Mục lục
Trương Tam Phong Dị Giới Du
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Nói xong hắn xoay người bay lên, thông qua một lối đi dài hẹp chuyên dụng, rất nhanh đi tới một tòa đại điện, nơi đó chính là tổng chỉ huy cả tòa thành, đang có một vị trưởng lão Dực Nhân tộc an vị nơi đó. Gã quan quân nhanh chóng tiến lên, lớn tiếng nói: "Báo cáo trưởng lão, khu bên ta đã đầy."

"Ha hả, tốt, tốt, chỉ còn chờ ngươi thôi đó." Trưởng lão nói xong không để ý tới gã quan quân kia nữa, mà nhìn vào một viên thủy tinh ở trên bàn, cung kính nói: "Tiểu thư, đã đầy hết rồi. Có thể mở cửa!"

Lúc này, tại khu trung tâm tòa thành, Âu Dương Nhược Lan đang ngồi ngay ngắn ở trên một cái ghế lơn hoa lệ, trước mặt nàng là một Thủy Tinh Cầu khổng lồ. Viên Thủy Tinh Cầu trôi nổi lơ lửng tỏa ra một mảng sương khói màu lam, ở trong màn sương khói đó lộ ra thân ảnh một vị thân vương Ma tộc.

Tháp Cát Khắc thân vương lần này cực kỳ hưng phấn, thân thể hắn không ngừng run rẩy, đồng thời mở miệng hô to gọi nhỏ: "Ta điện, điện, điện giật chết hết bọn ngươi, chạy qua bên kia hả, ha ha, một mũi tên hạ hai chim, rống rống, lại tới thêm một người."

Từ trên hình ảnh Thủy Tinh Cầu phát ra, mỗi lần Tháp Cát Khắc Thân vương điện hạ mở miệng phía dưới sẽ xuất hiện một đạo tia chớp siêu cường, trực tiếp đánh cho Thiên sứ bốn cánh tan thành tro bụi, sau đó hắn cảm giác được một loại khoái cảm tuyệt vời truyền khắp toàn thân. Từ khi khai chiến cho đến bây giờ, vị thân vương này vẫn còn kéo dài loại trạng thái hưng phấn thế này. Mặc dù Nhược Lan lên tiếng kháng nghị mấy lần, nhưng hắn vẫn thờ ơ như cũ. Dùng lời lẽ của hắn mà nói, một đời này hắn chưa từng được thoải mái như vậy, dù có hưng phấn đến chết cũng sẽ không dừng tay.

"Được rồi, Tháp Cát Khắc Thân vương điện hạ." Sau khi Âu Dương Nhược Lan nhận được tin tức Dực Nhân trưởng lão đưa đến liền mừng rỡ, rốt cục có thể thoát khỏi mớ tạp âm này rồi, cho nên nàng lập tức quay sang Tháp Cát Khắc thân vương cười nói: "Phía dưới đã đầy kho rồi, ngài có thể đổi lại cách chơi, ngài có thể không mệt, nhưng mà cũng phải để cho mấy gã pháp sư bên ta nghỉ ngơi một chút chứ?"

"A, dĩ nhiên có thể, ta chính là một vị thân sĩ có huyết thống hoàng tộc, một khi tiểu thư thỉnh cầu ta nhất định sẽ làm theo." Tháp Cát Khắc thân vương giả mù sa mưa trực tiếp nói cho Âu Dương Nhược Lan lắc đầu than thở.

Thế nhưng Tháp Cát Khắc thân vương hiển nhiên không có để ý tới việc này, hắn hưng phấn nói: "Vậy thì, thưa nữ chủ nhân tôn kính, trò hay chính thức bắt đầu rồi. Ha ha. Quá có ý tứ rồi, ta rất thích làm việc dưới tay chủ nhân, thật sự là chơi quá đã, ha ha."

Theo thanh âm cuồng tiếu của Tháp Cát Khắc thân vương, trong thông đạo phía dưới tòa thành thị xảy ra biến hóa kinh thiên động địa, mà hết thảy điều này đều biểu hiện ở trên quả Thủy Tinh Cầu kia. Tháp Cát Khắc thân vương cố ý lựa chọn phần đặc sắc nhất trong đó cho Âu Dương Nhược Lan quan sát. Cảnh tượng hắn chọn lựa ra tới vừa vặn là thông đạo nơi Khố Bác đang đứng.

Lúc này, ba người Khố Bác còn đang thay phiên dùng sức công phá cánh cửa, trong lúc đó cánh cửa kia đột nhiên chìm xuống đất, y như là có người kéo nó xuống vậy. Ba người bị sự tình khác thường khiến cho ngẩn người như phỗng một lúc, nhưng khi bọn họ đưa ánh mắt nhìn vào bên trong cánh cửa thì trực tiếp hét thảm một tiếng, sau đó xoay người cấp tốc chạy ra ngoài.

Ở trong cánh cửa đang chứa đầy loại ong to lớn màu tím. Sợ rằng không có dưới vài chục vạn con, con to thì cỡ nắm tay, toàn thân lóe ra hàn quang lạnh thấu xương, phảng phất như thân thể của bọn nó dùng kim khí chế tạo vậy. Bộ dáng bên ngoài chúng nó quá rõ ràng, cho nên các chiến sĩ Thiên sứ hàng năm chinh chiến bên ngoài nhìn một cái liền nhận ra lai lịch bọn chúng, đây rõ ràng là Tử Tinh Phong khiến cho người người nghe tin đã sợ mất mật mà?

Hung danh Tử Tinh Phong ở bên ngoài quá vang đội, các chiến sĩ Thiên sứ người nào không biết chứ? Một hang ổ Tử Tinh Phong với số lượng đông đảo như thế, dựa vào ba gã Thiên sứ bốn cánh không cần phải suy nghĩ, căn bản là đánh không lại. Cho nên ba người bọn họ mới gấp gáp chạy trối chết ra ngoài. Nhưng mà có thể chạy được sao? Lối đi nhỏ hẹp như vậy, tổng cộng chỉ chứa được mấy chục người ở bên trong, nơi đầu thông đạo còn có mấy tên Thiên sứ mới vừa tiến vào, đang định đi vào bên trong xem xét một chút, mấy tên này trực tiếp bịt kín lối ra vào của thông đạo.

Tử Tinh Phong mặc kệ đám này, bọn chúng bị giam trong căn phòng tối tăm đã mấy ngày rồi, mật ong lưu trữ đã tiêu hao hầu như không còn, đã phải bắt đầu gặm tổ ong làm thức ăn. Tâm tình bọn chúng đang phi thường buồn bực, vô cùng bất mãn, phi thường táo bạo. Đột nhiên được nhìn thấy ánh sáng, lại nhìn thấy một đám người xa lạ xuất hiện ở phụ cận sào huyệt, nhất thời liền giận dữ. Toàn bộ Tử Tinh Phong bất chấp tất cả trực tiếp phát động tiến công, mấy gã Thiên sứ đứng gần còn không biết vì sao trưởng quan quay đầu chạy lẹ như vậy, một đám bị nhóm lớn Tử Tinh Phong nhào tới bu đầy người, đảo mắt toàn thân bọn họ đã bị một tầng màu tím bao phủ ở bên ngoài, luôn miệng kêu thảm thiết rồi bị chích chết ngay tại chỗ.

Tất cả Tử Tinh Phong ẩn núp trong các căn phòng kín cơ hồ đồng thời xuất động, trong nháy mắt các thông đạo đều có chi chít Tử Tinh Phong bay múa, những gã Thiên sứ kia liên tiếp kêu thảm, không qua một hồi đã hoàn toàn yên lặng xuống. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Khi mà đám Tử Tinh Phong tiêu diệt nhóm Thiên sứ ở trong thông đạo, đồng thời bọn chúng cũng không buông tha ba tên khốn kiếp phá cửa nãy giờ. Khố Bác nhìn thấy tình huống như thế, lập tức hạ quyết tâm dùng đấu khí mở đường, dùng lực lượng mạnh mẽ đánh văng các chiến hữu cản đường, sau đó tựa như nổi điên chạy ra ngoài, khoảng cách hơn 10m hắn rất nhanh thành công vọt ra bên ngoài thông đạo.

Song vào lúc này Khố Bác đột nhiên dừng lại một lát, đưa tay móc ra một cây chủy thủ, huy động một cái, cứng rắn cắt đi một đôi cánh của bản thân, làm như thế hắn liền biến thành Thiên sứ hai cánh. Dựa theo tình huống hắn quan sát từ đầu đến giờ, tia chớp ở bên dưới chỉ chuyên tìm đến Thiên sứ bốn cánh, cho nên hắn mới ngụy trang thành Thiên sứ hai cánh nhằm trốn tránh đả kích. Thậm chí Khố Bác đã nghĩ kỹ lộ tuyến rút lui, sau khi đi xuống nhất định phải cách xa mấy gã Thiên sứ bốn cánh một chút, sau đó tranh thủ lẫn vào trong đại quân, đã có Tử Tinh Phong xuất hiện, phía trên khẳng định sẽ hạ mệnh rút lui, đến lúc đó bản thân sẽ có thể tìm được đường sống.

Khố Bác tĩnh táo tính toán tất cả kế hoạch tốt lắm, sau đó chạy đến lối ra vào, vừa đắc ý ở trong lòng tán dương trí tuệ vô song của mình, vừa định bay lên không trung. Nhưng đúng lúc đó, hắn đột nhiên nghe được một câu nói khiến cho hắn oán hận nhất trong đời.

"Chúng ta không thể chạy trốn như vậy, làm như thế quả thực là khinh nhờn thần minh."

"Đúng, sự nghiệp quang minh vĩ đại không thể bởi vì chúng ta mà hổ thẹn được."

"Cùng quay lại liều mạng với đám ong chết tiệt này, dù có chết cũng phải chết chung một chỗ với các chiến hữu."

"Chúng ta đánh không lại chúng nó, vậy thì chúng ta dứt khoát tự bạo đi, ngay cả tổ ong cũng sẽ cùng bị phá hủy với chúng ta."

"Ý kiến hay, đến đây đi."

"Chết hết đi !" Hai vị Thiên sứ bốn cánh vừa rống giận vừa bộc phát ra quang mang rực rỡ nhất trong đời bọn hắn. Thiên sứ tự bạo là lợi dụng lực lượng linh hồn kích thích ma lực trong cơ thể phát động, một khi bạo phát uy lực cực mạnh. Thế nhưng hậu quả cũng đặc biệt nghiêm trọng, Thiên sứ tự bạo sẽ bị hình thần cụ diệt, không có một cơ hội nào để cứu vãn, cũng không thể được chuyển sinh.

Lúc này Khố Bác mới vừa nhảy ra ngoài không trung, còn chưa kịp bay ra xa đã bị làn sóng xung kích ở phía sau đánh văng, bản thân Thiên sứ bốn cánh tự bạo là vô cùng kinh khủng, nhất là dưới loại tình huống bốn phía đều kín mít như thế này, nơi lối ra duy nhất phun ra lực lượng trùng kích mạnh mẽ với uy lực cực lớn, làm người ta khó thể tin nổi.

Cho nên Khố Bác bị lực chấn động đánh cho trọng thương ngay tại chỗ, hơn nữa còn dứt khoát hôn mê luôn, trước khi hôn mê hắn đặc biệt thanh tĩnh, biết rằng kết quả sau khi mình hôn mê sẽ bị rơi xuống đất biến thành bánh thịt, khi đó sẽ trở thành món điểm tâm cho Phỉ Thúy, tuyệt đối là chết chắc rồi. Vì thế hắn tràn đầy oán hận đối với mấy gã chiến hữu kia của mình, Khố Bác lưu lại trên đời này một tiếng hét thảm cuối cùng, loáng thoáng có thể nghe được nội dung của nó, đó chính là: "Ta chửi tổ mẹ hai người các ngươi, đúng là hai cái đầu heo mà ~!"

Khố Bác xui xẻo, cuối cùng đã chung kết thần thoại bất tử của hắn, tất cả lối đi phía dưới Thiên Không Chi Thành không ngừng có Thiên sứ liều mạng xông tới. Trước khi xông tới là Thiên sứ hoàn hảo, chỉ hơi bị kinh sợ mà thôi, toàn bộ y như một đám ruồi không sợ chết, cứ thế bay vào màn lưới điện kinh khủng kia.

Ngay sau đó là Tử Tinh Phong bám đầy thân thể, nhóm Thiên sứ không ngừng la hét, chật vật tránh né đủ mọi hướng. Qua một hồi sau, những con Tử Tinh Phong cũng bay khỏi thi thể của hắn, tiếp tục công kích những Thiên sứ ở phía sau. Đồng thời còn có một lượng lớn Tử Tinh Phong từ trong các thông đạo không ngừng bay ra ngoài.

Tình cảnh hiện tại có rất nhiều thi thể Thiên sứ rơi rớt xuống dưới. Không qua một hồi, phía dưới tòa Thiên Không Chi Thành hoàn toàn bị Tử Tinh Phong nhuộm thành một mảng trời tím sẫm, từ xa xa nhìn lại y như là cơn gió lốc màu tím vậy. Hai cánh bọn chúng chấn động tạo thành thanh âm "ong ong" văng vẳng. Tình cảnh quả thực đáng sợ.

Tấm lưới tia chớp vốn đang tàn sát bừa bãi, sau khi Tử Tinh Phong xuất hiện đã triệt để dừng lại. Nhưng mà quân đoàn Thiên sứ đang tiến công ngược lại nhanh chóng thối lui như thủy triều. Nhóm Tử Tinh Phong này không biết có bao nhiêu đầu, ít nhất cũng phải vài trăm triệu con chứ chẳng chơi. Nếu như quân đoàn Thiên sứ liều mạng giết tới, không biết sẽ phải chết bao nhiêu mới được đây? Coi như là tổng chỉ huy quân đoàn Thiên sứ, Mai Lặc tiểu thư không có quý trọng binh lính, cũng không thể nào nguyện ý để cho binh lính Thiên sứ dùng mạng mình đổi lại mạng con ong chứ? Mặc dù nàng không có cam lòng cũng chỉ có thể bất đắc dĩ tuyên bố rút lui.

"Ha hả, thế này lại không được rồi? Ngươi không phải nói các ngươi nhiều người sao?" Bần đạo nhàn nhã đứng ở trên đỉnh đầu Phỉ Thúy, tận tình trêu chọc Mai Lặc ở phía xa xa: "Không biết của ngươi nhiều người còn là của ta phong nhiều, chúng ta so sánh như thế nào?"

"Ngươi tạm thời đắc ý đi." Mai Lặc tức giận gầm hét: "Ngươi có bản lãnh điều hết mấy con ong chết tiệt kia ra ngoài cho ta coi ."

Sau đó Mai Lặc không để ý đến ta nữa, mà ra mệnh lệnh tiếp theo: "Tiến công từ phía trên cho ta, lần này xuất động Thiên sứ chiến tướng."

Mai Lặc vừa ra mệnh lệnh quân đoàn Thiên sứ vốn được nghiêm chỉnh huấn luyện lập tức triển khai hành động. Lần này bọn họ xuất động quân đội còn đông hơn nhiều, nói ít cũng có năm mươi vạn, toàn bộ được mấy chục gã Thiên sứ chiến tướng suất lĩnh từ bốn phương tám hướng tấn công tới phía trên Thiên Không Chi Thành.

Bần đạo cười khổ nhìn hết thảy, ngoại trừ nhún vai bất đắc dĩ ra, ta thật sự không dám điều đám Tử Tinh Phong đi lên. Bởi vì bọn chúng thật sự nhỏ yếu, chưa đủ thực lực để đối phó Thiên sứ bốn cánh, một khi chống lại Thiên sứ chiến tướng thì tuyệt đối không ổn, người ta chỉ cần đứng ở phía xa không ngừng thi triển cấm chú bao phủ diện tích lớn, bao nhiêu ong đi lên cũng không đủ cho bọn họ giết.

Sở dĩ đám Tử Tinh Phong ở phía dưới thành thị rất an toàn, là bởi vì quân đoàn Thiên sứ không có sử dụng Thiên sứ chiến tướng tiến công phía dưới thành thị. Nguyên nhân bọn họ không dùng Thiên sứ chiến tướng cũng rất đơn giản. Là vì Thiên sứ chiến tướng thân cao đều trên bốn thước, mà tất cả thông đạo phía dưới thành thị chỉ có đường kính chừng hai thước. Thiên sứ chiến tướng dù gì cũng là người có thân phận, không thể nào bắt họ làm như chó chui tới chui lui trong lối đi nhỏ hẹp như vậy chứ?

Về phần phía trên tòa thành, ngay cả lối ra vào bình thường hoặc phòng ốc cũng khá to lớn, đặc biệt là mấy tòa thần điện trọng yếu, đại môn cao tới mười thước, đã đủ cho Thiên sứ chiến tướng lui tới. Cho nên Mai Lặc trong lúc bất đắc dĩ đành phải hạ lệnh vận dụng Thiên sứ chiến tướng tiến công bên trên tòa thành.

