• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 49: Bể Kế Hoạch (9)

Hay là do cô nhạy cảm, suy nghĩ quá nhiều?

Tần Chỉ Ái nhíu mày, vừa mới ngưng suy nghĩ lung tung trong đầu, thân thể bỗng nhiên cả người đổ về phía trước, ngay sau đó bên tai truyền đến tiếng lốp xe thắng gấp một tiếng.

Âm thanh kia trải trên con phố trống trải tối tăm, nghe thật chói tai.

Đầu Tần Chỉ Ái có chút choáng váng, sửng sốt một chút, mới phản ứng lại, vừa rồi còn chạy nhanh như vậy, không có một dấu hiệu nào là hắn sẽ thắng gấp, dừng lại trên con đường lớn.

Tần Chỉ Ái ổn định lại tinh thần, vừa mới quay đầu qua nhìn người đàn ông ngồi bên cạnh mình, vai của cô đã bị một lực mạnh nắm chặt, đưa thân thể bị đổ về phía trước vì thắng gấp của cô kéo trở về lưng ghế, thân thể của cô theo bản năng cứng đờ, một giây sau liền nghe thấy tiếng mở dây an toàn.

Tiếng động này khiến Tần Chỉ Ái có dự cảm không tốt, sau khi mất hồn hết mấy giây, não lại oanh nổ tung, trong nháy mắt hoàn toàn hiểu được hắn sắp làm gì.

Thì ra ở trong nhà cũ của Cố gia, hắn không dám tức giận không phải là hắn biết cô giả bệnh, mà là hắn đã khám phá ra kế hoạch của cô, nhưng vẫn chưa biểu hiện ra bên ngoài.

Bởi vì ở trong nhà cũ, hắn sợ ông sẽ nghe thấy, cho nên mới khống chế lửa giận, dùng danh nghĩa đưa cô đi bệnh viện, chở cô đến đây.

Hiện tại đã không còn ở nhà cũ, hắn không hề kiềm chế tức giận, đem cảm xúc của hắn bộc lộ ra.

Chẳng trách vừa rồi cô cảm thấy kỳ lạ…

Tần Chỉ Ái hiểu rõ tình hình, một giây sau cô không hề nghĩ nhiều, liền đưa tay mở cửa xe, ý muốn chạy trước một bước.

Chỉ là người đàn ông kia phản ứng nhanh hơn cô rất nhiều, đầu ngón tay của cô còn chưa đụng tới cửa xe, đã bị Cố Dư Sinh bắt về ghế ngồi, hung hăn cản cô.

Đây là đang trong xe… đầu ngón tay Tần Chỉ Ái run lên.

Cô giống như phát điên, liều mạng giãy dụa.

nguồn đọc nhanh nhất và dịch nhanh nhất truy cập vào : th.i.c.h .com

Bên trong xe nhỏ hẹp, khí lực yếu ớt của cô, đừng nói là đẩy nổi hắn, ngay cả động cũng không động đậy nổi.

Cô luôn luôn không thích cầu xin người khác, cho dù mấy lần trước cô bị hắn hành hạ như thế nào cô cũng yên lặng không phát ra tiếng động nào, dùng toàn lực phản kháng, cho đến cuối cùng cũng không đánh lại hắn, cô dù có bị hắn hành hạ tàn nhẫn như thế nào cũng không muốn mở miệng cầu xin một tiếng.

Bởi vì cô biết, hắn đang trả thù cô, sỉ nhục cô, dù cô có cầu xin như thế nào, hắn cũng sẽ không buông tha cô.

So với việc cầu xin, chi bằng giữ cho mình một chút tôn nghiêm còn sót lại này.

Nhưng mà bây giờ… Hắn lại muốn ở trong xe đậu trên đường lớn… đối với cô như vậy…

Tần Chỉ Ái hoảng sợ, âm thanh run rẩy cầu xin tha thứ: “Cầu xin anh thả tôi ra… Tôi nhất định sẽ giữ khoảng cách với anh… Cầu xin anh…”

=======

Chương 50: Bể Kế Hoạch (10)

Hắn lại giống như không nghe thấy lời cầu xin của cô, tăng thêm sức lực rất nhiều.

Trên người của hắn có người rất dễ chịu, mùi thơm thoang thoảng pha thêm mùi thuốc lá nhàn nhạt, làm cho người ta có một loại cảm giác sạch sẽ, là mùi vị cô đã từng yêu, đã từng lưu luyến.

Nhưng lúc này trên người hắn lại có một loại khí tức không ngừng xuyên vào cô, khiến cô thật sự rất sợ hãi.

Tần Chỉ Ái liều mạng giãy dụa như vậy, cả người đã sớm không còn sức lực, hiện nay hắn lại gia tăng sức mạnh, khiến cô thở cũng không thở nổi.

Cô cảm nhận được môi của hắn đặt lên xương quai xanh của cô, cắn. Hành động như vậy liền nhắc cho cô nhớ lại những hình ảnh giống như ác mộng trước đây, thân thể cô không khống chế được run lên, mở miệng âm thanh đều run rẩy đến kỳ cục: “Cầu xin anh… Đừng như vậy… Tôi giả vờ bệnh không phải để quấn lấy anh…”

Cô nói như thế, hắn vẫn ngoảnh mặt làm ngơ, giống như tuyệt đối quyết tâm muốn đẩy cô vào chỗ chết, tàn nhẫn dùng sức xé vảy của cô thành hai nửa, tạo thành một tiếng “rẹt”.

Thân thể Tần Chỉ Ái chấn động, theo bản năng muốn né ra, nhưng cô giống như cá nằm trong lưới, chờ đến lúc lưới kéo lên, cô sẽ nghẹt thở mà chết, không thể trốn thoát, chỉ có thể trơ mắt nhìn thành phố trong xe, chịu đựng người kia vô tình hành hạ thân thể của cô, không cách nào phản kháng.

Một cảm giác tuyệt vọng và sỉ nhục trong nháy mắt nuốt sống cô.

Oan ức, mất mặt, mũi cô đau xót, nước mắt tuông ra: “Anh đừng như vậy, van xin anh… Tôi thề, sau này tôi sẽ không bao giờ quấn lấy anh nữa…”

Nước mắt theo những lời nói của cô lăn xuống như một sợi trân châu bị đứt, rì rào rơi xuống.

Bị lửa giận bao trùm, Cố Dư Sinh hoàn toàn không để ý đến phản ứng của cô, đem dục vọng tàn nhẫn tiến vào trong cơ thể cô, sau đó cúi đầu cắn môi cô, hung ác xâm chiếm thân thể của cô.

Chỉ là môi hắn vừa mới đụng vào môi cô, còn chưa kịp dùng sức, giây trước còn thô bạo cắn, giây sau lại như kỳ tích, yên tĩnh lại.

Trong miệng cô nghẹn ngào nói cái gì, bởi vì môi bị môi hắn chặn lại, câu chữ lộn xộn, hắn nghe không rõ.

Nhưng hắn có thễ cảm nhận được một chất lỏng mặn mặn không ngừng chảy vào miệng hắn.

Ước chừng qua nửa phút, hắn bỗng nhiên hiểu đó là thứ gì, cả người đột nhiên ngẩng đầu lên, dán mắt vào người phụ nữ dưới người mình.

Sắc mặt cô trắng bệch đáng sợ, trên mặt đều là nước mắt, lông mi ướt nhẹp run rẩy.

Cô sợ rồi, chìm vào thế giới của riêng mình, không nhận ra được hắn đã dừng lại, cô vẫn không ngừng run rẩy, còn đang lẩm bẩm cái gì trong miệng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK