• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Từ lần trước hai người tách nhau ra, Đường Dịch cũng không cùng Chu Hạo liên lạc. Hiện giờ điện thoại nói chuyện công việc nhiều ít có chút không được tự nhiên, cậu cười nói:” Tôi không tính quản nhiều cái gì. Tôi dã tâm không lớn, chỉ nghĩ làm tốt công ty có thể ăn no mặc ấm là đủ rồi

. Cũng không nghĩ đến sẽ cuốn vào tranh đấu giữa hai công ty “

Chu Hạo ừ một tiếng, lát sau hỏi cậu:” Em bây giờ vẫn còn trách tôi sao ”

” Không có ” Đường Dịch dừng một chút, thấp giọng giải thích:” Chúng ta lập trường bất đồng tôi có thể hiểu. Nhưng vẫn không thể tán đồng ” Cậu cười nói:” Anh rất tốt “

” … ” Chu Hạo im lặng trong chốc lát, sau một lúc lâu chỉ có thể nói:” Em cũng vậy “

Hai người quá khác biệt, lại không có một bên yếu thế hoặc dễ dàng thỏa hiệp để bù đắp cho đối phương. Cả hai quan niệm đều là nhờ hai mươi mấy năm trừng trải mà hun đúc thành. Đường Dịch thơ ấu trải qua so với Chu Hạo mà nói chỉ có thể dùng hai từ ” bi thảm ” để hình dung. Hắn có thể hiểu hết thảy những gì Đường Dịch trải qua, nhưng lại không thể chân chính cảm nhận được loại tâm tình đó của cậu. Mà Đường Dịch với cuộc sống cùng hoàn cảnh của hắn toàn lực cũng chỉ có thể ở xa xa mà bàng quang cảm thụ một chút. Đồng dạng cả hai đều không coi trọng.

Ràng buộc bên cạnh nhau hai năm lâu như vậy, Đường Dịch phát hiện đối mặt với Chu Hạo tâm tình lúc vừa chia tay Cố Ngôn Đình bình tĩnh đi nhiều. Cậu thậm chí có thể thật lòng thật dạ cho đối phương một phiếu người tốt, tự dáy lòng cũng cho rằng hắn là người tốt.

Sau đó Chu Hạo dần dần khôi phục khẩu khí vân đạm phong khinh, lạnh nhạt hàn huyên vài câu chuyển sang đề tài khác, đột nhiên nói:” Duy Duy nói muốn gặp em. Em nói chuyện với nó được không ”

Đường Dịch dừng một chút, nói:” … Không được “

Chu Hạo thấp giọng cười, cuối cùng thở dài:” Kỳ thật, tôi có chút không cam lòng “

” … “

” Nhưng tôi biết em là thật sự không muốn tiếp tục. Chuyện đến hiện tại dù có như thế nào đi nữa cũng chỉ khiến em tăng thêm phiền não ” Chu Hạo nói:” Số này em có thể tùy thời gọi cho tôi. Hy vọng sau này chúng ta có thể trở thành bạn “

” Uhm ” Đường Dịch cũng cười:” Vô luận thế nào, lần này cũng cảm ơn anh “

Sự tình phát triển tới mức này, cậu vốn nghĩ mình sẽ không qua được nhưng hiện giờ sóng yên biển lặng mới phát hiện ra việc này cũng chỉ đến thế. Cả thế giới như được mưa to gió lớn gột rửa qua, mưa to giàn giụa âm trầm khủng bố trong một khắc đã tạnh âm thầm tiêu thất. Thay vào đó là có thể hô hấp hít thở không khí mới mẻ cùng với bầu trời trong xanh sáng sủa.

Chỉ là cậu không nghĩ đến, vốn dĩ cậu nghe Chu Hạo nói đến hai chữ ” tham chiến ” còn thấy có chút khoa trương, thế nhưng cũng không phải là nói quá. Chiến trường bên này cậu có thể rời đi thì bên kia tập đoàn Hoa Nguyên cùng Chu gia phe phái cấu xé bên trong, ở ngoài thị trường lại là kẻ mạnh không chút kiêng dè mà phát triển mạnh mẽ.

Trước mắt mà nói khiến Đường Dịch tức giận tới chân răng ngứa ngáy thì Chu Đông Truyện cũng không thể chiếm được tiện nghi gì. Nhưng tập đòan Hoa Nguyên cũng không phải là có ưu thế tuyệt đối. Hai bên cục diện tạm thời rơi vào thế giằng co. Mà Cố Ngôn Đình xin đổi đi nơi khác cũng vì lí do này mà bị bỏ qua.

Đường Dịch chưa từng hỏi qua trong hai năm qua Cố Ngôn Đình rốt cuộc là làm cái gì. Hiện giờ bình tĩnh lại hỏi tới, mới phát hiện chuyện hắn làm cũng không khác biệt lắm so với Thẩm Phàm và Chu Hạo. Thẩm Phàm kinh doanh so với Đường  kinh doanh phần mềm hoàn toàn khác biệt. Chu Hạo thì đối với phương diện này cũng rất ít khi nhắc đến, nhưng Cố Ngôn Đình kẻ xuất gia một nửa này lại thành thật liên miên dài dòng nói ra cho Đường Dịch nghe.

Trong đó còn nói thêm nguyên nhân lần này ER bị gài bẫy.

Chu Đông Truyện dưới tay có không ít công ty. Nói đến bất động sản chứng khoản cũng khá nhiều lại đủ loại hình thức. Mấy năm nay hắn nhìn thì như đã quy về ở ẩn ở thành C. Trên thực tế mà nói thì là chuyển sang phía sau màn mà hành động. Hiện tại công ty đưa ra thị trường bên trong cũng không thiếu cổ phần nắm giữ thao túng hàng ngũ bí mật của công ty khác, trong đó ít nhất phải trên dưới bốn năm công ty đều có bóng dáng của Chu Đông Truyện. Thậm chí người thực sự đứng sau khống chế chân chính của công ty ST chính là Chu Đông Truyện.

Vốn Đường Dịch cũng biết sản nghiệp của Chu gia thế nào, chỉ là Chu Đông Truyện lãnh thổ kinh doanh rất nhỏ. Nếu không phải người này không kị lớn nhỏ đều ăn chỉ sợ công ty nhỏ của Đường Dịch cũng chẳng lọt nổi vào mắt của y.

Đường Dịch đối với việc này hoàn toàn không hiểu, Cố Ngôn Đình cũng không nói chi tiết. Thế nhưng đại ý chính là tập đoàn Hoa Nguyên hai năm gần đây nhiều lần chống lại Chu Đông, tập đoàn Hoa Nguyên ở thành D là một cây đại thụ vững chắc. Chu Đông Truyện hang hổ ở xa đoạt thịt cũng không chiếm được tiện nghi. Gần nhất hai bên lại đấu nhau thu mua công ty kỹ thuật. Chu Đông Truyện cứng rắn chống chọi thế nhưng lại đi lệch hướng, thông đồng với người trong Hoa Nguyên đến trêu chọc Đường Dịch. Hợp đồng của Hoa Nguyên rõ ràng là cái bẫy, nhưng thủ tục lại như nước chảy mây trôi hết sức hợp pháp. Nếu không ai tố giác bên trên, thì việc này cơ bản mà nói không thể dậy nổi bọt nước.

Nhưng ngày đó Đường Dịch cũng không thực sự hiểu rõ tình hình. Cậu chỉ nghĩ phải tận lực tìm đường lui thật tốt, nếu đã rơi vào đường cùng thì phản kích liều mạng gây sức ép, lưới rách cá chết cũng không để Hoa Nguyên yên ổn. Lúc Cố Ngôn Đình tìm đến cậu, cậu đã muốn chuẩn bị đầy đủ, nếu không phải phát hiện Nghiêm Kha dị thường, cậu có thể đã bắt đầu nhúng tay trả thù.

Hai nhân viên kĩ thuật kia đều cùng Hoa Nguyên có quan hệ.

Nghiêm Kha bên kia cũng đã tìm được chứng cứ nhận hối lộ.

Trần tổng và Nghiêm Kha chạm trán sự việc cũng đã bị giám sát.

Hết thảy đều rất thuận lợi, chỉ cần Nghiêm Kha bên này xác định đã nhận hối lộ thì cậu nhất định đem hắn giao cho tư pháp xử lý. Đến lúc đó hợp đồng bên Hoa Nguyên có cần tiếp tục thực hiện hay không thì lại là chuyện khác. Đường Dịch lúc đó trực giác không đúng chỗ nào, hiện tại trong lòng rùng mình nghĩ đến tạm thời ép xuống. Hiện tại xem ra, Chu Đông Truyệt nhất định đã an bài người để bọn họ rơi vào đường cùng mà uy hiếp một phen khiến bọn họ phẫn nộ đem chuyện nhân viên thiết kế của ER cùng Hoa Nguyên bắt tay hợp tác hãm hại thanh danh công ty lộ ra ngoài, thậm chí là báo cho pháp viện.

Sự tình sau đó cậu không thể nào đoán được, chỉ là nếu quay đầu ngẫm lại mới phát hiện bản thân mỗi một bước đều là bị buộc dẫm lên đao nhọn mà đi, thiếu chút nũa là bị người lợi dụng đến hài cốt cũng không còn.

Kỳ thật không cần chờ đến ER hoàn toàn chống đỡ không nổi. Chỉ cần Đường Dịch bên này chống đối lại Hoa Nguyên, chuyện sau đó tự nhiên sẽ có người trợ giúp khiến tình thế không thể khống chế ổn định lại.

Hiện giờ may mắn chính là cậu và Ninh Trạch Vũ đã tìm được đường ra, mà trong nháy mắt do dự cũng khiến Đường Dịch tránh đi vận mệnh làm quân cờ trong tay người khác.

Thanh âm Cố Ngôn Đình mang theo mỏi mệt, bất quá lại nghiêng đầu để ý đến cậu cùng Chu Hạo nói điện thoại. Hắn vừa nghe đến tên Chu Hạo liền không dễ chịu, nhìn Đường Dịch nói xong lại trầm mặc nửa ngày nhịn không được nhỏ giọng dặn:” Mấy ngày nay em đừng gặp mặt cái tên Chu gì đó nữa! Hắn nói cái gì cũng đừng có nghe “

Đường Dịch cười khanh khách, dừng một chút nghiêm giọng nói:” Nguy cơ bên tôi đã giải trừ, chỉ là gọi điện thoại cảm ơn hắn mà thôi. Bất quá nếu cuối tuần hắn đến đây mời tôi một bữa cơm, tôi thực ra cũng không thể cự tuyệt “

Cố Ngôn Đình bật người dậy có chút sốt ruột:” Ăn cái gì mà ăn! Đã chia tay rồi còn đi ăn cái gì!  Sao có thể vậy được! “

Đường Dịch cười cười, Cố Ngôn Đình nói xong hai câu bắt đầu lo lắng, liên tục hỏi:” Đợi tôi về tôi mời em đi ăn được không Tôi không thiếu tiền đâu! “

” Xem tâm tình ” Đường Dịch cười cười:” Dù sao tôi ăn hay không anh cũng không biết “

Cố Ngôn Đình:” …”

Hắn cũng biết Đường Dịch hay nói giỡn, buồn bực chốc lát đột nhiên nhớ đến chính sự, dặn dò nói:” Tuy rằng chuyện đã qua, em vẫn nên cẩn thận một chút “

Đường Dịch không nghĩ đến hắn lại chuyển đề tài nhanh như vậy. Thế nhưng cũng lập tức nghiêm túc, nhịn không được hỏi:” Cẩn thận cái gì “

” Cẩn thận người bên cạnh em! ” Cố Ngôn Đình sách một tiếng, lại nói:” Người có thể hiểu được em không nhiều lắm. Chu Đông Truyện dám làm vậy khẳng định là vô cùng nắm chắc việc em không đề phòng người đã bán đứng em bằng không chẳng khác nào ôm bom hẹn giờ “

” …”  Đường Dịch không ngạc nhiên khi hắn nghĩ được đến chuyện này, trên mặt ý cười chậm rãi phai nhạt không ít.

Cố Ngôn Đình phát hiện có chút không đúng liền gọi cậu một tiếng:” Aizz, em không phải là không biết ai đi “

” … Không biết ” Đường Dịch dừng một chút:” Nhưng trực giác của tôi nói có người rất khả nghi “

Có Ngôn Đình sửng người một lúc, thanh âm cất cao phát ra ” Là ai “

Là Lâm Duệ.

Môi Đường Dịch giật giật, sau một lúc lâu lại thở dài không nói gì ra.

Thẩm Phàm là người ngoài còn có thể giúp Lâm Duệ nói đỡ mấy lần. Đường Dịch cũng đang hoài nghi có phải vấn đề là ở mình hay không. Dù sao cậu đối với y thật sự có thành kiến, hiện tại cũng chỉ là trực giác phỏng đoán không có chứng cứ gì.

Đường Dịch cuối cùng bất đắc dĩ thở dài, thanh âm cũng thấp xuống:” Không nói tới nữa. Tôi không có chứng cứ “

” Không sao ” Cố Ngôn Đình nói:” Tôi tin em “

” Quên đi, sau này nói. Tôi về trước ” Đường Dịch cong khóe môi:” Ngày mai cuối tuần. Tôi còn nghĩ xem có nên ra ngoài ăn cái gì đó tốt một chút. Dù sao cũng khổ cực một tháng, hiện tại xem như nở mày nở mặt, khẩu vị cũng tốt hơn rồi “

” Tính ăn cái gì ” Cố Ngôn Đình nhăn mũi:” Nói nghe một chút “

” Gà xào ớt, khoai sợi chua ngọt, dưa cải … ” Đường Dịch thuận miệng nói vài tên món ăn, nói xong phản ứng lại nhịn không được cười:” Toàn là món cay với chua”

” Được a, chua con trai cay con gái! ” Cố Ngôn Đình sửng sốt một chút, đột nhiên thuận miệng nói:” Tôi còn chưa gieo đâu, em gấp cái gì “

“…” Đường Dịch trầm mặc một lúc lâu đột nhiên thản nhiên hỏi:” Cố Ngôn Đình, anh không phải suy nghĩ cái gì đó chứ “

Thanh âm của cậu rất êm tai, âm cuối còn cố ý nâng cao, Cố Ngôn Đình nghe thấy cả lỗ tai đều tê dại ngứa ngáy không chút suy nghĩ ừ một tiếng.

” Nha ” Đường Dịch để lại cho hắn hai chữ ” Kiềm nén “

” Kiềm đến hư mất ” Cố Ngôn Đình nhỏ giọng lầm bầm, nhìn đến điện thoại Đường Dịch liền hỏi:” Em mai không đến công ty sao Buổi tối tôi gọi cho em “

Hai người một tuần đều bận đông bận tây, không thể nói chuyện nhiều. Đường Dịch dừng một chút sau đó đáp ứng. Không ngờ vừa về đến nhà cơm nước xong xuôi lại nhận được một tin tức không tính là tốt.

Lâm Duệ phải về thành T.

Hơn nữa Thẩm Phàm còn cùng y về,

Công ty ER ở thành T thủ hạ toàn bộ là người của Đường Dịch. Hiện tại quyền hành là do Đường Dịch nắm. Thẩm Phàm không thể tùy ý đem Lâm Duệ nhét vào, vì thế sau khi ăn xong liền lén lút gặp riêng Đường Dịch cẩn thận nói chyện.

Đường Dịch lần này vẫn trầm mặc, về công mà nói công ty bên này công ty mẹ cũng có cổ phần. Mặc dù cậu là người khống chế cổ phần, thực tế cũng là nhận từ Thẩm Phàm. Hiện tại Thẩm Phàm muốn an bài riêng, chức vị Đường Dịch có thể tùy tiện cấp, tiền lương thì tổng bộ chịu, cậu thực sự không có lý do để cự tuyệt. Về tư mà nói, Lâm Duệ trước đây xác thực là vì cậu chán ghét mà bị Chu Hạo một cước đá tới tổng bộ. Cha mẹ, thân nhân hay bạn bè của y lại đều ở thành T, muốn trở về thật sự là đúng lý hợp tình.

Thẩm Phàm trong lời nói vẫn cấp cho Đường Dịch một con đường lớn đủ sống, lần nữa nói Đường Dịch nếu không muốn y có thể nghĩ cách khác. Chỉ là nói đến lời này rồi, Đường Dịch muốn cự tuyệt cũng rất khó nói ra. Cảm tình và công việc ở cùng với nhau thật sự là tai hại cũng thực rõ ràng – Không có tiêu chuẩn chừng mực để tham khảo, hết thảy đều phải tính toán kĩ càng.

Đường Dịch cuối cùng đáp lại một câu:” Tôi suy nghĩ một chút “. Trong lòng cũng hiểu chính mình chỉ có thể thỏa hiệp.

Trở về thì trở về, Đường Dịch chỉ có thể nghĩ như vậy. Dù sao cũng là chuyện sớm muộn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK