Mục lục
Trương Tam Phong Dị Giới Du
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Hoàng đế Hoắc Phúc đế quốc tuy rằng tức giận đến thổ huyết, nhưng mà mặt mũi của Giáo Đình cũng không dám không cấp, hơn nửa Giáo Đình tỏ vẻ ít nhiều sẽ bồi thường một chút cho Hoắc Phúc đế quốc, cho nên hoàng đế Hoắc Phúc đế quốc mới phái ra mười vạn thiết lang quân đoàn, nhưng mà hắn ngàn vạn lần không ngờ, quân đội của mình lại bị một con quái thú đánh cho đại bại.

Tuy rằng thương vong cũng không lớn, nhưng mấu chốt là Thiết Lang quân đoàn trưởng Lạp Thụy Ti mang một tin tức về cho hắn, thực là đang làm cho cuộc sống hàng ngày của hắn khó có thể bình an. Long Thanh Thiên quyết định chính thức cùng Hoắc Phúc đế quốc khai chiến, hơn nữa là chủ yếu là tiến đánh trên biển, ám sát trên bờ phụ trợ. Tin tức này quả thật là làm hoàng đế bệ hạ đáng thương nơm nớp không yên.

Nếu như là trước kia, hải quân của Hoắc Phúc đế quốc đâu dễ dàng đem hải quân Tạp Tây Á nho nhỏ để vào mắt, nhưng mà lúc này không giống ngày xưa a. Lực lượng trên biển của Hoắc Phúc đế quốc tại trong thánh chiến tổn hại gần hết, hơn nữa hiện tại mới có một chút lực lượng cũng còn phải bận rộn với những cuộc thánh chiến tiếp theo, khiến cho ngàn dặm hải phận của Hoắc Phúc đế quốc gần như là bỏ ngỏ.

Hoàng đế Hoắc Phúc đế quốc gần như đã có thể nhìn thấy cảnh tưởng hải quân Tạp Tây Á tàn phá vùng duyên hải Hoắc Phúc đế quốc, những thành trấn lớn nhỏ đông đúc và giàu có, rất nhanh đều trở thành đối tượng bị người ta cướp đoạt. Từ đó, Hoắc Phúc đế quốc mãi không được một ngày yên tĩnh. Hắn thực hối hận a, ma xui quỷ ám thế nào lại đi đắc tội với Long Thanh Thiên chứ?

Đáng tiếc bây giờ nói gì cũng đã chậm, lão gia hỏa sau khi trải qua một hồi đả kích liên tục như vậy, thân thể già nua rốt cuộc không chịu nổi, rất nhanh liền ngã bệnh, nghe nói thật sự nặng, đã không thể nói chuyện được rồi, vẫn luôn hôn mê bất tỉnh.

Hắn ngã bệnh lập tức dẫn phát tới một trận rối loạn lớn. Bởi vì lão gia hoả bây giờ còn chưa có xác định người thừa kế cuối cùng, gia hỏa này đứa con thì nhiều, có thể làm nên trò trống gì cũng có đến mấy người, vạn nhất nếu hắn tại ngay lúc này tòi vậy Hoắc Phúc đế quốc chắc chắn sẽ lâm vào nội chiến, rất có thể một cái đại đế quốc sẽ gặp phải tình cảnh tứ phân ngũ liệt.

Hiển nhiên, ai cũng không muốn nhìn thấy điều ấy xảy ra, bao gồm cả các vị đại thần cùng với những hoàng tử của Hoắc Phúc đế quốc, cho nên, dưới tình huống như vậy, bọn hắn cũng chỉ đành mời ta tới, hy vọng có thể bằng vào bản lĩnh của ta cứu lại mạng già của hoàng đế Hoắc Phúc đế quốc, ít nhất cũng phải để cho hắn xác định được người thừa kế rồi chết cũng không muộn.

Kỳ thật, cho dù là bần đạo, theo những tính toán bần đạo đã vạch ra, cũng cho rằng lão gia hỏa không thể chết, ít nhất hiện tại là không được. Bởi vì Hoắc Phúc đế quốc sau khi bị phân tách, thực lực của ba đại đế quốc liền sẽ suy yếu, điều này càng khiến cho Giáo Đình thêm dễ dàng khống chế bọn hắn. Cho nên Giáo Đình kỳ thật mới là thế lực hy vọng hoàng đế Hoắc Phúc đế quốc chết nhất.

Phàm là chuyện mà Giáo Đình hy vọng, thì ta đều muốn làm cho bọn hắn thất vọng, lần này cũng không ngoại lệ. Ta còn muốn bồi dưỡng thế lực của ba đại đế quốc đối kháng với Giáo Đình cho nên lúc này cũng không thể làm cho thế lực của ba đại đế quốc bị hao tổn tiếp. Vì vậy bần đạo sau khi nhận được tin tức, liền lập tức ngựa không dừng vó tiến đến hoàng đô của Hoắc Phúc đế quốc.

Đương nhiên, ban đêm ngày tiếp theo ngày rời khỏi đại thành, bần đạo sử dụng độn thổ âm thầm trở lại một chuyến. Bần đạo đem bảo khố của lão vương gia dọn sạch, sau đó còn cố ý bại lộ tung tích, dùng chân diện mục cùng đội bảo vệ thân vương đánh một hồi. Sau khi trải qua ba mươi phút chiến đấu kịch liệt, bọn hắn thành công đẩy lui ta, bất quá lão thân vương sau khi nhìn thấy tổn thất của mình thì trực tiếp hộc máu ngất xỉu.

Của cải tích súc một đời bị người ta đánh cắp thì không nói, nhưng đến cả phủ đệ hoa lệ của hắn thì đã hoàn toàn biến thành đống hoang tàn, nếu không phải hắn ở quê còn có trang viện, hắn đường đường là thân vương đế quốc có lẽ sẽ luân lạc đến phải ở ngoài đầu đường rồi. Khi lão gia hỏa tỉnh lại thì chuyện đầu tiên làm chính là không ngừng nguyền rủa Long Thanh Thiên.

Bần đạo xuất động lần này, tuy rằng động tĩnh không quá lớn, nhưng mà đối với Hoắc Phúc đế quốc thì gây ra chấn động kinh người. Bời vì sau chuyện này, tất cả mọi người đều đã biết đến sự tồn tại của ta, hơn nữa còn hoàn toàn khỏe mạnh, không giống như là bị trọng thương nặng theo lời của Giáo Đình. Sự xuất hiện cường thế của ta không nghi ngờ gì là đã bạt một cái tát rõ kêu vào mặt mũi Giáo Đình.

Vào lúc đấu với thị vệ của thân vương, bần đạo đã truyền thanh cho toàn bộ người quan chiến, tỏ vẻ sự kiện lần này chỉ là khởi đầu, bất luận người nào dám can đảm đối lập với Đại Hán, đều phải chuẩn bị sẵn nghênh đón bản thiếu gia quang lâm.

Những lời cuồng vọng này của bần đạo tạo ra áp lực tâm lý rất lớn đối với các cao tầng của Hoắc Phúc đế quốc, mà vừa vặn lúc này, chuyện tình ta điều động đội quân ám sát đến Hoắc Phúc đế quốc đại náo một hồi cũng truyền lưu ra, khiến cho bọn hắn mỗi người đều cảm thấy bất an, kinh hoàng khiếp sợ, ai cũng không rõ mục tiêu tiếp theo của ta là ai, đều là đang lo lắng đội quân ám dạ trong truyền thuyết kia.

Còn Giáo Đình biểu hiện ra là nổi trận lôi đình, bọn hắn phái ra toàn bộ những cao thủ có thể phái ra đến Hoắc Phúc đế quốc tiến hành vây bắt ta. Như vậy, vô hình trung ta đã giảm bớt áp lực cho Vong Ưu, như thế nàng có thể càng thoải mái lén vào tổng bộ Giáo Đình cùng Athéna gã còn lại gặp mặt.

Ngay khi bần đạo đang phá phách ở Hoắc Phúc đế quốc, Đại Hán bên kia cũng không có chút nào nhàn rỗi. Bởi vì Vong Ưu có thể cùng thần thức của nàng trực tiếp trao đổi, vô luận cách xa cỡ nào cũng có thể liên hệ bất cứ lúc nào, cho nên ta liền thông qua Vong Ưu đưa ra một loạt mệnh lệnh đối với thuộc hạ của ta.

Ải Nhân tộc trưởng chỉ huy người của hắn ở lại hỗ loạn bộ lạc, trợ giúp người nơi đó khai thác quặng sắt hiếm. Ải Nhân thấy quặng sắt trân quý như vậy thì ngay cả mạng cũng có thể không cần, ta cơ hồ là tuyệt đối không có khả năng điều động bọn hắn, cho nên để cho bọn hắn ở nơi này tạm thời chờ đợi đi.

Khắc Lý cùng đại văn tử thì phụ trách hộ tống Thú Nhân trở về, không có đại văn tử vận chuyển thực vật cùng nước sạch cho bọn hắn, đại quân Thú Nhân là không thể nào đi ra khỏi vùng đất tử vong. Hành quân dài ba tháng đủ cho bọn hắn đi rồi.

Về phần Mân Nhi, Ái Liên Na và thúc tổ thì thông qua cửa không gian của Cái Thứ trực tiếp xuất hiện tại trong lãnh địa của ta, sau đó lập tức phân công nhau hành động. Thúc tổ đi liên hệ bằng hữu trong giới sát thủ của hắn, phong ra phong thanh, nói Thiên Sát một trang năm đại cường giả trên đại lục, đã tiếp nhận ủy thác của Long gia, nếu ai dám cầm đầu của Long Thanh Thiên đi lĩnh thưởng của Giáo Đình, người đó sẽ là mục tiêu truy sát của Thiên Sát.

Đối với uy danh của Thiên Sát, các quý tộc trên đại lục lòng vẫn là tràn đầy sợ hãi, hắn thật ra trước đây đã từng giết qua đại thần của ba đại đế quốc, thậm chí cả thân vương cũng đều giết qua, ghi chép qua là chưa từng có thất thủ.

Những quý tộc có ý định truy sát ta vừa nghe thấy Thiên Sát ra mặt thì lập tức đại đa số người đều hạ lệnh cho những thuộc hạ phía dưới ngừng đuổi giết ta, bọn hắn biết rõ tiền cùng quyền thế mặc dù tốt, nhưng mà cũng phải có mạng để hưởng a? Mặc dù có một số vẫn liều mạng không buông bỏ hành động truy sát ta, nhưng mà hành động của thúc tổ dù sao cũng giảm bớt cho ta không ít áp lực.

Ái Liên Na cưỡi Hắc Long của nàng một lần nữa xuống thế giới dưới lòng đất, đến lãnh địa của ám dạ Tinh Linh, đem sủng vật tà nhãn bạo quân của Vong Ưu lưu lại ám dạ dưỡng thương dẫn theo đi lên. Ái Liên Na cưỡi Hắc Long từ lãnh địa của ta đến địa phương ám dạ chỉ cần vài ngày là đến, đường xá rất gần, sau đó nàng liền dẫn theo hai con ma thú cường đại thẳng tiến đến Tạp Tây Á hội họp với Mân Nhi ở vương đô của Tạp Tây Á.

Mân Nhi thì đang ở Thượng Hải. Bần đạo rời khỏi nơi đó đã được gần nửa năm, trải qua thời gian dài được sự kiến tạo không ngừng, hiện tại trong tay của ta đã dần thành hình một đội hải quân mới, Địa Tinh đại sư Ca Tư thậm chí thật sự đã kiến tạo ra một con thiết giáp chiến hạm.

Những thiết giáp chiến hạm này dài hơn một trăm hai mươi thước, rộng hơn hai mươi thước, nặng hơn ba nghìn tấn, do hơn một ngàn Tinh Linh pháp sứ cùng hơn vạn thợ thủ công các loại cùng nhau chế tạo. Động lực của nó là dựa vào sức đẩy của thủy hệ ma pháp, cho nến cần có thủy hệ ma pháp sư thúc đẩy mới có thể chạy, tốc độ cao nhất đạt tới ba mươi hải lý, so với những chiến hạm khác nhanh hơn một phần ba.

Người chế tạo thiết giáp chiến hạm, Địa Tinh đại sư Ca Tư căn bản là không hỏi ý kiến của ta, trực tiếp đem chiến hạm đặt tên hiệu là Ca Tư. Thiết giáp chiến hạm có bề ngoài dữ tợn, giống như một con quái thú trên biển trôi giạt trên mặt nước. Khi còn quái vật này trôi nổi trên mặt biển, cơ hồ tất cả mọi người cảm thấy không thể tưởng tượng nổi. Bọn hắn rất ít người biết, vì cái gì toàn bộ là chiến thuyền này là được chế tạo bằng sắt cũng có thể nổi trên nước.

Bất quá, cái này cũng không trọng yếu, mọi người chỉ cần biết rằng uy lực của thiết giáp chiến hạm vô cùng lớn là được rồi. Địa Tinh đại sư Ca Tư trang bị cho nó vũ khí công kích không nhiều lắm, đại bộ phận không gian đều bị hắn dùng để thiết trí các loại ma pháp trận. Dưới sự cố gắng của Ca Tư, những thiết giáp chiến hạm này nhất định sẽ trở nên cực kỳ huy hoàng trong lịch sử đại lục.

Mân Nhi mang đến cho Địa Tinh đại sư Ca Tư lời hứa của ta, nếu thiết giáp chiến hạm có thể trong thực chiến chứng minh được giá trị của nó, như vậy, tất cả kế hoạch chế tạo chiến hạm sẽ được khởi động, mà kể cả vô địch chiến hạm ao ước của Ca Tư cũng sẽ bao gồm trong đó. Ca Tư sau khi nhận được lời hứa cua ta thì cao hứng dị thường đi theo Mân Nhi xuất lĩnh đại quân, đi tới thủ đô của Tạp Tây Á, tụ hội với Ái Liên Na.

Song song, Ngõa Nạp thất công chúa được Mân Nhi thông tri, cũng đem đại bộ phận chiến hạm của mình giao cho Mân Nhi chỉ huy, như vậy liên quân trên biển do ba nước hợp lại coi như là tổ chức thành công. Mân Nhi đối với việc bản thân mình bị lục dực thiên sứ bắt làm tù binh luôn luôn canh cánh trong lòng, cho nên sau khi đợi được toàn bộ chiến hạm đến, nàng lập tức dẫn đội xuất chinh.

Lần này, mục tiêu của nàng cũng không phải là Oa khấu, mà là Giáo Đình cùng Hoắc Phúc đế quốc. Không quản là thương thuyền hay chiến hạm, chỉ cần thuộc về hai thế lực này thì nhất định bắt sông, ai can đảm phản kháng lại thì đánh chìm hết thảy. Thông qua vài lần giao phong nho nhỏ, ưu thế ma pháp chiến hạm của Đại Hán hiển lộ rõ ra.

Dưới tác dụng của ma pháp trận, tốc độ chiến hạm kiểu mới của Đại Hán so với chiến hạm bình thường nhanh hơn rất nhiều, hơn nữa khi bị tập kích, cũng có thể có ma pháp hộ bích bảo hộ. Đặc biệt là thiết giáp chiến hạm kia, quả thực là mạnh mẽ đến biến thái, bởi vì tốc độ của nó là nhanh nhất, nên truy kích địch nhân quả thực rất dễ dàng, chưa từng có bất cứ con thuyền nào có thể chạy trốn khỏi sự truy kích của thiết giáp chiến hạm. Hơn nữa tải trọng của nó cũng rất lớn, căn bản không càn công kích khác, trực tiếp húc vào cũng khiến cho các chiến hạm khác chịu không được. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL

Hải quân ba nước cũng không có mù quáng trực tiếp đi tới các thành thị vùng duyên hải Hoắc Phúc đế quốc, mà là trước tiên đối với Hoắc Phúc đế quốc tiến hành phong tỏa, hoàn toàn đoạn tuyệt mậu dịch trên biển của Hoắc Phúc đế quốc, đồng thời cũng ngăn trở bọn hắn đi trợ giúp thánh chiến. Vài lần tiếp xúc nhỏ nhặt khiến cho hải quân Hoắc Phúc đế quốc kiến thức được sự lợi hại của chiến hạm kiểu mới.

Vì giảm bớt thương vong không cần thiết, hải quân còn lại của Hoắc Phúc đế quốc bị bắt phải tránh ở trong cảng không dám ra. Tuy rằng muốn đi cầu viện Giáo Đình cùng hai đại đế quốc khác, nhưng mà cũng không mang lại hiệu quả gì. Giáo Đình hiện tại là ốc còn không mang nổi mình ốc, ngay cả chiến hạm và đội buôn của bọn hắn còn bảo vệ không được, còn thể nào bảo vệ được Hoắc Phúc đế quốc a?

Mà hai đế quốc còn lại kia thì có lòng nhưng không đủ lực. Huống chi hải quân ba nước hợp lại vẫn luôn là gây phiền phức cho Hoắc Phúc đế quốc, đối với hai đại đế quốc khác cũng không có gây khó dễ. Hai đế quốc kia đương nhiên sẽ không ngốc nghếch tự tìm phiền phức cho mình, cho nên Hoắc Phúc đế quốc chỉ có thể tự mình đón nhận sự trừng phạt của Mân Nhi.

Chúng ta bên này hải chiến khua chiêng đánh trống tiến hành, thánh chiến của Giáo Đình thì vẫn tiếp tục. Trận đại chiến kéo dài này hao phí rất nhiều lực lượng của Giáo Đình, thậm chí vì chống đỡ thánh chiến, hải quân của ba đại đế quốc và Giáo Đình đều có hơn phân nửa bị chế trụ, cho nên mới tạo điều kiện cho Mân Nhi hung hăng càn quấy, bằng không nàng cũng không dễ dàng đi đến cảng của người ta chặn cửa như vậy.

Tại trong đoạn thời gian bần đạo xuống thế giới dưới lòng đất, chuyện trọng đại nhất trên đại lục có thể nào nằm ngoài việc thất công chúa đăng cơ chứ? Tại không lâu sau khi Đại Hán tấn thăng làm đế quốc, nàng cũng chính thức đăng cơ trở thành nữ vương đầu tiên trong lịch sử Ngõa Nạp, về phần phụ thân và ca ca của nàng thì tất nhiên bị giam cầm vĩnh viễn.

Thất công chúa trước kia, hiện tại là Khiết Tây Tạp nữ vương bệ hạ, chuyện đầu tiên làm sau khi đăng cơ chính là cùng Thú Nhân mậu dịch. Ngõa Nạp lương thực không nhiều lắm, chính mình ăn cũng không đủ, cho nên không thể cùng Thú Nhân giao dịch, nhưng mà thiết khí (vật dụng bằng sắt) của bọn họ có không ít, cho nên Khiết Tây Tạp nữ vương dùng thiết khí đổi lấy từ Thú Nhân không ít thứ tốt, nào là da thú, ma hạch linh tinh, đều là những vật phẩm quý giá.

Khiết Tây Tạp nữ vương đem mấy thứ này đều buôn lậu đến cảnh nội của ba đại đế quốc, đồng thời nàng lợi dụng số tiền này mua rất nhiều lương thực từ ba đại đế quốc, dù để thỏa mãn nhu cầu trong nước. Tóm lại, lợi dụng giao dịch với Thú Nhân, Khiết Tây Tạp đã cải thiện tốt cuộc sống của dân chúng Ngõa Nạp.

Thú Nhân cũng đã chiếm không ít tiện nghi, bọn hắn đối với giao dịch như vậy cũng là đặc biệt vừa lòng. Bởi vì sau khi có được thiết khí, hiệu suất đi săn của Thú Nhân cũng tăng lớn, có thể đánh bắt nhiều ma thú hơn một chút, có ý nghĩa là có thêm không ít thực vật. Đối với Thú Nhân mà nói so với trước đây tốt hơn nhiều lắm, cho nên giao dịch giữa Khiết Tây Tạp và Thú Nhân tất cả đều là vui vẻ.

Ngoại trừ đại sự này ra, Tự Nhiên Thần Giáo tuy rằng không xuất hiện ra mặt, nhưng mà hành động khuếch trương thì phi thường lớn. Có Đại Hán, Tạp Tây Á cùng Ngõa Nạp ba nước trợ giúp, bọn hắn trong thời gian ngắn thu nạp hơn một ngàn vạn tín đồ, cũng bắt đầu bắt tay vào thành lập một đội ngũ hộ giáo mười vạn người.

Tuy rằng Tự Nhiên Thần Giáo đã là đem hết toàn lực khuếch trương, nhưng mà vẫn có không ít khu vực rộng lớn không có chiếm được, tại một số khu vực hoang vắng được một số giáo phái bị Giáo Đình áp bức chiếm cứ, đối với bọn họ Hương Hương không có áp dụng thủ đoạn diệt sạch giống như Giáo Đình, mà là tận lực mượn sức, chuẩn bị liên hợp lực lượng của bọn họ cùng nhau đối kháng Giáo Đình.

Tự Nhiên Thần Giáo bây giờ nhìn lại tuy rằng uy phong bát diện, kỳ thật thực lực chân chính cùng Giáo Đình còn có khoảng cách rất xa. Không có mấy trăm năm phát triển, Tự Nhiên Thần Giáo là không thể nào cùng Giáo Đình tranh cao thấp, bình an vượt qua mấy trăm năm thời gian này, Hương Hương lựa chọn liên hợp những giáo phái khác, hiển nhiên là lựa chọn phi thường sáng suốt. Lực lượng của một tiểu giáo phái có thể cũng không cường đại, nhưng mà liên hợp lại, cũng là một cỗ lực lượng không thể coi thường, cũng đủ khiến cho Giáo Đình coi trọng.

Tại thời gian toàn bộ đại lục đều đang bắt đầu âm thầm hoạt động, bần đạo hiện nay đã vào đô thành của Hoắc Phúc đế quốc. Theo việc bần đạo tiến đến, nơi này sắp nổi lên một hồi phong bạo chính trị thổi quét toàn bộ đại lục.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK