Mục lục
Trương Tam Phong Dị Giới Du
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


"Vậy thì trận pháp trung cao cấp lợi hại cỡ nào?" Thái Thản thần hoàng vội vàng hỏi tới.

"Trận pháp trung cấp khi không người thao túng nó có thể dễ dàng vây giết chủ thần cấp một, cao cấp có thể ngăn cản chủ thần đỉnh cấp tiến công, mà Tru Tiên kiếm trận thì đủ khả năng đối phó siêu cấp chủ thần có thực lực ngang với tổng chỉ huy người chim." Bần đạo cười nói: "Cho dù là trận pháp trung cấp, luận cấp bậc và giá trị cũng đã trên Thần Quái rồi. Phải biết rằng chi phí chế tạo Thần Quái ngay cả các ngươi cũng chịu không nổi, nhưng mà trận pháp trung cấp lại rất dễ dàng sử dụng, trang bị trên số lượng lớn không thành vấn đề." Ý tứ của ta rất rõ ràng, thần hoàng vốn muốn cầm tảng đá đổi lại bảo thạch, dường như hắn cũng không có hiền lành cho lắm nhỉ?

"À, cái này." Thái Thản thần hoàng nhất thời lúng túng cười nói: "Ài, chúng ta không có kỹ thuật chế tạo chủ thần đỉnh cấp."

"Ha hả, tất cả mọi người đều là bằng hữu, lúc này dang là thời điểm nguy ngập, tính toán chi li quá cũng không có lợi cho ai hết. Sau khi ta trở về sẽ thương nghị cùng ân sư, cụ thể trao đổi ra sao chờ ta trở lại sẽ bàn với các ngươi, thế nào?" Bần đạo cười nói.

"Đành phải phiền toái huynh đệ vậy." Thái Thản thần hoàng cười cười nói: "Ta sẽ chờ đợi tin tức tốt của ngươi."

"Được." Bần đạo cười nói, đột nhiên ta lại nghĩ tới một chuyện, liền quay sang hỏi Thái Thản thần hoàng và Đại Địa mẫu thần: "Đúng rồi, Thánh thiên sứ bảo ta mang về linh hồn Thần Thụ, rốt cuộc là cái đồ chơi gì chứ? Ta chưa từng nghe nói qua về nó, các ngươi biết không?"

"Không biết." Vợ chồng Thái Thản thần hoàng và Đại Địa mẫu thần cùng nhau lắc đầu nói.

"Thánh thiên sứ đưa cho ngươi khối thủy tinh kia không có nói rõ sao?" Thái Thản thần hoàng tò mò hỏi.

"Ta cầm trên tay thử dò xét nội dung trong đó, nhưng chỉ có lộ tuyến và tọa tiêu Vị Diện mà thôi. Nhìn khoảng cách hình như rất xa, ta sẽ phải hao phí mấy tháng mới tới được, ngoài đó ra không còn một chữ nào nữa." Bần đạo buồn rầu nói.

"Xa như vậy?" Thái Thản thần hoàng lấy làm kinh hãi, cười khổ nói: "Nói như vậy, chúng ta không biết cũng là bình thường."

"Ngươi đi về hỏi sư phụ của ngươi xem, có thể hắn biết." Đại Địa mẫu thần nhắc nhở.

"Sư phụ của ta?" Bần đạo nhíu mày nói: "Hình như hắn cũng không có đi du lãm nhiều lắm đâu?"

"Đừng quên, sư tổ ngươi thích nhất là tiêu dao bên ngoài, có lẽ hắn thấy qua rồi nói lại cho sư phụ ngươi thì sao?" Đại Địa mẫu thần cười nói.

"Đúng vậy, có đạo lý, nhóm sư huynh của ta cũng thích đi khắp nơi. Quay đầu lại ta sẽ hỏi thăm bọn họ một chút xem sao." Bần đạo gật đầu nói: "Đã như vậy, chúng ta cáo từ ở đây." Nói xong, ngay sau đó ta hội hợp với bốn vị sư huynh, cùng nhau thu hồi Tru Tiên kiếm trận rời khỏi nơi này.

Trở lại thành Thiên đường, bần đạo trước tiên an bài bốn vị sư huynh đi nghỉ ngơi, sau đó tìm lời đuổi đi nhóm nữ nhân tò mò, các nàng nhìn thấy ta và Vong Ưu có chuyện quan trọng muốn làm, cho nên biết điều tránh đi chỗ khác.

Khi mà chỉ còn ta cùng Vong Ưu, chúng ta cơ hồ không hẹn mà cùng nói: "Ta có một ý nghĩ."

"Ngươi nói trước đi." Chúng ta lại cùng nói.

"Ha hả, xem ra chúng ta tựa hồ nghĩ giống nhau rồi." Vong Ưu cười hì hì nói: "Chỉ sợ ngươi cũng nhìn ra Athena vốn là tiểu quỷ linh tinh đang giả bộ đúng không?"

"Hắc hắc." Bần đạo vui mừng nói: "Ta còn tưởng rằng là ta cảm giác sai chứ, thì ra ngươi cũng cho là như vậy hả?"

"Thật sự là ta có cảm giác và phán đoán như thế." Vong Ưu cười nói: "Trước tiên ngươi nói suy đoán thế nào?"

"Dĩ nhiên chính là cái câu không thỏa đáng kia rồi." Bần đạo mỉm cười nói: "Ta nhìn thế nào, tựa hồ cũng không nên có quan hệ với mấy tên xấu lùn mà? Athena thân là tướng lãnh cầm binh dùng từ luôn luôn nghiêm cẩn, nếu không lỡ may ra mệnh lệnh sai thì sao. Cho nên nàng không thể nào phạm phải sai lầm cấp thấp như vậy?"

"Đúng vậy, chàng nhìn thế nào cũng không giống." Vong Ưu cười nói.

"Đúng đấy." Bần đạo đắc ý nói.

"Chàng thật ra giống con cóc hơn." Vong Ưu trêu đùa.

"Vậy ngươi chính là thiên nga." Bần đạo ôm lấy Vong Ưu trêu chọc: "Con cóc muốn ăn thịt thiên nga rồi." Vừa nói ta liền há mồm cắn nhẹ trên mặt nàng.

"A...." Vong Ưu cười thoải mái mấy tiếng, sau đó mới đẩy ta ra nói: "Được rồi, trước tiên nói chuyện đứng đắn cái đã."

"Rõ ràng là nàng không đứng đắn trước mà?" Bần đạo giả bộ vô tội nói.

"Chán ghét." Vong Ưu nhẹ nhàng liếc ta, sau đó nghiêm mặt nói: "Athena nói ngươi như vậy hiển nhiên là đang nhắc tỉnh chúng ta. Nếu như ta không có đoán sai, nàng hẳn là muốn chúng ta khi nào rảnh rỗi phải ưu tiên liên lạc với nàng."

"Không sai, ta cũng cho là như thế." Bần đạo mỉm cười nói: "Ngoài ra trong câu chữ còn có ẩn ý một chỗ, chính là tổng bộ Vong Linh khi trước."

"Vậy thì chúng ta đi ngay bây giờ chứ?" Vong Ưu cười nói, nàng khẩn cấp kéo ta đi ra ngoài.

Không lâu sau chúng ta đã tới Thánh Quang đại lục, Tinh Linh Sâm Lâm, tổng bộ Vong Linh ở dưới lòng đất. Nơi này sau khi bị hoang phế, bần đạo cảm thấy vị trí nơi này vô cùng bí mật, hết sức thích hợp làm trạm liên lạc bí mật. Vì thế ta bảo Vong Ưu ở chỗ này bố trí một cái Truyện Tống Trận để cho chúng ta dễ dàng liên lạc với Athena. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL

Đến nơi này chúng ta quả nhiên phát hiện ở vị trí quen thuộc có một viên ký ức thủy tinh. Nhìn qua tình hình bốn phía thì nó chỉ mới được đặt ở đây. Bần đạo và Vong Ưu nhất thời vui mừng, mau chóng đọc tin tức trong đó. Rốt cuộc chúng ta đã hiểu rõ chân tướng mọi chuyện.

Thì ra trí nhớ Athena đúng là bị Thánh thiên sứ hoàn toàn phong ấn, nhưng mà không có qua bao nhiêu thời gian nàng đã tự mình khôi phục. Dĩ nhiên, tuyệt đối không phải vì Thánh thiên sứ phong ấn kém cỏi, sở dĩ như vậy là do Athena thông tuệ.

Chuyện là như thế này, ban đầu Athena bị Thánh thiên sứ triệu kiến, nàng lập tức ý thức được nếu như bản thân bị Thánh thiên sứ kiểm tra trí nhớ sẽ mang đến hậu quả gì. Cho nên nàng dứt khoát ngụy tạo một phần trí nhớ, đem bộ phận trí nhớ tối trọng yếu tạm thời chuyển qua khối thủy tinh ký ức, do đó thành công tránh thoát Thánh thiên sứ dò xét.

Sau đó Athena từ khối thủy tinh ký ức có thể lấy lại trí nhớ. Suy nghĩ xong nàng dứt khoát đem trí nhớ của mình phục chế vài phần, chia ra giấu ở vài địa điểm thích hợp, chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào cũng có thể bảo toàn. Sự thật chứng minh nàng hành động chuẩn bị là phi thường thông minh. Bởi vì chuẩn bị đầy đủ cho nên trong thời gian rất ngắn sau khi nàng bị phong ấn, nàng đã thành công lấy được một khối thủy tinh vốn chuẩn bị sẵn, do đó khôi phục được trí nhớ.

Thật ra loại phương pháp khôi phục trí nhớ này chỉ là bổ khuyết một phần trí nhớ trống rỗng của nàng, không có giải khai phong ấn của Thánh thiên sứ. Thậm chí cũng không hề đụng tới phong ấn, cho nên Thánh thiên sứ căn bản không có phát hiện Athena biến hóa. Trừ phi nàng lại kiểm tra trí nhớ mới có khả năng biết được, dĩ nhiên là điều này rất xảy ra.

Phải biết rằng hành động kiểm tra trí nhớ mà không muốn tổn thương đến người bị kiểm tra là một loại kỹ thuật phi thường cao minh, rất là hao phí tinh thần, cho dù là Thánh thiên sứ cũng không thể nào sử dụng hàng ngày được. Cho nên, trừ phi Athena lại bị nghi ngờ, nếu không Thánh thiên sứ chắc chắn không có rỗi hơi mà đi kiểm tra trí nhớ làm gì.

Mà sau khi Athena khôi phục trí nhớ, nàng lập tức bị Thánh thiên sứ mang theo chạy thẳng tới quân doanh Cửu Ngục. Nghe Athena miêu tả, ngay lúc đó Thánh thiên sứ lửa giận ngất trời, hiển nhiên là dự định giết người lập uy, tối thiểu cũng phải giáo huấn Xi Vưu một bữa cho đã mới được. Đồng thời, Thánh thiên sứ còn gầm thét ra lệnh cho Athena đi bắt cóc người nhà của ta. Hiển nhiên, nàng muốn làm cho ta đau đớn tận cùng. Athena lúc ấy dự định nhân cơ hội đi bắt cóc chạy trốn.

Nhưng mà khi Thánh thiên sứ dùng cửa truyền tống chuyển sang Vị Diện, một chuyện tình không tưởng tượng được đột nhiên xảy ra. Trong nháy mắt các nàng xuyên qua Vị Diện, đột nhiên bị một lực lượng vô cùng mạnh mẽ, cứng rắn kéo vào trong một không gian độc lập.

Không gian kia chỉ toàn một mảnh đen thui, không có bất kỳ ánh sáng và vật chất nào cả, trên dưới chỉ là một phiến hư không. Thánh thiên sứ sau khi đi vào không chút kinh hoảng, cả người bộc phát ra ánh sáng thanh nhã, cứ nhẹ nhàng lơ lửng trên không trung. Không hề nhúc nhích hay làm gì hết, nhìn bộ dáng tựa hồ là đang tiến hành trao đổi với ai đó.

Mà Athena cũng không có nhàn rỗi, vị thần minh cường đại kia cũng tiến hành trao đổi ngắn ngủi với nàng. Thời gian hai bên trao đổi, Athena kinh ngạc phát hiện, người này biết hết thảy tất cả chuyện của nàng. Bao gồm mọi chuyện từ khi nàng bị Zeus lập ké, mãi cho đến khi chuyển thế, thậm chí ngay cả phần phong ấn trí nhớ mà nàng mới vừa bị hắn cũng biết được rõ ràng.

Cuối cùng vị thần minh này cảnh cáo Athena và đồng bọn không cần phải tiếp tục huyết chiến với quân đoàn Thiên Sứ, mọi người nên liên hợp lại ứng phó với nguy cơ kinh khủng sắp đến. Nhưng mà nguy cơ này là gì thì hắn không chịu nói.

Athena không có cách nào, chỉ đành phải tỏ vẻ quyền chủ động ở trên tay Thánh thiên sứ, nàng nếu như điên cuồng trả thù chúng ta sẽ không ngồi chờ chết.

Vị thần minh ngay sau đó nói rằng Thánh thiên sứ sẽ lập ra hòa bình cho hai bên. Cho dù là bắt cóc người nhà của ta cũng chỉ mang đến chỗ tốt cho bọn họ, chính là cơ hội thành thần không phải ai cũng có. Nàng tuyệt đối sẽ không dùng phương thức hành hạ con tin hay bắt nạt chúng ta. Những người này sẽ trở thành ràng buộc để chúng ta giải hòa với quân đoàn Thiên Sứ, cho nên vị thần minh đề nghị Athena cứ dựa theo mệnh lệnh Thánh thiên sứ làm việc, không cần lo lắng chuyện khác.

Đồng thời, vị thần minh còn nói phong ấn trong đầu Athena đồng thời cũng có dấu hiệu Thánh thiên sứ lưu lại. Bất luận Athena chạy đi đâu cũng sẽ bị Thánh thiên sứ dễ dàng bắt trở lại, làm như vậy sẽ chọc giận Thánh thiên sứ mà không có chỗ tốt gì hết.

Khi Athena nửa tin nửa ngờ đối với bị thần minh không biết tên này, nàng và Thánh thiên sứ cùng bị vị thần minh này đánh văng ra ngoài. Sau khi đi ra sắc mặt Thánh thiên sứ trở nên vô cùng khó coi, nhưng mà Athena vốn khôn khéo lại phát hiện, lửa giận trong lòng Thánh thiên sứ hiển nhiên không phải là vì chúng ta.

Đến khi các nàng vào trong đại doanh Cửu Ngục, Thánh thiên sứ dễ dàng bắt nhốt Xi Vưu và Hình Thiên, dưới pháp thuật tinh thần cường hãn của Thánh thiên sứ, đại quân Cửu Ngục không thể nào trợ giúp Xi Vưu một chút nào. Thực lực hung hãn như thế trực tiếp rung động mọi người ngay tại chỗ.

Nhưng mà ngoài dự liệu của tất cả mọi người, chính là Xi Vưu vốn phản bội quân đoàn Thiên Sứ không có bị Thánh thiên sứ hành hạ hoặc là sát hại. Nàng xử lý xong chuyện tình đại quân Cửu Ngục, chỉ bắt hai người Xi Vưu và Hình Thiên trở về Thiên đường, sau đó nhốt vào ngục mà thôi. Thậm chí còn chiếu cố dặn cai ngục không được ngược đãi bọn hắn.

Điều này làm cho Athena thấy được một tia hi vọng, hiển nhiên vị thần minh kia đã nói chính xác, tư tưởng Thánh thiên sứ xác thực có biến chuyển rõ ràng. Athena suy nghĩ thấy vị thần minh kia mặc dù không có xuất hiện, nhưng mà thực lực hắn bày ra cũng không thể nghi ngờ. Ngay cả đại nhân vật như Thánh thiên sứ cũng bị hắn tùy ý kéo vào trong không gian riêng, nhiêu đó đủ để chứng minh năng lực của hắn tuyệt đối trên cấp Thánh thiên sứ.

Thần minh cường đại như vậy hiển nhiên không thể vô danh. Hơn nữa Athena cũng hiểu, bản thân mình sợ rằng không thể nào chạy thoát, nếu như vọng động ngược lại sẽ chọc giận Thánh thiên sứ, rất có thể gây tai họa cho người nhà của ta. Cho nên Athena cuối cùng cắn răng chịu đựng, dứt khoát quyết định dựa theo Thánh thiên sứ phân phó làm việc, bắt người nhà của ta lại chơi trò bắt cóc tống tiền.

Đồng thời, nàng cũng lợi dụng cơ hội chạy tới Thánh Quang đại lục lưu lại tất cả cơ mật ở trong trạm liên lạc. Thông qua phương thức mắng ta ở giữa trận để thức tỉnh chúng ta.

Nhìn xong tất cả trí nhớ nàng lưu lại, bần đạo nhíu mày nói: "Chuyện này còn phức tạp hơn so với chúng ta tưởng tượng nhiều."

"Đúng vậy, thế nào lại nhảy ra một vị Đại thần thượng cổ kỳ lạ thế nhỉ?" Athena cũng nhíu mày nói: "Hơn nữa còn thần thần bí bí nữa chứ."

"Mấu chốt nhất là câu nói "nguy cơ cực lớn sắp đến" kia kìa!" Bần đạo buồn bực nói: "Rốt cuộc là chuyện gì có thể khiến cho Thánh thiên sứ sợ hãi thành ra như vậy? Thậm chí ngay cả hận thù của thuộc hạ cũng không báo."

"Ai mà biết được?" Vong Ưu cười khổ nói: "Nhìn bộ dáng tựa hồ nguy cơ này dính dáng đến chúng ta và quân đoàn Thiên Sứ. Cho nên Thánh thiên sứ mới tạm thời đối đãi với chúng ta như bằng hữu. Ra vẻ tương đối khách khí với chúng ta như thế."

"Xem ra ta phải nhanh chóng về sư môn hỏi thăm ân sư mới tốt." Bần đạo cười nói: "Thế nhưng, Athena vẫn là người của chúng ta, điểm này đúng là rất đáng ăn mừng."

"Đúng vậy, buồn cười nhất chính là Athena không hề rơi xuống mà còn được thăng cấp. Trở thành đứng đầu nhóm tổng chỉ huy. Ha hả, sau này nàng cấp tình báo cho chúng ta nhất định càng thêm tỉ mỉ rồi." Vong Ưu buồn cười nói: "Chàng nói Thánh thiên sứ có phải bị ngươi chọc giận đến hồ đồ rồi không?"

"Ta nghĩ là nàng ta nhất định rất coi trọng Athena, không những kiến thức quân sự tinh thông, ngoài ra còn có võ công và pháp thuật Đông Phương chúng ta nữa." Bần đạo cười khổ nói: "Thử nghĩ đi, sau này quân đoàn Thiên Sứ đều sử dụng Bạo Vũ Lê Hoa Thương đánh trận. Hơn nữa còn bố trí Bát Trận Đồ để chiến đấu, lực chiến đấu sẽ tăng lên gấp mấy lần. So sánh xuống, cho Athena một cái ghế đứng đầu nhóm tổng chỉ huy thì tính là cái gì? Thật tình, nếu như xuất hiện một quân đoàn người chim mạnh như vậy. Còn có để cho người ta sống không hả?"

"Ha hả, sợ rằng kỳ này Thánh thiên sứ bệ hạ tính toán lại thua thiệt rồi, trí nhớ Athena còn tồn tại nàng nhất định sẽ xuất công không xuất lực." Vong Ưu cười nói.

"Chưa chắc, trí nhớ Athena lúc này khẳng định đã bị Thánh thiên sứ áp đặt. Nếu như Athena không có tận tâm chỉ dạy, Thánh thiên sứ nhất định có thể nhìn ra sơ hở." Bần đạo bất đắc dĩ nói: "Athena khẳng định hiểu rõ điểm này, cho nên bắt buộc nàng phải hành động thật sự rõ ràng minh bạch."

"Quên đi!" Vong Ưu liếc ta một cái nói: "Chớ có ở trước mặt ta giả bộ thâm trầm, thứ chàng dạy cho Athena cơ hồ toàn là hàng hạng hai hạng ba. Chỉ có vũ kỹ còn đỡ một chút, nhưng mà có chỗ dùng à? Bây giờ đại chiến căn bản toàn là sử dụng pháp thuật. Buồn cười nhất là Bát Quái Trận kia. Nàng hiểu biết trận pháp thì thôi, thế nhưng nàng không có biết nguyên lý cụ thể, căn bản chỉ biết cách thức vận hành trận pháp. Nếu như đụng tới người của Đạo môn nhất định là không chịu nổi một kích, ngươi còn gấp cái gì hả?"

"Hắc hắc." Bần đạo lúng túng nói: "Chống lại ta tự nhiên là chết chắc, nhưng mà những thứ đó vẫn có thể gia tăng thực lực tổng thể của quân đoàn Thiên Sứ, tác dụng cực lớn đó. Ta không thích người khác trộm đồ đạc của ta rồi đi bêu xấu bên ngoài."

"Dường như thời điểm chàng làm Tam Hại từng trộm đi không đồ vật này nọ của người khác mà?" Vong Ưu trêu chọc.

"Có sao? Ta làm sao không nhớ rõ nhỉ?" Bần đạo giả ngu nói.

"Chàng từng trộm quả táo vàng của người ta, ta nhìn rõ toàn bộ quá trình đó." Vong Ưu cười mị mị nói.

"Nhìn thấy mà nàng không la hả? Rõ ràng nàng ăn cây táo, rào cây sung." Bần đạo cười ha ha nói.

"Đáng giận, muốn ăn đòn rồi." Vong Ưu nhất thời xấu hổ đỏ mặt, đuổi theo ta vung tay đánh một trận.

Bần đạo vội vã quay đầu bỏ chạy, chúng ta một đường đùa giỡn trở lại thành Thiên đường. Màn đêm buông xuống, bần đạo tâm tình thật tốt thiết yến khoản đãi mấy vị sư huynh cùng bốn đầu siêu cấp thần thú, ngoài ra còn trọng tưởng các lộ đại quân tham chiến. Dĩ nhiên, trên yến hội bần đạo dõng dạc tỏ vẻ thu hoạch toàn thắng, đã bức bách quân đoàn Thiên Sứ ký kết điều ước hòa bình bất đắc dĩ. Bọn họ bảo đảm không bao giờ xâm phạm chúng ta nữa. Mà bần đạo cũng thừa cơ hội này nghiêm lệnh các tộc nhất định không được chủ động khiêu khích quân đoàn Thiên Sứ, người nào dám trái lệnh, chém!

Mặc dù nói dối như vậy bần đạo cũng cảm thấy ngại ngùng, nhưng mà ta không có biện pháp nào khác mà? Dù sao nhóm thủ hạ người chim đông đảo còn không có hoàn toàn dung hợp vào trong quân đội của ta. Nếu như bọn họ biết tin tức ta bại trận, sợ rằng không mất bao nhiêu thời gian, tất cả bọn họ sẽ trốn trở lại phe quân đoàn Thiên Sứ bên kia mất.

Sau yến hội bần đạo cố ý hỏi thăm tin tức linh hồn Thần Thụ từ mấy vị sư huynh và thần thú. Thế nhưng ta vô cùng buồn bực nhận ra, trong bọn họ không có một người nào, không có một con thú nào biết gì về chuyện này. Từ điểm này ta cảm thấy có chút không ổn, bốn vị sư huynh của ta quanh năm phụng dưỡng ân sư. Mặc dù bọn họ không thường xuyên đi ra ngoài lịch lãm, nhưng mà tin tức lại phi thường linh thông.

Bởi vì bất luận vị một ai từ bên ngoài quay trở lại bẩm báo với ân sư, bọn họ luôn luôn ở một bên nghe chuyện. Trên căn bản sự tình mà ân sư biết, bọn họ cũng biết. Mặt khác, nếu như chuyện tình nào mà bọn họ không biết, hắc hắc, khả năng sư phụ biết hình như không lớn lắm.

Bất kể nói thế nào, ta cũng phải quay trở về gặp mặt sư phụ. Cho nên mấy ngày kế tiếp, bần đạo bắt đầu an bài mọi chuyện, hao phí một phen công phu chọn lựa vài lễ vật cho ân sư. Sau đó mới mang theo mấy vị sư huynh trở về Đạo Môn.

Ta lần này không có lưu lại phân thân ở chỗ này. Nguyên nhân là vì lúc ta tu luyện đụng phải một chuyện tà môn, phải đi về thỉnh giáo ân sư mới được. Chuyện tà môn chính là ta làm thế nào cũng luyện không ra phân thân thứ ba. Dựa theo tình huống mà nói, sau khi ta tổn thất một cái phân thân, trong vòng mười mấy năm sẽ có thể luyện ra lại một cái phân thân khác mới đúng. Nhưng mà ta nỗ lực đoạn thời gian dài như vậy, làm thế nào cũng không có một chút động tĩnh. Thật là buồn bực quá đi!

Mặt khác, trải qua mấy lần lui tới Đạo Môn và Thiên đường ta còn phát hiện một chuyện cổ quái, đó chính là khi ta ở Đạo Môn tốc độ tu luyện nhanh hơn ở Thiên đường mười mấy lần. Quả thực quá mức quỷ dị, tốc độ tu luyện này còn nhanh hơn bế quan gấp mấy lần. Mà kinh dị hơn nữa chính là, thời điểm ta ở Đạo Môn căn bản không có thời gian tu luyện gì nhiều, tất cả đều là xã giao và đi làm chuyện vặt. Còn khi ở Thiên đường thì một lòng tập trung tu luyện. Thế mà vẫn có sự chênh lệch lớn như vậy, quả thực không thể nào tin tưởng nổi.

Nói cách khác, chỉ sợ ta ở Đạo Môn uống rượu hưởng lạc công lực cũng từ từ tăng trưởng, còn nhanh hơn bế quan trong thành Thiên đường, điều này không hợp tình hợp lý chút nào mà? Phải biết rằng dưới tình huống bình thường, tốc độ tu hành có liên quan tới công pháp tu luyện cùng với vị trí hoàn cảnh. Ta tu luyện công pháp hiển nhiên là giống nhau, mà mức độ linh khí của Đạo Môn và Thiên đường không hơn kém bao nhiêu, không thể nào xuất hiện chênh lệch lớn như vậy. Cảm giác y như quỷ nhập vào người.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK