Mà Tiếu Viễn Trình cũng cảm thấy thoải mái như có dòng nước ấm trải rộng khắp toàn thân.
Tiếu Viễn Trình dừng lại một lúc rồi rướn người lên phía trước hôn Từ Trác Dư, hạ thân cũng bắt đầu chậm rãi trừu sáp.
Hai tay Từ Trác Dư ôm Tiếu Viễn Trình, hai con mắt lặng yên nhìn về phía nam nhân.
Mới vừa bị làm cho tới ý loạn tình mê, giờ thần trí cậu đang dần rõ ràng.
“Em muốn sinh con cho anh.” Vừa hôn xong, Từ Trác Dư nghiêm túc nói.
Có thể là do “nghiêm túc” của cậu bị vẻ mặt đỏ ửng, tràn ngập tình dục làm lu mờ, Tiếu Viễn Trình cũng không nghi ngờ, chỉ coi đây là Từ Trác Dư đang tăng tình thú phu phu, liền trả lời, ” Tốt, chúng ta cũng đang muốn có hài tử mà, đêm nay phải có bầu chứ. Anh nỗ lực trồng trọt,đem mầm mống vào trong em. Cho em mang thai, thế nào?” Nói xong, hướng về phía trước đĩnh hạ thắt lưng.
Từ Trác Dư bị nam nhân nói khiến cho hổ thẹn, thêm mẫn cảm, bị đâm đến rên rỉ, chỉ thấy mặt đều giống như sắp cháy đến nơi, không khỏi dùng hai chân quấn lấy anh càng chặt hơn, phía sau cũng bắt đầu co rút đứng lên.
“Viễn Trình, em muốn sinh con cho anh…” Từ Trác Dư còn đang lầm bầm.
Không chỉ Từ Trác Dư chìm trong tình dục, Tiếu Viễn Trình cũng từ từ tăng nhanh tốc độ trừu sáp, dương v*t to lớn thỏa thích ra vào hậu huyệt chặt, ấm nóng của Từ Trác Dư, Tiếu Viễn Trình giống như cảm thấy có luồng điện bắn trúng mình, tràn ngập vui vẻ như biển gầm nhào tới. Sau đó, anh đem bạch dịch nóng cháy bắn vào trong Từ Trác Dư.
Mà Từ Trác Dư cũng giống như đến cực lạc, lồng ngực và phía sau đều tràn đầy, không gì ấm áp bằng.
Đêm nay hai người đều nhiệt tình, không ngừng nghỉ làm thật nhiều, thẳng đến khi mệt đến không thở được, xong việc liền lăn ra ngủ.
Lúc tỉnh lại, Từ Trác Dư phát hiện Tiếu Viễn Trình vẫn ôm lấy cậu ngủ, vật kia của anh vẫn còn ở trong cơ thể mình.
May mắn hôm nay là cuối tuần, hai người đều không cần đi làm. Từ Trác Dư vốn muốn cử động, nhưng vừa nghĩ tới thứ gì đó của Tiếu Viễn Trình ra, tinh dịch cũng sẽ tràn ra, thế nên cậu nằm im không nhúc nhích.
Nghĩ tới đây, Từ Trác Dư không khỏi cúi đầu nhìn về phía bụng mình.
Thực sự sẽ có sao? Hài tử?
Hai tháng sau vào một buổi trưa, căng tin bệnh viện.
“Đồ ăn bây giờ còn có thể ăn được chút, nghĩ đến trước chỉ có rau xanh luộc với nước muối..” Đại mỹ nữ Tần Du lẩm bẩm.
Cô là một điển hình của người yêu ăn thịt. Nhưng vì bảo trì vóc dáng, cô phải khống chế bản thân, buổi tối không ăn hoặc ăn ít đi một chút.
Từ Trác Dư ngồi phía đối diện cười, cậu lại nghĩ hôm nay thịt có chút đầy mỡ, không muốn ăn chút gì.
“Xảy ra chuyện gì vậy Từ Trác Dư? Sao cậu không ăn a?” Tần Du thấy bộ dạng này của cậu bèn hỏi.
“Hôm nay mình không có khẩu vị, không muốn ăn cho lắm.” Từ Trác Dư đáp.
“Hôm nào đến nhà mình đi, mình nấu cho cậu một bữa cải thiện.” Tần Du mở lời mời.
“Quên đi,” Từ Trác Dư khẽ cười nói, “Khổng Trạch không chắc là người lương thiện, mình không muốn đi trêu chọc hắn a.”
Mặt Tần Du bất ngờ đỏ ửng, vẫn còn mạnh miệng, “ Ai muốn liên quan hắn~”
Từ lần trước Tần Du nổi giận ở phòng bệnh mắng Tiếu Viễn Trình cũng mắng luôn Khổng Trạch một trận, Khổng Trạch không biết ra làm sao lại đối với một Tần Du không chút hình tượng như vậy sinh ra cảm giác. Sau đó mãnh liệt tiến công, trải qua vô số khảo nghiệm, cuối cùng cũng ôm được mỹ nhân về.
Đột nhiên,Từ Trác Dư cảm thấy dạ dày cuộn lên, vội vã cúi người lấy tay bịt miệng, may mắn là chỉ nôn khan vài cái.
Một lát sau cậu ngồi dậy, thấy toàn thân ra mồ hôi lạnh.
Tần Du bị làm hoảng sợ, “Cậu có chuyện gì vậy? Bụng bị lạnh hay ăn thứ gì làm linh tinh rồi?”
Trong đầu Từ Trác Dư hồi tưởng lại tối qua đã ăn gì, nhưng vừa nghĩ tới mấy ngày nay cậu không có hứng ăn uống, đầu cũng choáng váng, cậu không khỏi mang theo sung sướng mà đoán…
Sẽ không là mang thai đi? Thành công rồi sao?
Ý nghĩ này khiến cậu còn đang cảm thấy buồn nôn nhưng vẫn nở nụ cười, chỉ nhìn Tần Du không biết điều gì, “Cậu không sao chứ?”
“Không có việc gì, có thể do mới chuyển mùa, bụng có chút lạnh thôi.” Từ Trác Dư trấn an nói.
Sauk hi tan tầm, có lẽ mình nên đến khoa y viện khám xem sao? Từ Trác Dư nghĩ như vậy.