Hiện tại quân đoàn Thiên sứ tiến công lần nữa, mặc dù vận dụng càng nhiều quân đội, cao thủ xuất động lợi hại hơn, cũng đồng dạng đụng phải đả kích nghiêm trọng hơn mà thôi. Sau khi Thiên Không Chi Thành lọt vào trong tay chúng ta, Âu Dương Nhược Lan đã liên tục cải tạo trong nhiều năm. Đạo phòng ngự trọng điểm đặt ở trên vấn đề đối không, bởi vì phía dưới có Tử Tinh Phong trấn giữ, chúng ta không cần phải lo lắng nhiều, vì thế chúng ta tiến hành cải tạo phía trên tòa thành trở thành khu vực trọng yếu nhất.

Chỉ tính riêng số lượng Ma pháp tháp đã tăng thêm gấp đôi rồi, hơn nữa còn có thiên tài Âu Dương Nhược Lan lợi dụng kiến thức trận pháp ta dạy cho nàng, đã biến hóa toàn bộ kiến trúc thượng tầng của tòa thành trở thành một cái Cửu Cung Bát Quái Trận.

Từ bên ngoài nhìn vào sẽ không thấy được bất cứ dị thường nào, nhưng mà một khi địch nhân tiến vào trong trận sẽ bị mất đi phương hướng. Trừ phi Âu Dương Nhược Lan cho phép, nếu không bọn họ tuyệt đối tìm không ra bất kỳ một lối đi nào có thể tiến vào, chỉ có thể mù quáng chạy tán loạn ở trong trận, trở thành mục tiêu sống của Ma pháp tháp.

Lúc này sắc trời đã hoàn toàn đen thui, quân đoàn Thiên sứ không hề sút giảm chiến ý, vẫn như cũ người trước ngã xuống người sau tiến lên, liều mạng quên cả sống chết tiến công vào trong. Rồi Thiên Không Chi Thành phản kích sắc bén cũng không có đình chỉ chút nào, từng đạo tia chớp uy lực tuyệt luân phá vỡ màn đêm đen nhánh, dứt khoát chiếu sáng chiến trường rộng vài chục dặm y như ban ngày.

Nhìn tổng quan toàn bộ chiến trường được chia ra làm hai bộ phận trên dưới, phía dưới là ba gã Thiên sứ trưởng dẫn theo hơn trăm tên Thiên sứ chiến tướng, chiến đấu kịch liệt cùng với Phỉ Thúy và trăm gã thuộc hạ của nữ thần Tự Nhiên. Song phương tổn thất rất lớn, bên phía Thiên sứ đã chết trận hơn hai mươi tên Thiên sứ chiến tướng, bên chúng ta cũng đã có hơn mười gã Thần Mộc chiến sĩ bị hủy diệt.

Tiếng nổ mạnh kịch liệt liên tiếp vang lên, bức tường thành bao quanh Thượng Hải thành cũng bị dư âm tràng chiến đấu chấn động sụp lở vài chỗ. Hương Hương bị buộc phải bắt đầu rút lui nhân viên, cũng may hai bên kịch chiến say sưa không có ai dư thừa tinh lực để ý tới những người chạy nạn kia. Vì thế phần lớn nhân viên và dân chúng trong thành Thượng Hải có thể giữ được mạng, một số ít thuộc về loại vận khí vô cùng xui xẻo, bị trận chiến đấu liên lụy mà mất mạng.

Chiến trường ở phía trên chiến đấu lại càng kịch liệt, tiếng tia chớp nổ ầm ầm xẹt xẹt sáng chói một góc trời, tiếng kêu thảm thiết của Thiên sứ trước khi chết kéo dài suốt một đêm. Đợi đến khi hừng sáng, bần đạo kinh ngạc phát hiện, khoảng không phía trên Thiên Không Chi Thành tràn ngập thi thể Thiên sứ và phần chân tay cụt, không biết có bao nhiêu nữa.

Cho nên Thiên Không Chi Thành bị nhuộm thành một mảnh đỏ như máu, đặc biệt là những kiến trúc cao lớn trong thành, vệt máu đỏ sậm buồn thiu in dấu khắp nơi lưu lại ấn ký của một tràng chiến đấu cực kỳ thê thảm. Đây là kết quả cuối cùng của những gã Thiên sứ di chuyển quá nhanh trong màn đêm.

Nói đến chuyện này cũng buồn cười, các Thiên sứ vì muốn sớm thông qua khu vực có tia chớp tàn sát bừa bãi, cơ hồ vận dụng toàn bộ sức mạnh tiến hành xung phong, thật vất vả mới đến được tòa thành, bởi vì có trận pháp trấn giữ khiến cho bọn họ không thể nào phán đoán chuẩn xác khoảng cách giữa bản thân và các kiến trúc, rõ ràng cảm giác mình ở cách bức tường còn rất xa, đột nhiên đụng đầu vào chết tốt. Cho nên mới dẫn đến nhiều tai nạn giao thông như vậy.

Đêm qua đánh một trận, đám người chim có mười phần cũng có một nửa bị tia chớp bắn rớt, số còn lại có ba phần bị đâm đầu vào tường chết. Những gã thành công tiến vào trong thành, chạy loạn một vòng cũng chết ở dưới lưới tia chớp của Ma pháp tháp. Thế nhưng trước khi chết, bọn họ cũng tiến hành vùng vẫy ngoan cường, đặc biệt là mấy gã Thiên sứ chiến tướng, bọn họ liều mạng thi triển pháp thuật mạnh nhất, tạo thành tổn thất không nhỏ cho Thiên Không Chi Thành.

Nhất là hai tên tương đối điên cuồng, trong cơn tuyệt vọng bọn chúng lựa chọn tự bạo. Uy lực Thiên sứ chiến tướng tự bạo quá lớn, đã phá hủy không ít kiến trúc bên trên Thiên Không Chi Thành, thậm chí trận pháp cũng bị nổ tan vài nơi tạo thành sơ hở, khiến cho tác dụng của Mê Huyễn đại trận giảm đi, lộ ra rất nhiều cánh cửa được ẩn giấu, cứ như vậy nhóm người chim đến sau rốt cục có thể trực tiếp giết sâu vào nội bộ thành thị chúng ta. Đến hừng sáng, thế công quân đoàn Thiên sứ chợt gia tăng, tình huống biến thành bất lợi về phía chúng ta.

Hừng sáng, toàn bộ chiến trường đột nhiên gia tăng tốc độ chiến đấu, bộc phát lên một trận tấn công cao trào. Nguyên nhân rất đơn giản, nhóm Thiên sứ là sinh vật Quang minh, lực chiến đấu dưới ánh mặt trời tự nhiên mạnh hơn lúc ban đêm. Sức chiến đấu của bọn họ tăng cao, trận chiến đấu giữa chúng ta dĩ nhiên càng thêm kịch liệt.

Phỉ Thúy và Thần Mộc đại tướng ở phía dưới đã thương tích chồng chất đầy người, đặc biệt là Phỉ Thúy, do thân thể khổng lồ tán cây quá rộng, chỉ có bộ phận phía dưới gốc cơ hồ không có tổn hao, những phần lại đều là bị Thánh Viêm thiêu đốt cháy sạch vỏ cây, ngay cả thân cành cũng nám đen. Thậm chí còn có chỗ bị đào thành lỗ thủng lõm sâu, toàn bộ tinh lực đều phải dùng ở việc tiến công nên chưa kịp tiến hành trị liệu, một mảnh tán cây khổng lồ đuổi theo ba gã Thiên sứ trưởng suốt cả một đêm.

Về phần Thần Mộc đại tướng không ngừng tiến hành tác xạ đủ các hệ ma pháp, uy lực mạnh, xạ trình xa, tỉ lệ chính xác cũng cao. Hơn nữa ma lực bọn họ gần như vô hạn, chính là ác mộng của nhóm Thiên sứ chiến tướng. Một đêm này đã có hơn hai mươi Thiên sứ chiến tướng chết trận. Hơn phân nửa là công lao của bọn họ. Dĩ nhiên, biểu hiện kinh người như thế khiến cho bọn họ trở thành cây đinh trong mắt người chim, cho nên ba gã Thiên sứ trưởng dồn hơn phân nửa lực công kích lên trên người bọn họ.

Nhưng mà Thần Mộc đại tướng thông minh dị thường, bọn hắn kiên định đứng ở phía trước Phỉ Thúy, ở chung một chỗ với Phỉ Thúy. Phỉ Thúy vươn ra mấy cánh tay cực kỳ tráng kiện chú ý bảo hộ tính mạng Thần Mộc đại tướng, chỉ để lộ ra phần đầu và hai tay để phóng pháp thuật. Mặc dù ba gã Thiên sứ trưởng oanh kích pháp thuật rất chuẩn xác, Thần Mộc đại tướng bị nổ tan phần đầu hai ba lần, thế nhưng chỉ cần ma hạch nơi bộ ngực không có chuyện gì, trong nháy mắt bọn họ có thể mọc ra một cái đầu khác tiếp tục chiến đấu như thường

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK