• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hành động của ông Lộ khiến mọi người trong phòng khách im bật. Gia chủ là ông Lưu Gia Khiêm từ nãy cho đến bây giờ vẫn chưa lên tiếng. Khi vừa nhìn thái độ lỗ mãng của người trước mặt liền xuất ra sự uy nghiêm bấy lâu nay chưa dùng đến. Khuôn mặt nhiều nếp nhăn của ông Lưu nghiêm nghị, cùng giọng bình tĩnh nói

- Lộ Thâm, đến nhà người khác phải giữ phép lịch sự. Ông bảo con trai tôi ở trước mặt người lớn làm ra những hành động thân mật là thiếu văn hóa, vậy bản thân ông tại nhà có chủ mà to tiếng, đập bàn ghế thì được xem là cái gì?

Lưu Gia nổi tiếng là tập hợp những con người hòa đồng, dễ chịu nhất trong giới quý tộc. Nhưng cũng đừng ai dại gì mà chạm đến bọn họ, bởi vì những người họ Lưu có thể trở mặt, nắm quyền kiểm soát tất cả mọi người lúc nào không hay. Và cái ví dụ thiết thật nhất chính là tình cảnh hiện tại. Không chỉ một mình Lưu Gia Khiêm là tỏ ra thái độ băng lãnh, mà là từ bà Tâm cho đến chú dì cùng Lưu Đình Vĩ cũng đã tỏa ra một khí tức nguy hiểm và uy quyền khiến người ta phải run sợ. Bà Xứ Viên cùng chẳng phải là người phụ nữ ngu dại gì, vừa nhìn qua liền biết ngay mấy người kia đang tức giận. Cho nên vội vã kéo tay chồng mình ngồi xuống, sau đó quay sang nhìn ông Lưu nói

- Anh chị Lưu cùng mọi người thông cảm, chỉ là khi nãy do Lưu Đình Vĩ nói ra cái điều kia có chút bất ngờ, cho nên chồng tôi mới kích động như vậy. Anh chị thông cảm nhé... Thật ngại quá.... Ha ha

Bạch An Túc vốn dĩ từ nãy đến giờ đã mang tâm trạng lo sợ, bây giờ vì lời nó của Lộ Thâm mà cả người liền co rụt lại một chút, hai tay bấu vào gấu quần không dám nhúc nhích. Không phải cậu sợ mình sẽ bị người ta đánh, hay là sỉ nhục... Mà là bản thân cậu cảm thấy có lỗi, trong đầu cứ đinh ninh rằng, vì mình xen chân vào cho nên mới phá hỏng chuyện tốt, một mối làm ăn lớn của hai bên

Đình Vĩ cảm nhận rõ thân thể cậu có chút cứng lại, liền dùng tay xoa lưng với ý tứ muốn trấn an người kia

Vân Uyên từ suốt buổi đầu đến giờ không nói một hai lời, cô chỉ ngồi im lặng quan sát biểu hiện của hai người. Nhưng Xứ Viên thì khác, bà ta là một người phụ nữ sắc xảo, cho nên vẫn mang bộ mặt tươi cười hướng nhà kia nói tiếp

- Đình Vĩ...cháu thật biết nói đùa, là nam nhân làm sao có thể yêu nam nhân được, như vậy có phải là bệnh không? Vân Uyên vẫn đang ngồi ở đây, nếu con nói như vậy không khéo con bé buồn đấy

- Phu nhân Lộ, cẩn thận lời nói của mình... Với lại, chuyện hôn nhân của hai đứa, từ lâu chúng ta đã thỏa thuận rồi sao? Các người nói chúng tôi đùa giỡn, lừa gạt, vậy tại sao các người không nghĩ lại, bản thân hai vị đây mới chính là người trơ trẽn, cố tình quên đi lời thỏa thuận năm xưa?

Cậu ba Lưu Lục nở nụ cười như có như không trả lời lại Xứ Viên, bộ mặt làm ra vẻ không có chuyện gì to tát nhưng lại nguy hiểm khiến bà ta có chút run sợ, Lưu Gia Khiêm chống cây gậy ở phía trước mặt mình, bình tĩnh nói

- Năm xưa không phải chính xác người để nghị ra vụ hôn ước này, cũng chính các người hứa rằng chuyện hôn nhân của Đình Vĩ và Vân Uyên chỉ là sắp đặt, nếu con trai tôi yêu người khác. Hôn ước này lập tức bị hủy bỏ, vốn dĩ năm xưa ông nội Đình Vĩ cũng đã nói, chuyện yêu đương là không thể ép buộc nó. Rõ ràng cách đây vài ngày người bên chúng tôi đã gọi điện nói rõ chuyện Đình Vĩ dắt người yêu về ra mắt, vậy mà bây giờ các người làm bộ mặt kệ đến lời hứa năm xưa. Mặt dày đi đến đây để làm bộ như không biết, rồi lại đổ lỗi sang nhà chúng tôi... Này có được gọi là quá coi thường Lưu Gia không?

Lưu Gia Khiêm rất ít khi lên tiếng, nhưng một khi ông đã nói thì chắc chắn sẽ làm người khác câm miệng bởi lí lẽ của mình. Giờ đây, vợ chồng họ Lộ chỉ có thể ngồi sững sờ, miệng thì lắp bắp

- Tôi... Tôi... Nhưng chuyện hôn sự không phải là rất quan trọng sao? Buổi họp báo đã gần diễn ra, bên Lưu gia cứ im lặng vậy thì con gái tôi chịu thiệt thòi rồi, Vân Uyên dù gì cũng là con gái mà....

- Lộ phu nhân, bà nên nhớ rõ đây là buổi họp báo công bố cháu sẽ là người tiếp quản Lưu thị, nó không hề liên quan gì đến chuyện hôn sự hay không. Mà thật ra chuyện này cũng không quan trọng gì mấy, rõ ràng Vân Uyên cũng biết cháu từ chối cuộc hôn nhân vì mục đích không tình yêu này. Chuyện hai gia tộc kết giao cũng chưa có công khai với người ngoài bao giờ, vậy thì cô ấy cũng đâu có mất danh dự gì, vốn dĩ thời gian cháu ở nước ngoài, chuyện tình cảm này là do hai bác ngỏ lời trước, cháu đâu có thể làm gì được. Bây giờ cháu đã về đây rồi, và cuộc sống hay quyền tự do của Lưu Đình Vĩ này nhà họ Lộ không hề có quyền xen vào. Trừ khi các người cố tình sắp xếp ngay ngày họp báo đã mời thêm phóng viên đến để phòng đại, đánh dấu sự kiện được cho nhà họ Lộ kết thông gia với gia tộc lớn, với tham vọng làm gia tộc mạnh thêm... Bằng không hà cớ gì phải vội vàng đến đây để nói chuyện này kia chứ

- Cậu... Ăn.. Ăn nói hàm hồ cái gì vậy?

- Đủ rồi cha mẹ à...

Xứ Viên như nghẹn cứng họng không biết nói gì, thì bỗng nhiên ngay lúc này Vân Uyên lên tiếng ngay tại lúc bầu không khí đang căn thẳng nhất..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK