Hai người đang trên đường từ buổi họp báo quay trở về, bỗng nhiên Tư Nhuệ nhận được cuộc điện thoại của mẹ nuôi, bà muốn cô quay về nhà, Tư Nhuệ rất sợ cô không dám đối diện với những lời chỉ trích của bọn họ, nhưng cũng đành phải nghe theo bởi vì cô không được phép từ chối, Tư Nhuệ bảo tài xế dừng xe lại, cô quay sang mở lời với Lý Chấn Kiệt.
" Ba mẹ muốn em quay về nhà, anh cứ đến công ty trước đi, em sẽ gọi taxi về sau."
Lý Chấn Kiệt vẫn giữ sắc mặt lạnh lùng không nói với Tư Nhuệ một lời nào, cô cũng chỉ biết quay đi bước ra khỏi xe.
Vừa quay về nhà Tư Nhuệ đã bị Ba lớn tiếng oán trách.
" Con đang làm cái trò gì vậy, muốn cả gia đình chúng ta phải xấu mặt mới chịu có đúng không, Tư Nhuệ tại sao con lại thành ra như thế, bình thường con rất ngoan ngoãn và nghe lời kia mà."
Tư Nhuệ cúi đầu gương mặt buồn bã lãnh nhận sự trách mắng của ba.
" Con xin lỗi ba mẹ."
Mẹ nuôi thở dài gương mặt đầy thất vọng nhìn Tư Nhuệ.
" Mẹ đã nói rồi, không được gặp cậu ta nữa, sao hai chị em con cứ làm cho ba mẹ phải đau đầu như thế, cũng may phía Nữ Hoàng không truy cứu nhiều, nếu như ảnh hưởng đến hoàng gia thì bọn họ sẽ không bỏ qua cho con đâu gia đình chúng ta sẽ ảnh hưởng rất nhiều về mặt kinh tế đấy"
Tư Huyền đi xuống nhà con bé muốn nói cho ba mẹ biết quan niệm của mình về tình yêu và ước mơ, bọn họ không thể bắt ép con của mình đánh đổi hạnh phúc làm theo ý muốn của bọn họ
" Tại sao ba mẹ cứ lấy cái danh dự và lợi ích của công ty ra để đàn áp hai chị em con như thế, vì ba mẹ mà chị hai không đến được với tình yêu thật sự của mình, ba mẹ mặc kệ chị có hạnh phúc hay không, chỉ nghĩ đến quyền lợi về mặt kinh tế của mình mà thôi."
Ba cô tức giận đập mạnh tay lên bàn.
" Con có biết mình đang nói cái gì không, con đang trách móc ba mẹ hay sao, ba mẹ muốn con cái sống sung sướng không phải đau đầu về tài chính có kẻ đưa người rước là lỗi của ba mẹ hay sao."
Tư Huyền vẫn không chịu dừng lại.
" Nhưng ba mẹ đã gián tiếp cắt đi đôi cánh của con cái của mình rồi."
Tư Huyền đang khiến cho ba mình tức đến phát ngất.
" Hôm nay tôi phải dạy dỗ những đứa không nghe lời này, để bọn chúng sáng mắt ra, rằng bọn chúng đúng hay ba mẹ đúng, con cái không nghe lời nói một câu là cãi một câu."
Ba nuôi cầm một cây chổi quét dọn vung tay lên đánh vào Tư Huyền, Tư Nhuệ vội vàng ôm lấy em gái của mình đỡ cho con bé, mẹ nuôi hoảng hốt nắm lấy tay của chồng lại.
" Dừng lại đi sao ông lại đánh con."
Ba nuôi ném cây chổi sang một bên tức giận đi vào phòng, Tư Huyền rưng rưng nước mắt nhìn chị hai của mình.
" Có đau không chị."
Tư Nhuệ lắc đầu nói.
" Không sao chị không đau, sao này em đừng cãi lời ba, ba mẹ thương yêu mình muốn tốt cho mình thôi."
Dù là bị ép phải kết hôn với người đàn ông do ba mẹ sắp đặt nhưng Tư Nhuệ vẫn biết ơn vì ba mẹ đã cho cô một cuộc sống sung túc đầy đủ. Ba đã rất giận hai chị em cô đến mức phải chóng mặt, Tư Nhuệ không dám đi vào phòng mà chỉ đứng bên ngoài nói lên nỗi lòng của mình.
" Con xin lỗi ba mẹ, sau này sẽ không có những chuyện như thế xảy ra nữa đâu, con sẽ sống an phận, không làm cho ba mẹ thất vọng về mình nữa."
Tư Nhuệ biết ba sẽ không bao giờ trả lời mình, trong lòng cô cũng cảm thấy rất khó chịu và buồn bã.
" Con xin phép về trước."
Đột nhiên phía bên trong có tiếng nói vọng ra.
" Đã về đây rồi thì cùng ăn một bữa cơm đi rồi về."
Tư Nhuệ định quay người rời đi nhưng nghe ba nói như thế cô rất vui, nên đã ở lại ăn cơm cùng với ba mẹ, ông vẫn luôn yêu thương cô và không nỡ làm cho cô cảm thấy tổn thương.
Buổi tối trời bắt đầu âm u gió thổi mạnh một mưa đã trút xuống, Tư Nhuệ định bắt taxi, cô sợ quay về hoàng cũng trễ sẽ không hay vì cô vừa vướng vào những rắc rối, và cũng chỉ vừa được giải quyết trong ngày hôm nay. Ba bảo tài xế của gia đình, đưa cô quay về hoàng cung, đến cổng hoàng cung xe bên ngoài không được tự tiện vào, Tư Nhuệ đành phải đội mưa đi vào bên trong. Quần áo của cô ướt sũng, Tư Nhuệ vội vàng chạy lên phòng để thay đồ, vừa mở cửa đi vào Lý Chấn Kiệt đang ngồi trên ghế xem tivi, Tư Nhuệ hơi bất ngờ cô không nghĩ anh lại về sớm như thế.
" Anh về rồi à."
Cô cố gắng nói chuyện trước với Lý Chấn Kiệt nhưng anh vẫn không mở miệng dù chỉ là nữa lời, Tư Nhuệ đã làm đến mức độ đó mà vẫn chỉ nhận lại sự lạnh lùng của anh, cô cảm thấy rất lạnh nên đi đến tủ lấy đồ để thay, bỗng nhiên phía sau cô có một hơi ấm truyền đến, Tư Nhuệ quay người lại, Lý Chấn Kiệt với vẻ mặt đầy sát khí nhìn cô, Tư Nhuệ hơi sợ lùi bước về phía sau.
" Anh muốn tìm gì sao?"
Cô cố tình hỏi để giảm bớt bầu không khí căng thẳng này, nhưng dường như Lý Chấn Kiệt vẫn giữ nguyên sắc thái như thế. Đột nhiên anh mạnh bạo xé toạc chiếc váy của Tư Nhuệ, cô hơi bất ngờ lấy tay che phần nhạy cảm của mình lại.
" Đây chẳng phải điều cô muốn hay sao."