Diệp An Thần trộm nhìn bốn phía, vừa rồi không có chú ý, hiện tại có rất nhiều người trộm mà nhìn bọn họ. Hơn nữa cũng có một ít người còn khe khẽ nói nhỏ cái gì, tuy rằng nghe không rõ, nhưng là nói như vừa rồi nghe được hai loại khả năng.
Nhưng là tính như vậy, Diệp An Thần lại cũng không có cảm thấy sợ. Nguyên bản ở trước công chúng, bị người ta thảo luận, hẳn là sợ, hẳn là xấu hổ. Nhưng bị Tổng Tài đại nhân nắm tay, ấm áp. Làm Diệp An Thần cảm thấy, mặc kệ trước mắt có bao nhiêu mưa gió, chỉ cần có nam nhân này tồn tại, cậu chỉ cần đứng tại chỗ, người nam nhân bên người này sẽ vì chính mình ngăn trở hết thảy mưa gió.
Nắm tay Tổng Tài đại nhân không buông ra, ấm áp, làm cậu đặc biệt an tâm. Cậu là một tiểu nhân vật, cậu cũng không có chí hướng lớn, chỉ muốn an an tĩnh tĩnh làm một tiểu trạch nam. Cậu cũng không có nhiều quyết đoán, nhưng là cậu lại biết, cậu chỉ cần kiên định mà đứng ở bên người Tổng Tài đại nhân bên người.
“Muốn xem cái gì? Mấy bộ phim này tôi cũng chưa từng nghe nói qua.” Mỉm cười rồi lại có điểm rối rắm nhìn một loạt poster trước mặt, nhìn mấy ánh mắt xung quanh Đông Phương Tuyệt rất sớm cũng đã nghe được, mà vừa rồi khe khẽ nói nhỏ hắn cũng nghe thấy, thậm chí còn nghe thấy nhiều.
Nguyên bản Đông Phương Tuyệt cho rằng cảm giác được ánh mắt chung quanh, nghe thấy thanh âm chung quanh, người ở bên người chính mình sẽ lùi bước, rốt cuộc liền tính là thế giới này có tiên tiến, cũng không có khả năng mọi người đều có thể tiếp thu quần hệ của hai người bọn họ. Hắn có thể giúp cậu ngăn trở mưa gió, nhưng là liền tính như vậy, lại như cũ vẫn là không có khả năng ngăn trở lời đồn đại vớ vẩn.
Hắn muốn chính là một người có thể kiên định mà đứng ở bên người chính mình sẽ không dao động, hiển nhiên người trước mắt không có làm hắn thất vọng, giơ lên tay hai người chặt chẽ mà nắm ở bên nhau, hôn khẽ lên. Tức khắc, bốn phía khe khẽ nói nhỏ trong nháy mắt trở nên càng thêm lớn, cũng làm mặt Diệp An Thần bắt đầu phiếm hồng, nổi giận ngẩng đầu trừng mắt nhìn Tổng Tài đại nhân một cái.
Muốn rút tay về, nhưng tay lại bị Tổng Tài đại nhân gắt gao nắm, Diệp An Thần dứt hai lần không ra, liền quay đầu đi từ bỏ.
Bá đạo, vô lại…… Trong lòng mắng, lại một lần dứt du tay ra, nhưng lại như cũ vẫn là không rút về được. Phẫn hận cúi đầu, thật là, nắm thì nắm, vì cái gì còn muốn hôn một cái? Chẳng lẽ không biết hiện tại bọn họ chính là tiêu điểm sao? Hiện tại…… Tổng Tài đại nhân là muốn được vây xem sao?
Nếu hiện tại không phải ở trước công chúng, Diệp An Thần thật sự rất muốn nắm tay Tổng Tài đại nhân lên, cắn hai cái, anh dám hôn, anh dám hôn này, cắn chết anh!!! Âm thầm ở trong lòng nghiến răng. Nhưng thời điểm Diệp An Thần hăng chà đạp Tổng Tài đại nhân trong đầu, cằm lại bị người ta nâng lên.
Nhìn mặt Tổng Tài đại nhân chậm rãi áp sát vào, Diệp An Thần thân mình chậm rãi lùi về phía sau, Tổng Tài đại nhân đây là muốn làm gì? Mím môi, nên không phải là chính mình nghĩ như vậy thì sao? Không thể nào! Thân mình lại một lần lui về phía sau, rồi lại cẩn thận hướng bốn phía nhìn nhìn. Trước công chúng…… Tuy rằng cậu có thể tiếp thu cùng Tổng Tài đại nhân tay nắm tay trước mặt người khác, cũng có thể thản nhiên tiếp thu người khác đồn đãi vớ vẩn.
Nhưng là…… Nhưng là…… Hôn môi việc thân mật như vậy, hay là nên tìm nơi tối tối không phải sao? Hiện tại làm trò trước nhiều người như vậy, ô ô…… Thần thiếp làm không được a……
“Cái kia, chúng ta nhìn cái gì a! Quyết định nhanh một chút a!” Hơi hơi đẩy Tổng Tài đại nhân một phen, làm hai người cách xa một chút. Sau đó xoay người, nhìn poster trước mặt thúc giục nói, chỉ là mặt càng thêm phiếm hồng đã bán đứng tâm tình Diệp An Thần hiện tại.
Hơn nữa người ngoài nói nghe không rõ lắm, cói nói tốt nhưng tiếc, có nói ghê tởm, Diệp An Thần càng nghe mặt càng thêm đỏ, lần hai trong lòng yên lặng mà mắng Tổng Tài đại nhân. Cậu cảm thấy càng ở cùng Tổng Tài đại nhân ở chung liền phát hiện cái bộ dạng băng sơn gì đó đều là gạt người sao? Tổng Tài đại nhân tính cách thật sự chính là vô lại a!
“Nếu không xem cái này đi.” Đối với Diệp An Thần cự tuyệt Đông Phương Tuyệt không chút nào để ý. Bị hơi đẩy một về sau trên mặt cười càng thêm rõ ràng, câu lấy khóe miệng vươn ra ngón tay đặt ở một poster.
Theo ngón tay Tổng Tài đại nhân nhìn, Diệp An Thần kinh ngạc há to miệng, cũng không tự chủ được vươn ngón tay hướng về phía Tổng Tài đại nhân chỉ, sau đó không thể tưởng tượng nói: “Phim tình yêu?”
Ánh mắt từ poster bên cạnh đảo qua, kỳ thật phim điện ảnh vẫn là có rất nhiều, tuy rằng không có một bộ nào là Diệp An Thần biết đến, nhưng là…… Tổng Tài đại nhân nói hiện tại đi xem phim tình cảm là cái tình tiết gì?
Chẳng lẽ là Tổng Tài đại nhân chỉ sai rồi? Ngạch…… Hảo đi! Hẳn là không có tỷ lệ như vậy!
“Hẹn hò đương nhiên là phải xem phim tình cảm a!” Sau khi quyết định xong, Tổng Tài đại nhân liền làm lơ nói nhỉ chung quanh, kéo tay Diệp An Thần, quang minh chính đại hướng quầy bán vé, mua hai vé……Chuyến tàu tình yêu.
Khi mua xong vé phim, Tổng Tài đại nhân cư nhiên còn kéo cậu mua một túi bắp rang bơ. Vì thế Diệp An Thần đột nhiên trong lòng bị nhét một túi bắp rang bơ, lại nhìn Tổng Tài đại nhân nhìn cậu mỉm cười, Diệp An Thần thật sự, thật sự rất muốn bạo khẩu, nói một câu: “Xem cái lông a! Xem đi, xem đi, thích thì xem đi, lão tử liền đem anh ăn luôn!!”
Đông Phương Tuyệt mỉm cười nhìn Diệp An Thần trừng lớn mắt nhìn chính mình, rất là sung sướng nhéo lên mấy viên bắp rang nhét vào miệng mình, có điểm ngọt. Hơi hơi gật gật đầu sau lại nhéo lên mấy viên đút cho Diệp An Thần.
Diệp An Thần theo bản năng há mồm ăn xong, chỉ là khi ăn xong vẫn như cũ vẫn là nhìn bắp rang bơ trong tay, nói thật, từ khi trưởng thành, cậu chưa có nghĩ sẽ đi xem phim rồi lại ăn bắp rang bơ……
"Em lại không phải phụ nữ.” Cau mày, Diệp An Thần nói rất rối rắm, nói xong lại nhìn bắp rang bơ trong tay đang toả hương liếc mắt một cái.
“Nhưng là hẹn hò không phải đều là dạng này sao? Hơn nữa……” Nhìn bộ dạng tiểu lão thử nhà mình rối rắm ôm bắp rang bơ, Đông Phương Tuyệt cảm thấy đặc biệt đáng yêu. Hắn hiện tại thật sự rất muốn, liền hiện tại, ở chỗ này ăn luôn hắn. Trên mặt cười càng lớn, hắn cảm thấy, trái tim hắn cũng xuất hiện ánh mặt trời, không hề như trước đây là một mảnh hoang vu.
Hơn nữa? Hơn nữa cái gì? Nghe Tổng Tài đại nhân nói xong, Diệp An Thần nhíu nhíu mày, nhưng là sau khi nhăn mi, Diệp An Thần liền không nghĩ gì nữa, suy nghĩ của Tổng Tài đại nhân, ha hả…… Cùng cậu đôi khi không cùng hệ quy chiếu a, cho nên tâm tư của Tổng Tài đại nhân, ngươi muốn đoán cũng không đoán được.
Vì thế……
“Kỳ thật chúng ta có thể xem phim khác.” Một bàn tay vẫn là bị Tổng Tài đại nhân nắm, một bàn tay cầm bắp rang bơ, đương không hề tự hỏi bắp rang, Diệp An Thần nhìn Tổng Tài đại nhân trong tay cầm hai vé, tuy nói cậu là không có nghĩ tới muốn dấu diếm a, nhưng cũng không cần phải thật sự quang minh chính đại như vậy đi!
Lại nói đối với bọn họ là bình thường nhưng đối với người khác là dị giới đi! Ngồi vào ghế đôi, nhìn hai người vừa rồi đứng cạnh họ, mà hiện tại lại là ngồi ở phía trước bọn họ, còn thỉnh thoảng mà trộm nhìn bọn họ, hai người hình như là nữ sinh, cậu là thật sự không nghĩ bị vây xem a!
Tuy rằng hai nữ sinh trước mắt này không có ác ý, nhưng bị nhìn như vậy vẫn là làm Diệp An Thần cảm thấy không thoải mái.
Hướng bên người Tổng Tài đại nhân rụt rụt, lại không nghĩ ngay sau đó Tổng Tài đại nhân lại đem cậu ôm lấy, khi Diệp An Thần nghi hoặc động tác của Tổng Tài đại nhân, liền thấy Tổng Tài đại nhân rướn về phía trước, sau đó vỗ vỗ bả vai hai bạn học sinh phía trước.
“Có…… Có việc gì sao?” Hai nữ sinh cơ hồ cùng lúc quay đầu lại, bị Đông Phương Tuyệt chụp bả vai, đỏ mặt, có điểm kích động lại cũng là có điểm nghi hoặc hỏi.
Kỳ thật không riêng gì hai nữ sinh vừa mới quay đầu, Diệp An Thần cũng thực nghi hoặc a! Tổng Tài đại nhân vô duyên vô cớ quấy rầy kia hai nữ hài tử làm gì?
Chỉ là ngay sau đó, nghe thấy được Tổng Tài đại nhân nói, Diệp An Thần lại đỏ mặt.
Bởi vì Đông Phương Tuyệt đối hai nữ sinh nói: “Có thể hay không không hướng chúng ta nhìn được không? Nhà ta tương đối thẹn thùng, các em vẫn luôn nhìn hắn, hắn về sau nói không chừng liền bởi vì thẹn thùng mà không đi hẹn hò với tôi.”
Trên mặt mang theo mỉm cười nhàn nhạt, hướng Diệp An Thần trong mắt có sủng nịnh nhè nhẹ, làm hai nữ sinh trước mặt mắt nổi trái tim, không ngừng gật đầu. Mà Diệp An Thần……
Không ngừng ở trong lòng mặc niệm, thứ này không phải Tổng Tài đại nhân, thứ này không phải Tổng Tài đại nhân, thứ này không phải Tổng Tài đại nhân! Thứ này không phải Tổng Tài đại nhân! Thứ này không phải Tổng Tài đại nhân a!……