Mạc Chi Dương nhẹ nhàng đặt Bạch Tử Lệ nằm xuống giường, cẩn thận nhất có thể để vết thương không bị bật máu ra. Từ lúc Mạc Chi Dương đưa Bạch Tử Lệ đi, tay của Bạch Tử Lệ vẫn nắm chặt lấy tay của Mạc Chi Dương không rời, có vẻ như Bạch Tử Lệ đã rất sợ hãi rồi.
Sau khi lau hết mồ hôi trên người Bạch Tử Lệ và thay quần áo xong xuôi, nhưng trong cả quá trình ấy Mạc Chi Dương ngại ngùng đỏ hết mặt lên vì khi nhìn thân thể của Bạch Tử Lệ, Mạc Chi Dương suýt nữa tuôn máu mũi ra vì quá đẹp, tỷ lệ cơ thể gọi là chuẩn từng tấc một, làn da trắng trẻo, mịn màng, đôi chân dài miên man, thẳng tắp kèm theo với khuôn mặt xinh đẹp này, quả là quá câu dẫn rồi.
Mạc Chi Dương đắp chăn cho Bạch Tử Lệ rồi nhỏ giọng gọi Thất Vĩnh ra, mục đích để để hỏi hung thủ của vụ này và kèm theo vụ thuốc ngủ nữa, dám hại Bạch Tử Lệ thì chỉ có chết với Mạc Chi Dương, trừ khi Mạc Chi Dương ra mà thôi. Thất Vĩnh xuất hiện trước mặt Mạc Chi Dương, hành lễ xong rồi báo cáo kết quả của mình đã điều tra được
- “Thưa chủ nhân, thần đã đều tra được hung thủ của vụ hạ độc và cả vụ việc sư tử rồi ạ. Đều là cùng một người làm ra”
- “Nói đi.”
- “Dạ hung thủ chính là Minh Hạ. Chính cô ta là người chủ mưu cho tất cả mọi việc này. Cô ta không trực tiếp ra tay mà sẽ nhờ người như đầu bếp, người trông giữ sư tử và cả những người phục vụ nữa ạ”
Mạc Chi Dương nghe xong thì cũng không có phản ứng gì, chỉ cho Thất Vĩnh lui đi rồi cứ ngồi ở đó, suy nghĩ điều gì khá mờ ám. Ngồi được một lúc thì Mạc Chi Dương cũng nằm xuống bên cạnh Bạch Tử Lệ, dịu dàng ôm vào lòng, từ khi có Bạch Tử Lệ ở đây thì Mạc Chi Dương ngủ ngon hơn hẳn, chả nhẽ nào là hai người nằm sẽ như vậy thôi hay là chỉ với Bạch Tử Lệ thì Mạc Chi Dương mới như vậy? Chẳng biết được nữa, miễn là được ngủ ngon là được.
Hai người ôm nhau ngủ ngon lành nhưng không biết rằng, ở một hẻm tối nào đó, có một nam một nữa đang bàn bạc chuyện gì với nhau rất mờ ám, nếu nhìn kĩ hơn thì không ai khác đó là Minh Hạ. Chắc Minh Hạ biết mình đã bị phát hiện rồi nên đang lên phương án để trốn tội, để Mạc Chi Dương không phải nghi ngờ, nam nhân đối diện là người đã đưa túi thuốc ngủ cho Minh Hạ - một quý tộc giàu nhất nhì ở vùng này tên Dịch Phong chuyên điều chế ra các loại thuốc độc, danh tiếng của người này rất lớn nhưng những người biết quý tộc này điều chế thuốc chỉ đếm trên đầu Dịch Phong lại là con người vô cùng tâm cơ, luôn luôn dùng những thủ đoạn hèn bẩn để lên được vị trí như ngày hôm nay và không ngờ được Dịch Phong lại dây dưa với Minh Hạ
- “Hôm nay không điều chế ra thuốc mới sao?”_Minh Hạ đang ôm lấy cổ Dịch Phong rồi nhìn chằm chằm vào nói
- “Không! Không có hứng thú”_Dịch Phong né tránh Minh Hạ ra
- “Ể? Sao lại không có chứ? Ngươi giúp ta, ta sẽ giúp ngươi có cơ hội tăng thêm độ giàu cũng như có khi được thăng chức a~”
- “Ngươi đừng có mà lấy thuốc làm loạn. Rồi đến lúc lộ ra thì ta phải làm sao?”
- “Không sao không sao. Ta sẽ giúp ngươi nhưng bây giờ ngươi phải giúp ta điều chế loại thuốc giúp người khác mất trí nhớ đã”
- “Ngươi điên sao? Làm sao mà ta điều chế được thuốc đó?”_Dịch Phong nhíu mày bất mãn
- “Ta sẽ trả thêm tiền cho ngươi. Nhưng ngươi phải giúp ta một chuyện nữa”
- “Chuyện gì?”
- “Giúp ta trốn tội! Tiền công ta sẽ trả thêm cho ngươi rất nhiều”
Dịch Phong nghe vậy liền khó chịu, không biết Minh Hạ đã dùng thuốc của mình vào việc gì rồi? Nhìn là biết đã là việc tày trời rồi, thực sự Dịch Phong đã giúp Minh Hạ điều chế rất nhiều thuốc và đều dùng cho mục đích xấu, lần này Dịch Phong không giúp nữa, nhỡ việc điều chế thuốc độc mà bị phát hiện thì Dịch Phong chắc chắn toi đời. Nên Dịch Phong từ chối, Minh Hạ lần đầu tiên bị từ chối liền ngơ ngác ra, không thể tin nổi Dịch Phong lại từ chối mình như vậy, Minh Hạ đã mất công hầu hạ Dịch Phong bao nhiêu đêm vậy mà lần này Dịch Phong không giúp. Minh Hạ tức giận buông Dịch Phong ra
- “Ta đã hầu hạ ngươi bao nhiêu lần như vậy mà ngươi không giúp ta sao?”
- “Ngươi đã lạm dụng chuyện này quá nhiều. Ta không muốn liên lụy đến ngươi nữa, sau này ngươi tự xử lý một mình đi”
- “Ngươi…”
- “Và cả cái này nữa… Ta chơi chán ngươi rồi, ta có mồi khác ngon hơn ngươi, đẹp hơn ngươi, thậm chí là còn chặt hơn ngươi rất nhiều~”
Nói xong, Dịch Phong bỏ đi để lại Minh Hạ đang tức giận nhưng không dám hét lớn vì đây đang là ban đêm, nếu hét quá lớn thì Minh Hạ sẽ bị bại lộ hành tung mất. Dịch Phong quay trở về căn hầm chứa rất nhiều thuốc độc của mình, từ trong góc tối, có một người từ từ đi ra, Dịch Phong từ từ quay lại nhìn người đó.
- “Ta làm y như những gì ngươi nói rồi. Tiền công?”
- Đây! Lần sau nếu làm tốt hơn phần thưởng sẽ tăng lên gấp đôi". Ngôn Tình Sắc
- “Được thôi. Theo ý ngươi cả”
Người đó không nói gì nữa mà lập tức đi luôn, Dịch Phong không quan tâm tới người đó nữa mà vào một căn phòng khác bên cạnh phòng điều chế thuốc. Mở cửa ra, bên trong toàn những đồ chơi tình dục có đủ hình thù, màu sắc và có một người đang nằm trên giường, bị xích 2 tay 2 chân lại
- “Đến giờ ăn rồi, cún con~”
Không biết Dịch Phong đã làm gì với người ấy nhưng vái người mà đứa tiền cho Dịch Phong lại đi đến một địa điểm nào đó, lại tiếp tục đưa lọ thuốc màu xanh lá đậm cho người nào đó…