Hay trời sinh anh đã có thần kinh thô?
Nếu không, làm sao anh thậm chí không có một chút sợ hãi nào sau khi giết ai đớ?
Nhìn bóng lưng nhanh chóng biến mất của Ninh Chiết, Phượng Mị không khỏi thầm tò mò.
Rõ ràng là một người đàn ông mạnh mẽ, tại sao phải giả vờ không biết gì?
Anh làm như vậy, đến cùng là có mục đích gì?
Người được Phượng Mị gọi đến rất chuyên nghiệp, nhanh chóng thu dọn thi thể, ngay cả vết máu ở hiện trường cũng được dọn dẹp rất cẩn thận.
Sau khi để lại vài người dọn dẹp hiện trường, Phượng Mị kêu người đưa mình đến chỗ Diệp Khinh Hậu.
Nghe Phượng Mị báo cáo xong, Diệp Khinh Hậu không khỏi cau mày
Im lặng suy tư một lát, Diệp Khinh Hậu ngước mắt lên nhìn Phượng Mị: “Cô nghĩ ngờ ai?"
Ánh mắt Phượng Mị khẽ động, khẽ thở dài
“Trong lòng Hầu gia không phải đã có đáp án rồi sao?”
“Xem ra chúng ta cùng có chung đáp án!”
Diệp Khinh Hậu nhẹ nhàng thở dài: “Xem ra họ vẫn không yên lòng về tôi!”
Phượng Mị hơi cúi đầu, lại cau mày nói: "Nhưng điều tôi không hiểu là mục đích họ bắt tôi là gì?”
“Có lẽ muốn biết tình hình cụ thể của tôi thông qua cô” Diệp Khinh Hậu suy nghĩ một hồi, sau đó nói:
“Tôi sẽ suy nghĩ chuyện này sau, cô nói cho tôi biết quá trình Ninh Chiết giết hai người đó đi”
“Chuyện này...”
Nói đến đây, Phượng Mị đột nhiên có vẻ ngại ngùng, lắc đầu nói: “Tôi không nhìn rõ."
“Không nhìn rõ?”
Diệp Khinh Hậu và Thất Cân đồng thời kêu lên, có chút hoài nghi.
Họ đều biết thân thủ của Phượng Mị.
Với thân thủ của Phượng Mị mà khi đối mặt với hai người đó lại không thể chống trả.
Hai người đó đủ để được gọi là cao thủ!
Ninh Chiết giết cao thủ như vậy nhưng Phượng Mị lại không thấy được anh giết như thế nào?
Phượng MỊ khẽ gật đầu, xấu hổ nói: “Tốc độ của Ninh Chiết quá nhanh! Hoàn toàn có thể nói là giết trong chớp mắt! Tôi còn chưa kịp phản ứng thì hai người kia đã biến thành thi thể!”
Phượng Mị nói xong, hai người lại lần nữa sửng sốt.
Thật mạnh!
Cao thủ có thể khiến Phượng Mị không có sức lực để phản kháng thế mà lại bị Ninh Chiết gi ết chết trong vài giây!
“Ninh Chiết chắc hắn không mất trí nhớ, anh ấy chỉ đang che giấu thôi”
Lúc này, giọng nói của Phượng Mị lại vang lên.
Diệp Khinh Hậu tỉnh táo lại, vội vàng hỏi: “Sao cô đoán được?”
Ánh mắt Phượng Mị lóe lên: “Lúc tôi cầu cứu anh ấy, anh ấy cũng không có ý định cứu tôi, cho đến khi tôi nói tôi là người của Hầu gia, anh ấy mới ra tay cứu giúp.”
“Tôi nghĩ lý do anh ấy không muốn xen vào việc. của người khác cũng là để che giấu”
“Hơn nữa, sau khi giết người, anh ấy rất bình tĩnh, điều này cho thấy anh ấy thường xuyên giết người!”
"Để không khiến tôi nghi ngờ, anh ấy cũng cố tình hỏi tôi liệu cảnh sát có tìm đến anh ấy không”
Phượng Mị nói với hai người họ phân tích của mình.
Có đủ loại dấu hiệu cho thấy Ninh Chiết đang che giấu
Tất cả những gì họ nhìn thấy có lẽ đều là do Ninh Chiết giả vời
Thất Cân xoa đầu, ngơ ngác nhìn Diệp Khinh Hậu: “Loại cao thủ này, lại ngụy trang thành một nhân viên bảo vệ vô dụng, còn làm việc trong công ty của nhà họ Tô được ba, bốn năm. Hầu gia, ông nói xem Ninh Chiết làm vậy có mục đích gì?”
Mấy ngày qua, họ đã kiểm tra thông tin của Ninh Chiết rất rõ rằng.
Xuất thân của Ninh Chiết rất bí ẩn.
Anh đột nhiên đến Giang Châu.
Sau một năm làm công việc khác, anh đổi nghề trở thành nhân viên bảo vệ trong công ty nhà họ Tô.
Kinh nghiệm của anh trong vài năm qua hoàn toàn là kinh nghiệm của một người bình thường.
Nhưng sự bình thường này ở trên người Ninh Chiết lại trở thành điều bất thường.
“Tôi cũng không biết!"
Vẻ mặt Diệp Khinh Hậu cũng vô cùng bối rối, ông ấy im lặng suy nghĩ một hồi, mỉm cười nói:
“Mặc kệ mục đích của cậu ta là gì, chúng ta cứ làm bạn với cậu ta là được!"
Danh Sách Chương: