Ngoài giá y, còn có mũ miện theo chế độ của Thái tử phi, trên chủ quan có sáu con phượng hoàng bằng chỉ vàng, vây quanh những bông hoa rỗng, nạm đầy hồng ngọc, ngọc trai, phỉ thúy và các loại đá quý khác.
Dù ta không để tâm đến nghi thức hôn lễ, nhưng thấy giá y và phượng quan tinh xảo như vậy cũng không nhịn được động lòng, điều khiến ta cảm động nhất vẫn là tấm lòng của Thái tử.
Lúc ta mới vào Đông cung, là được một cái kiệu nhỏ khiêng vào từ cửa hông, hai tháng cũng không gặp được Thái tử.
Sau dùng mưu kế để được sủng ái, hắn đã bổ sung lễ nạp thiếp cho ta, một sân mai đỏ thể hiện sủng ái của hắn dành cho ta.
Ta ở Ký Xuân viện đã lâu, từ lương tần đến trắc phi, từ giả vờ sảy thai đến sinh ra An Ca Nhi, ta và Thái tử cũng trở thành người quan trọng nhất trong cuộc đời của nhau.
Hắn hứa với ta, đời này chỉ yêu một mình ta, cũng chỉ có một mình ta, dù có làm được hay không, nhưng đó chính là suy nghĩ hiện tại của hắn.
Hắn có thể không cho ta thứ gì, và ta ngoài việc lấy lòng hắn không còn lựa chọn nào khác; nhưng hắn đã cho ta tất cả, hắn sẵn lòng cho ta.
Hắn vốn có thể có Thái tử phi xuất thân từ danh môn, lợi dụng nữ nhân trong hậu viện để lôi kéo triều thần, cân bằng tả hữu, nhưng hắn vì một lời hứa mà từ bỏ tất cả.
Ta thật may mắn, có thể xuyên qua thế giới, gặp được người yêu ta như vậy, có lẽ ta xuyên qua thế giới chính là để gặp hắn.
Đến thế giới này đã nhiều năm, đây là lần đầu tiên ta cảm ơn việc xuyên không của mình, nếu có cơ hội trở về, có lẽ ta cũng không nỡ, ít nhất bây giờ không nỡ.
Đến ngày cưới, Hoàng đế hạ chỉ cho phép Thái tử đại hôn trong cung, ngày hôm trước ta ngủ cả ngày, hôm nay giờ Sửu đã dậy tắm rửa chải đầu, trang điểm, mặc giá y phức tạp, đội phượng quan nặng nề.
Kiệu hoa từ Đông cung đi ra, ta và Thái tử mặc hỷ phục hướng về Hoàng đế, bài vị của Hoàng hậu và Từ Ninh cung nơi Thái hậu từng ở làm lễ tam quỳ cửu khấu, rồi đến Thái miếu bái kiến liệt tổ liệt tông, cuối cùng trở về Đông cung làm lễ hợp cẩn phu thê.
Đến giờ lành, ta và Thái tử cùng được đưa vào động phòng, nơi này từng cái cây ngọn cỏ, bàn ghế đều do ta thiết kế sắp xếp, gửi gắm đầy tâm huyết của ta, là nhà của ta, là nhà của ta và Thái tử.
Cùng uống rượu giao bôi, kết tóc thành vợ chồng, từ nay sống chung một giường, c.h.ế.t chung một huyệt.
Sáng hôm sau còn phải thỉnh an Hoàng đế, ta và Thái tử không dám buông thả, đi nghỉ ngơi từ sớm.
Tuy Hoàng đế ban ân có thể thỉnh an muộn hơn, nhưng ta không dám mới thành hôn đã phóng túng, vẫn cố gắng đến sớm.
"Nhi thần tham kiến phụ hoàng, phụ hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế." Ta và Thái tử cùng quỳ xuống.
"Đứng dậy đi, mau ngồi, hôm qua các ngươi cũng mệt rồi, nên nghỉ ngơi cho tốt mới phải, sao lại đến sớm thế?"
"Nhi thần tạ ơn phụ hoàng đã thương cảm, làm con thỉnh an sớm tối là phải đạo, không dám nói mệt."
"Ha ha ha, trẫm không cần ngươi thỉnh an sớm tối đâu, con cái đều là nợ, thấy là phiền lòng, hãy để Thái tử phi phiền lòng đi."
"Nhi thần hầu hạ điện hạ là phải đạo, không dám nói mệt." Ta vội đứng dậy tạ ơn, giọng không nhịn được run rẩy, nói chuyện còn hơi ngập ngừng.
Lúc phong trắc phi, ta từng vào cung tạ ơn, nhưng chỉ dập đầu từ phía xa xa rồi lui xuống, hôm qua đại hôn cũng đội khăn che mặt đỏ, đây mới là lần đầu tiên đối diện trực tiếp với Hoàng đế, không giấu được sự căng thẳng.
📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!
"Ngươi không cần căng thẳng, hai người các ngươi gặp nhau cũng là duyên phận, đi đến ngày hôm nay thực sự không dễ dàng, nên trân trọng cho tốt."
"Vâng, nhi thần lĩnh giáo."
Hoàng đế nói chuyện với Thái tử, ta ngồi bên cạnh lắng nghe, thỉnh thoảng nói vài câu.