào cửa thành, hiển nhiên phải sử dụng phương pháp đặc thù.
Khởi động cơ quan hoặc dùng bạo lực để phá cửa mới được xem là hành động bình thường, còn gọi người mở cửa là cái thá gì.
Chẳng trách các bang hội lớn đều không thể tiến vào cửa chính của Hắc Phong trại, người bình thường nào có ai nghĩ đến phương diện này đâu.
"Lão Ngưu, sao ngươi biết cửa này là gọi để mở thế?" Sau khi sửng sốt một hồi lâu, Đinh Lão Tiên hỏi với vẻ mặt sùng bái.
Lúc đầu, Đinh Lão Tiên còn có chút nghỉ ngờ lời nói của Bôi Mạc Đình, nhưng bây giờ đã bị Vương Viễn làm cho sợ hãi đến tâm phục khẩu phục.
"Khà khà!" Vương Viễn đáp: "Buổi tối ngươi về nhà, nếu cửa nhà bị khóa thì ngươi sẽ làm gì?"
"Thì lấy chìa khóa để mở." "Không có chìa khóa thì sao?” "Gọi người trong nhà ra mở cửa...." Định Lão Tiên nghĩ nghĩ.
"Vậy còn không phải sao..." Vương Viễn nhún vai: "Nếu đã không vào được, thì cứ gọi cửa thôi..."
"Đây chính là hang ổ của cướp đấy." Đinh Lão Tiên nhíu mày, tuy những lời Vương Viễn nói rất có đạo lý, nhưng vẫn cảm thấy có điều gì đó không ổn.
"Hừm..." Định Lão Tiên sờ sờ cằm: "Bộ dáng của ngươi xem ra rất có kinh nghiệm."
"Ha ha!" Vương Viễn cười ha ha, phất tay và đáp: "Quen là được, quen là được."
"Đi thôi! Chúng ta vào trong."
Cửa chính của sơn trại vừa mở, Vương Viễn chỉ vào bên trong, nhấc chân định vào.
"Trước tiên đừng vội."
Lúc này, Đinh Lão Tiên gọi mọi người, sau đó móc ra vài cái bình sứ nhỏ rồi chia cho những người khác.
"Đây là?"
Nhận được bình sứ, sắc mặt của Vương Viễn mờ mịt.
[Kim Đỉnh Tán] (Đan dược trị liệu)
Phẩm chất: Ngũ phẩm
Hiệu quả: Hồi phục một trăm điểm nội lực và khí huyết trong nháy mắt. Số lần sử dụng: 10/10
Giới thiệu vật phẩm: Đan dược độc môn của phái Nga Mi.
Trò chơi võ hiệp trực tuyến cũng không phải là trò chơi giả tưởng phương tây, không có cái gọi là ngậm bình máu, rót thuốc kia, khi mọi người chiến đấu, hầu hết là dựa vào nội công để hồi máu, còn nội lực thì phụ thuộc vào việc ngồi thiền để hồi phục.
Loại đồ vật như đan dược này chắc chắc rất hiếm đối với người chơi "Đại Võ Tiên". Hơn nữa, phần lớn chúng đều là những dược vật đặc thù giúp tăng các loại thuộc tính mãi mãi cho người chơi. Loại đan dược hồi phục trong nháy mắt có thể sử dụng trong chiến đấu còn vô cùng hiếm có hơn.
"Thứ này không rẻ đâu." Vương Viễn cầm cái bình nhỏ rồi hỏi Định Lão Tiên.
Vật quý vì hiếm, loại dược phẩm hiếm này hiển nhiên có giá trị không thấp. Tuy Vương Viễn hành động quái đản, nhưng ở phương diện nào đó, vẫn rất có nguyên tắc.
"Ngươi đừng khách sáo với Lão Tiên." Bôi Mạc Đình ở một bên nói: "Đây là dược Lão Tiên tự mình làm đấy."
"Dược tự mình làm sao?" Vương Viễn kinh ngạc nói: "Ngươi biết làm dược sao?"
Trong "Đại Võ Tiên", người chơi có thể học y thuật ở y quán, nhưng cũng chỉ là chữa bệnh và trị thương mà thôi. Loại kỹ năng sống như làm đan dược này không dược truyền dạy trong y quán. Người chơi muốn làm đan dược, thì chỉ có thể thông qua việc đánh BOSS hoặc là nhiệm vụ, mà người chơi tự làm đan dược, thật đúng là mới nghe lần đầu.
"Chuyện đó có gì kì lạ đâu." Nhất Mộng Như thị ở bên cạnh nói: "Hắn là người chơi nam của phái Nga Mi, ngoài làm đan dược ra thì cũng chẳng có bản lĩnh gì khác."
"Hổ thẹn, hổ thẹn."
Mặt của Đinh Lão Tiên đỏ bừng, gã có hơi ngượng ngùng.
Tuy rằng phái Nga Mi không phải là môn phái thuần nữ, nhưng lại là một một môn phái âm thịnh dương suy. Ở phái Nga Mi, chỉ có người chơi nữ mới có thể
học chiêu thức võ học có tính công kích, còn người chơi nam chỉ có thể đánh hỗ trợ, và làm một số công việc phụ trợ mà thôi.
Trị liệu, làm dược, và những công việc bẩn thỉu đều quy cho người chơi nam làm, cho nên người chơi nam ở phái Nga Mi là phái duy nhất có thể chế tạo đan dược trong "Đại Võ Tiên". Đây cũng là lý do tại sao nhiều người liều mình luồn cúi cũng phải chui được vào phái Nga Mi.
Trong trò chơi này, người chơi biết làm đan dược chính là một cỗ máy in tiền di động, huống chỉ phái Nga Mi lại có rất nhiều người chơi nữ...
Vương Viễn nhìn Đinh Lão Tiên một cách ngưỡng mộ, không nhịn được mà cảm thán.
Kiểu người kỹ thuật như Đinh Lão Tiên mới có thể hoàn toàn ngồi ở vị trí trung tâm trong bang hội lớn, ở trong tiểu đoàn thể quả thực là nhân tài không được trọng dụng.
Vừa cười nói, mấy người vừa bước vào Hắc Phong trại.
Chỉ thấy đám sơn tặc bên trong trại đang ngồi tụm năm tụm ba trên bãi đất trống, hoặc uống rượu đố nhau, hoặc đổ xúc xắc ăn tiền, tiếng hò hét liên tiếp trong sơn tại tạo thành một cảnh tượng vô cùng náo nhiệt.