Mục lục
Trương Tam Phong Dị Giới Du
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Thiên Không Thần Zeus đang ngồi trên bảo tọa trong Kim Điện uống rượu giải sầu, cuộc sống gần đây của hắn không khá giả gì lắm. Kể từ lần trước đi theo Jesus phục kích Athena, hắn liên tiếp gặp phải xui xẻo. Đầu tiên là bị con khỉ hung bạo cắt đứt hai chân, sau đó lại nhận được tin tức Áo Đinh đầu nhập dưới trướng con khỉ. Tiếp theo là quân đoàn Thiên Sứ hắn dựa vào lại bị hai nhà Phật Đạo đuổi ra khỏi Thần Giới. Từ đó thế lực Đông Phương thần tộc cơ hồ thống nhất Thần Giới, ngoại trừ mình mấy huynh đệ hắn ra, toàn bộ địa bàn và nhân lực hiện tại đều thuộc về Thiên Đình quản hạt.

Mà lãnh tụ mới của Thiên Đình hết lần này tới lần khác lại là con khỉ ác kia, mình và hắn thù sâu như biển, bản thân đã hại chết huynh đệ tốt của hắn, lại bị hắn cắt đứt hai chân, nhiều ân oán gút mắt như vậy tính chung một chỗ đúng là không có cách nào để hóa giải. Đối mặt địch nhân cường đại như thế, Zeus không có một chút lòng tin, hắn đã biết con khỉ trải qua Tứ Cửu thiên kiếp, chỉ cần con khỉ có ý định tùy thời là có thể dẫn người giết tới cửa, ba huynh đệ bọn họ cùng tiến lên cũng ngăn cản không nổi.

Cho nên hiện tại Zeus bắt đầu tính toán hậu sự, một khi con khỉ đánh tới bản thân hắn nên làm cái gì? Trong suy nghĩ của hắn đầu hàng chính là một biện pháp tốt. Thế nhưng chưa chiến đã đầu hàng lại tỏ vẻ mình quá bất lực rồi. Cho nên phải đợi con khỉ tiến công, bản thân hắn mới thích hợp chống cự vài trận rồi hãy đầu hàng, như vậy còn có thể lưu lại một ít mặt mũi.

Không biết tại sao con khỉ chậm chạp không có tiến công, làm cho Zeus buồn bực đợi chờ, đau khổ tự nhủ trong lòng: "hắn không tới tấn công ta làm sao đầu hàng đây? Chẳng lẽ con khỉ ác kia muốn đánh một trận tiêu diệt ta luôn? Con khỉ càng án binh bất động, Zeus lại càng phải không an lòng, trải qua cuộc sống cả ngày đề phòng lo lắng mấy chục năm nay khiến cho hắn cũng sắp bạc đầu rồi.

Đột nhiên phía dưới có thị vệ chạy vào báo tin: "Bệ hạ, việc lớn không tốt. Có địch nhân đánh tới."

"À? Là sao?" Zeus vui mừng hỏi. Trong lòng đoán chắc là con khỉ kia đã tới.

"Là ba vị *** thiên sứ trưởng Mễ Già Lặc, Gia Bách Liệt và Lạp Phỉ Nhĩ." Thị vệ nói.

"Nói đùa." Zeus nhất thời giận dữ nói: "Quân đoàn Thiên Sứ không phải đã cút ra khỏi Thần Giới rồi sao? Bọn họ đã chết trận khi công kích Đạo Môn kia mà? Làm sao có thể dẫn người tới tiến công ta?"

"Bệ hạ, bọn họ không có dẫn lính theo, chỉ có ba người thôi." Thị vệ ủy khuất nói: "Ba vị đại nhân này rất có danh tiếng trên Thần Giới, ta tự mình đi ra xem xét, tuyệt đối không nhận lầm người."

"Hử?" Zeus kỳ quái nói: "Đây là chuyện gì? Chẳng lẽ ngươi gặp quỷ?"

"Tuyệt đối không phải là quỷ, bọn họ đang ở bên ngoài giao chiến với đại quân chúng ta." Thị vệ vội vàng nói: "Đám thuộc hạ không ngăn nổi bọn họ, mời bệ hạ đi ra xem tình hình thế nào?"

"Cũng được." Zeus bay ra khỏi Kim Điện lao thẳng tới chiến trường bên ngoài xa. Cửa ải đang xảy ra đánh nhau cách Kim Điện khoảng ngàn dặm. Zeus hóa thân thành tia chớp lao đi vài lượt đã tới chiến trường. Hắn lập tức tận mắt nhìn thấy cảnh tượng máu thịt bay đầy trời nhất thời thất kinh.

Chỉ thấy quân đoàn Ngân Phi Mã của hắn từ bốn phương tám hướng điên cuồng vây công ba vị *** thiên sứ trưởng, không đúng, có lẽ phải nói là ba vị *** thiên sứ trưởng đang tru diệt thuộc hạ hắn mới thích hợp. Bất kỳ chỗ nào ba vị Thiên sứ này đi qua là chỗ đó quân đoàn Ngân Phi Mã dễ dàng sụp đổ. Căn bản không có một ai đủ sức trì hoãn ba người này. Thực lực chênh lệch hai bên quá lớn, chỉ qua mấy lần hô hấp quân đoàn Ngân Phi Mã thương vong đã lên tới bốn con số.

Trong lòng Zeus âm thầm lo lắng, khi hắn nhìn kỹ liền phát hiện ba vị *** thiên sứ trưởng này là một nữ hai nam, nhìn bộ dáng đều rất quen thuộc. Quả nhiên là Mễ Già Lặc, Gia Bách Liệt và Lạp Phỉ Nhĩ. Có điều không biết tại sao Zeus luôn cảm thấy ba người này có chỗ khác lạ.

Tỷ như Mễ Già Lặc mặc trên người Thiên sứ chiến giáp, tay cầm Thiên sứ thánh thương, nhưng mà con đường cận thân chiến đấu hoàn toàn không giống với ấn tượng của hắn về Mễ Già Lặc, hình như là giống võ thuật Đông Phương hơn thì phải? Còn Gia Bách Liệt và Lạp Phỉ Nhĩ lại càng kỳ quái, Gia Bách Liệt cũng dùng thương nhưng rất ít khi dùng động tác đâm. Ngược lại hắn dùng thương đập phá? Rõ ràng là cầm thương sử dụng thay gậy mà? Tên Lạp Phỉ Nhĩ sử dụng kiếm, kiếm pháp bén nhọn quả thực khiến cho lòng người lạnh lẽo, tất cả Ngân Phi Mã kỵ sĩ ở gần hắn trong phạm vi vài trăm thước liên tiếp ngã thành từng lớp dưới màn kiếm quang sắc bén.

Đó là hắn còn hạ thủ lưu tình, kẻ nào bị hắn đánh ngã chỉ mất đi lực chiến đấu, vấn đề tính mạng không có lo ngại. Việc lớn là do hai tên hung thần ở bên kia, bọn hắn xuất thủ không hề lưu tình, trên căn bản bất kỳ ai đụng tới bọn hắn là chết chắc, không có một người ngoại lệ.

Trên thực tế, ba vị *** thiên sứ trưởng này là đám người bần đạo giả trang. Hóa trang thành bọn họ cũng không khó, con khỉ có bảy mươi hai phép biến hóa, bần đạo và Vong Ưu cũng có pháp thuật thay đổi hình dáng tướng mạo. Mà chúng ta đều nhận thức rõ bộ dáng ba con quỷ xui xẻo Mễ Già Lặc, Gia Bách Liệt và Lạp Phỉ Nhĩ, coi như là cực kỳ quen thuộc. Biến hóa thành bộ dáng của bọn hắn tuyệt đối không có vấn đề.

Trước kia quân đoàn Thiên Sứ có bảy *** thiên sứ trưởng, chúng ta lựa chọn ba tên này là có nguyên nhân. Bởi vì chúng ta không biết Quang Minh pháp thuật, trước kia Vong Ưu còn biết sử dụng, đáng tiếc là đã bị Miểu Miểu phế bỏ rồi. Vì không muốn lòi đuôi chúng ta đành phải dùng phương pháp cận thân chiến đấu, mà ba vị Thiên sứ này là nhân vật lấy cận chiến nổi danh, chúng ta giả trang bọn họ mới thật sự thích hợp.

Về phần trang bị Thiên sứ thì chúng ta không có thiếu, bần đạo từng đánh cướp biết bao nhiêu tòa thành người chim rồi, từ Thiên sứ chủ thần đỉnh cấp cho đến quân đội Thiên sứ mấy trăm triệu người, trên tay ta tự nhiên có không ít trang bị Thiên sứ cao cấp lẫn hạ cấp. Vì thế chúng ta hoàn toàn có đủ điều kiện và trang bị để đóng vai giả này.

Thật ra chúng ta không cần làm cho giống thật lắm, cho dù lộ ra một hai điểm cũng không sao cả. Chỉ cần không lưu lại chứng cứ để Zeus bắt được nhược điểm tố cáo là được rồi. Trên thực tế, dù hắn nắm được điểm yếu cũng không thể làm gì được chúng ta, ta chỉ sợ hắn nói nhảm làm ảnh hưởng danh dự Thần Giới Đạo Môn mà thôi.

Chúng ta lần này tới đơn giản là muốn bắt nạt, đối tượng chúng ta bắt nạt không phải là mấy tên Ngân Phi Mã kỵ sĩ đáng thương này. Cho nên bần đạo vừa thấy chính chủ là Zeus xuất hiện liền truyền âm cho Vong Ưu và con khỉ, nói: "Zeus đã xuất hiện, đi qua chơi với hắn thôi." Nói xong, bần đạo lập tức phóng tới chỗ Zeus. Nguồn truyện: Truyện FULL

"Tốt." Vong Ưu và con khỉ đáp ứng một tiếng, phối hợp với ta thẳng tiến Zeus.

"Dừng tay." Zeus nhìn thấy chúng ta lao tới, chỉ sợ tiếp tục thương vong nhiều hơn nữa, vội vàng hô lên: "Mọi người trước tiên dừng tay một lát, có chuyện gì từ từ hãy nói !" Theo mệnh lệnh của Zeus, quân đoàn Ngân Phi Mã lập tức rời xa ba người chúng ta, di chuyển về phía Zeus. Giao chiến với chúng ta có mười mấy phút đồng hồ, bọn họ đã thương vong quá ngàn rồi, đây là kết quả do chúng ta chưa có sử dụng pháp thuật. Tổn thất như thế ngay cả Zeus cũng muốn tái mặt.

"Các ngươi rốt cuộc là ai? Tại sao lại tới tìm ta gây phiền phức." Zeus giận dữ hét lớn

Ba người chúng ta đi đến cách hắn khoảng mấy trăm mét thì ngừng lại, sau đó Vong Ưu mang bộ dạng Mễ Già Lặc nói: "Haiz, đại thần Zeus thật là quý nhân hay quên nhỉ? Mới có mấy năm không gặp ngươi đã không nhớ nổi bằng hữu cũ rồi?"

"Ngươi không phải là Mễ Già Lặc, khí tức Quang Minh trên người của ngươi mặc dù nồng hậu nhưng toàn bộ là từ trang bị phát ra, thuộc tính bản thân ngươi đã bị ẩn giấu đi rồi." Zeus cười lạnh nói: " Mễ Già Lặc chân chính không cần thiết phải ẩn giấu thuộc tính bản thân, bởi vì ai cũng biết nàng là Quang minh hệ, ngươi không lừa được ta đâu !"

Quả nhiên không hỗ là lão cáo già, mặc dù Zeus ham hưởng lạc làm hoang phế tu luyện, dù sao hắn cũng là thần minh sống vài chục ngàn năm, điểm nhỏ này tự nhiên không lừa được hắn.

Nhưng Vong Ưu căn bản không có ý định dây dưa theo vấn đề này, nàng nói thẳng: "Ta chính là Mễ Già Lặc, nhận không ra là bởi vì ngươi ngu xuẩn, bây giờ ta không có thời gian thảo luận với ngươi vấn đề này. Ngươi chỉ cần nghe ta nói là được."

"Tốt, ta đây rửa tai lắng nghe Mễ Già Lặc giả mạo các hạ rốt cuộc muốn làm gì?" Zeus cười lạnh nói.

"Hừ." Vong Ưu hừ lạnh một tiếng, nói: "Ta tới hỏi ngươi, khi mà quân đoàn Thiên Sứ chúng ta chiến bại, tại sao nhà ngươi không đến trợ giúp chúng ta?"

"Ta cũng không phải là người thuộc quân đoàn Thiên Sứ, tại sao phải trợ giúp các ngươi ?" Zeus căm tức nói.

"Ngươi dĩ nhiên không thuộc quân đoàn Thiên Sứ, nhưng bản thân ngươi lại là chó săn của quân đoàn Thiên Sứ. Chủ nhân gặp nạn mà ngươi thân là nô tài cả gan thấy chết không cứu là tội gì chứ?" Vong Ưu giận dữ hét lên.

"Ngươi…" Zeus nhất thời giận đến mức khuôn mặt đỏ bừng, vội vàng nói: "Ngươi đang ở đây nói nhăng gì đó? Ta đây đường đường là Thiên Không Thần, không phải là thủ hạ của quân đoàn Thiên Sứ các ngươi."

"Ài, thật sự là thế hả?" Vong Ưu cười lạnh nói: "Vậy thì tại sao khi chúng ta muốn giết nữ nhi Athena của ngươi, mà ngươi thân là phụ thân lại không đi giúp nàng, ngược lại còn ra tay hỗ trợ chúng ta? Không phải vì ngươi vốn là nô tài mới không dám chất vấn mệnh lệnh quân đoàn Thiên Sứ chúng ta hay sao?"

"Hừ..." Zeus vừa nghe liền giận dữ tím mặt. Có câu là đánh người chừa mặt, mắng người không đụng vào chỗ yếu, lần này Vong Ưu đã nói hết sạch sẽ toàn bộ vết sẹo trên người Zeus rồi. Bôi nhọ danh dự hắn trước mặt nhiều thuộc hạ như vậy, hắn có thể làm sao hạ đài đây?

Zeus thẹn quá thành giận gầm hét lên: "Đáng giận, có phải các ngươi cố ý tới gây sự hay không?"

"Ha ha." Vong Ưu cười to nói: "Trên mặt đất đã nằm hơn ngàn người rồi, cho tới bây giờ nhà ngươi mới nhìn ra chúng ta tới gây phiền toái. Ta thật sự bi ai dùm cho bộ não của ngươi đó, chẳng lẽ trong óc ngươi ngoại trừ nữ nhân và rượu ra chỉ còn lại trứng thối hả?"

"A…a..." Zeus bị Vong Ưu mắng cho nổi tính hung bạo, ngay sau đó hắn gầm lên: "Lên cho ta, giết hết cho ta."

"Giết." Zeus mới vừa hạ lệnh, chư thần Hy Lạp như Chiến thần - A Thụy Tư, Thái Dương Thần- Apollon, Hỏa Thần - Hách Thác Tư...vân...vân cùng nhau lao về phía chúng ta.

"Không biết lượng sức." Vong Ưu cười lạnh một tiếng ngang nhiên tiến lên nghênh đón. Bần đạo và con khỉ sợ nàng có sơ hở vội vàng theo sát phía sau. Tiếp theo là một trận chư thần đại chiến kịch liệt bắt đầu triển khai.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK