Đông Phương Tuyệt dùng tay xoa xoa tai Diệp An Thần đã biến thành màu hồng phấn, cười cười sau đó kéo tay Diệp An Thần tay đi ra bờ biển. Mang theo vị gió biển làm đầu óc Diệp An Thần thanh tỉnh một chút. Nhìn trước mặt tuy rằng vẫn là một mảng trời đêm đen nhánh, nhưng biển đêm lại vô cùng rộng, Diệp An Thần cảm thấy nếu thật sự cứ như vậy cùng Tổng Tài đại nhân ở bên nhau mà nói…… Thật sự thực tốt.
“Gặp được anh thật tốt.” Nhìn trời đêm đầy sao, Diệp An Thần đột nhiên nói ra câu vẫn luôn muốn nói. Gặp được anh thật sự thật tốt quá, khó có được chủ động mà ở trên môi Tổng Tài đại nhân khẽ hôn một cái, tiếp tục nhìn cảnh đẹp, giống như vừa rồi hết thảy đều không có xảy ra việc gì.
Có lẽ Diệp An Thần sau khi gặp Đông Phương Tuyệt, đó là một cuộc sống mới đi! Bởi vì Đông Phương tuyệt tồn tại, làm cậu ở cái không thuộc về cậu tìm được người để ràng buộc, cho cậu biết mỹ vị yêu là như thế nào.
Nguyên bản mười ngón tay đan vào nhau tay bị nắm càng thêm chặt. Diệp An Thần biết, đây là câu trả lời của Tổng Tài đại nhân đối chính mình. Sau khi đáp ứng Tổng Tài đại nhân ở bên nhau, Diệp An Thần liền biết, người này…… Nhất định sẽ hảo hảo, hảo hảo bảo hộ chính mình. Nhìn trời đầy sao, đột nhiên nhớ tới trước kia Tổng Tài đại nhân nói muốn cắt một mảnh trăng cho chính mình, trên mặt tươi cười liền càng thêm sáng lạn.
Tay bị nắm đột nhiên cảm giác bị kéo đặt ở trên môi hôn một cái. Diệp An Thần liền muốn tại đây lãng mạn một phen, kéo tay Tổng Tài đại nhân qua cũng hôn một chút, sau đó nói một câu em yêu anh gì đó lời ngon tiếng ngọt, liền thấy Tổng Tài đại nhân từ túi móc ra một cái hộp màu đen nhỏ mỉm cười nhìn cậu.
Đây là cái gì? Đây là phản ứng đầu tiên khi Diệp An Thần nhìn thấy cái hộp này. Nhưng là khi phản ứng đầu tiên qua đi, Diệp An Thần liền nhìn chằm chằm hộp nhỏ bắt đầu không thể tin tưởng. Hẳn là không phải như cậu nghĩ đi! Nhưng nếu không phải như cậu nghĩ thì nói như vậy…… Như vậy trừ hộp đựng nhẫn……Còn có thể đựng cái gì?
Dưới ánh mắt kinh ngạc của Diệp An Thần, Đông Phương Tuyệt mở hộp ra, lấy ra bên trong một cái nhẫn bạc lấp lánh. Thật đúng là nhẫn a! Diệp An Thần nuốt nuốt nước miếng, nhìn Tổng Tài đại nhân trên mặt mang nụ cười mỉm, này sẽ không phải là chuẩn bị tay mang hoa tươi, quỳ một gối cầu hôn đi! Nếu thật là như cậu nghĩ như vậy, cậu là phải đáp ứng? Này…… Giống như…… Vì cái gì lại cảm thấy không có khác biệt!
Chỉ là hiển nhiên Tổng Tài đại nhân không có chi Diệp An Thần cơ hội lựa chọn, trong ánh mắt Diệp An Thần kinh ngạc, không có hoa tươi, không có quỳ xuống, thậm chí Tổng Tài đại nhân không nói một lời liền đeo nhẫn chờ cậu. Đeo lên sau đó, còn đặt trước mắt quan sát trong chốc lát, cuối cùng không biết là ở nhẫn thượng hay là ở trên ngón tay hôn một cái.
Liền khi Diệp An Thần bắt đầu hoài nghi đây là cầu hôn đi……
Tổng Tài đại nhân hôn xong, Đông Phương Tuyệt nhìn người trước mặt cười nói: “Em là của tôi.”
Nói xong, Đông Phương tuyệt buông tay ra Diệp An Thần, đem một cái nhẫn khác trong hộp để lên tay Diệp An Thần, sau đó nâng tay minhg đặt trước mặt Diệp An Thần.
Nhìn trước mặt ngón tay hoàn mỹ, lại nhìn hai quả nhẫn trên tay mình, Diệp An Thần đột nhiên cảm thấy, đầu óc mình hẳn là ngắn đi!
Nói cách khác, vì cái gì Tổng Tài đại nhân sẽ ở thời điểm này đột nhiên liền cùng cậu cầu hôn? Đây là không phải cũng quá nhanh đi, không phải đều nói một chuyện phát sinh ngoài dự kiến đi?
Cầm nhẫn ở trong tay, lại nhìn nhìn nhẫn mang ở trên tay mình, Diệp An Thần vẫn thực quyết đoán đem nhẫn đeo lên tay Tổng Tài đại nhân. Dù sao vừa rồi Tổng Tài đại nhân đã nói cậu là của hắn. Nếu nói như vậy, chính mình cả đời này xem ra là trốn không thoát lòng bàn tay Tổng Tài đại nhân, hắn cũng sẽ không quên tính chiếm hữu khủng bố của Tổng Tài đại nhân a!
Nếu là cái dạng này, giống như vừa rồi Tổng Tài đại nhân đeo nhẫn bạc, thời điểm đeo nhẫn cho Tổng Tài đại nhân cũng ở trên tay hắn hôn một cái cười nói: “Anh cũng là của em.”
Mà Đông Phương tuyệt trả lời cũng chỉ có một chữ: “Hảo……”
Khi Đông Phương Tuyệt mỉm cười nói xong, trên mặt biển đột nhiên bắn pháo hoa, một đóa lại một đóa liên tiếp không ngừng mở ra trên mặt biển, lấy sao trời làm bối cảnh làm pháo hoa có vẻ càng thêm sáng rực rỡ.
Thẳng đến thấy pháo hoa biến thành đủ mọi màu sắc tình yêu, thẳng đến khi thấy tên mình viết tắt cùng tên Tổng Tài đại nhân viết tắt, Diệp An Thần mới gãi gãi khóe miệng, chỉ vào mặt biển còn nở rộ pháo hoa nói: “Anh làm!”
“Đúng vậy! Thích không?” Ôm người bên người, làm Diệp An Thần dựa vào trong lòng mình. Đông Phương Tuyệt nhìn pháo hoa nơi xa gật gật đầu cười nói.
“Anh cảm thấy em là tiểu cô nương sao?” Trừng Đông Phương Tuyệt một cái, Diệp An Thần nhìn mặt biển nở ra pháo hoa nhảy ra mấy chữ to I LOVE YOU, Diệp An Thần cảm thấy chính mình thật sự là say rồi, “Cái này sẽ không phải là anh nghĩ ra đi?”
“Đẹp không?” Không trả lời Diệp An Thần hỏi chuyện, Tổng Tài đại nhân vẫn như cũ cười hỏi.
“A! Là khá đẹp.” Diệp An Thần ăn ngay nói thật, nhưng là khai nửa bầu trời pháo hoa ngẫm lại liền biết giá trị xa xỉ a! Nếu khó nói, kia mới cảm thấy kỳ quái đi. Hơn nữa →_→ pháo hoa như vậy không nên trước khi cầu hôn mới bắn lên sao? Hiện tại bắn là có ý tứ gì?
“Thích là được rồi.” Đông Phương Tuyệt đem Diệp An Thần ôm vào trong lòng, người ngọt ngọt ngào ngào, nói không chừng một lát liền có thể lại lần nữa phát sinh việc bán nãy còn đang dở thì điện thoại trong túi Đông Phương Tuyệt vang lên, cau mày. Về sau hắn nhất định sẽ nhớ tắt máy. Đến nỗi lặp đi lặp lại nhiều lần phá hư chuyện tốt của hắn Mộ Dung Quý……Hắn sẽ làm tên kia biết tay.
“Muốn nghe hay không nghe thảm dạng của Mộ Dung Quý hiện tại?” Thời điểm tiếp điện thoại, Đông Phương Tuyệt cười đối người trong lòng Diệp An Thần nói, Diệp An Thần nghe thấy lời này, nhớ tới ban ngày chính mình làm chuyện tốt liền dùng sức gật đầu, a……Cậu như thế nào sẽ quên cái này, đột nhiên hảo kích động làm xao đây?
Mở loa ngoài sau đó Tổng Tài đại nhân mới nói: “Có việc?”
Tuy rằng Đông Phương Tuyệt hiện tại là cười, nhưng lời nói ra lại là cùng bình thường giống nhau lạnh băng.
“Tuyệt a! Ta đều mau bị ngươi cùng tiểu tình nhân nhà ngươi hại chết……” Đông Phương Tuyệt nói âm còn chưa nói, đối diện cũng Mộ Dung Quý đã kêu gào.
“Vị hôn thê.” Đối với Mộ Dung Quý kêu gào, Đông Phương Tuyệt như là bình thường làm lơ giống nhau.
“Cái gì?” Đối với Đông Phương Tuyệt đột nhiên nói ra ba chữ, Mộ Dung Quý tỏ vẻ, Hoàng Thượng a! Thần thiếp nghe không hiểu a!
“Là vị hôn thê.” Đông Phương Tuyệt khó có được kiên nhẫn lặp lại lần nữa nói.
“……” Vẫn nghe không hiểu làm xao đây? Khi chính mình cùng tiểu đồng bọn nghiêm túc đang nói chuyện, mà chính mình nghe không hiểu, Mộ Dung Quý cảm thấy chính mình thực bi thương. Nhưng lại nói như thế nào Mộ Dung Quý cảm thấy chính mình chỉ số thông minh cũng vượt quá người thường, cho nên, ở sau khi ngốc lăng vài giây, Mộ Dung Quý liền đột nhiên phản ứng lại, chỉ là sau khi phản ứng lại, Mộ Dung Quý cảm thấy chính mình cả người đều không tốt a!
“Ta thao! Đông Phương Tuyệt ngươi có phải cũng quá nhanh a? Vừa mới là tiểu tình nhân tới, hiện tại cư nhiên chính là vị hôn thê? Này thăng cấp thăng cũng quá nhanh đi……”
Đối mặt Mộ Dung Quý kinh ngạc sắp rớt cằm, Đông Phương Tuyệt rất bình tĩnh cộng thêm ghét bỏ đánh gãy tiểu bằng hữu kinh ngạc phun tào, “Ngươi hiện tại ở nơi nào.”
Mộ Dung Quý một tay cầm điện thoại, một tay cầm thuốc, nghe thấy những lời này của Đông Phương Tuyệt, Mộ Dung Quý liền mở ra hình thức oán niệm: “Ở đâu ngươi nghe không hiểu sao? Lão tử ở bệnh viện a, bệnh viện! Cũng không biết tiểu tình nhân…… Không hiện tại là vị hôn thê nhà ngươi rốt cuộc cho ta uống thuốc gì, mà ta vừa trở về liền tiêu chảy đến hiện tại. Ô ô ô…… Chân đều mềm a! Nếu không đi bệnh viện, ngày mai ngươi liền chờ nhặt xác ta đi……”
Khi Mộ Dung Quý còn cuồn cuộn không ngừng tản ra oán hận của mình, lại Đông Phương Tuyệt đánh gãy, “Rất khó chịu?”
“Đó là, ngươi là không biết, ta giữa trưa trở về liền đi WC, liền hiện tại đi bệnh viện nghỉ ngơi trong chốc lát. Bác sĩ nói, là ta hiện tại uống thuốc, buổi tối phỏng chừng cũng vẫn còn tiêu chảy a! Ta đời này không có trải qua chật vật như vậy, hai người kia nếu không phải đệ đệ ngươi cùng tiểu…… Vị hôn thê nhà ngươi, ta nhất định làm cho bọn họ nếm thử chết ở WC là cái tư vị gì! Tuyệt a…… Chúng ta là bằng hữu đi…… Ngươi nhất định……”
Mộ Dung Quý nhìn điện thoại đã bị tắt, thực ưu thương đem câu sau “Muốn giúp ta báo thù a!” Nuốt vào trong bụng, dùng tay xoa xoa bụng, hung hăng nhìn di động nói: "Đúng là người vô nhân tính a!”
“Làm sao vậy?” Bạch Tịch Vũ cầm thuốc trên tay, nhìn Mộ Dung Quý cầm di động trên tay khinh thường nó, hỏi.
“Không có gì, chỉ là cảm thấy giao hữu vô ý a!” Thở dài, Mộ Dung Quý nhìn Bạch Tịch Vũ, Tuyệt băng sơn đều đã có vị hôn thê, đều có thể tin tưởng đã dứt cái tình yêu vì kinh doanh, vì cái gì hắn lại không thể? Nói không chừng…… Nhìn người trước mặt cầm thuốc, nói cho hắn cách sử dụng Bạch Tịch Vũ, hắn hẳn là cũng có thể thật sự dụng tâm thử đi!
Nghe Mộ Dung Quý nói xong, liền biết kế hoạch của chính mình thành công, lại còn có thành công thập phần hoàn toàn, Diệp An Thần thật cao hứng ôm bụng cười, thuận tiện còn nói thượng một câu: “Xứng đáng a……”
Mà đã tiến vào hình thức sủng thê Tổng Tài đại nhân chỉ dùng tay xoa xoa tóc Diệp An Thần bị gió biển thổi loạn gật đầu nói: “Chính xác.”
Đó là! Diệp An Thần yên lặng ở trong lòng gật gật đầu, sản phẩm Diệp thị, tất nhiên thuộc hàng chất lượng a!