Mục lục
Trương Tam Phong Dị Giới Du
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


"Ha hả, ta chỉ thi triển một chút quỷ kế thôi." Bần đạo khẽ mỉm cười, sau đó ta cẩn thận nói một lần chuyện tình dùng Thái Dương thần lôi ám toán Hấp Linh Quái.

"Ngươi đó !" Sư huynh cười khổ nói: "Thật đúng là quỷ kế đa đoan."

"Ha hả." Ân sư bình thản nói: "Ta nghĩ là làm như vậy mới tốt. Nếu không phải Tam Phong đầu óc linh hoạt, chỉ sợ đã bị bọn chúng trực tiếp hại chết rồi, chung quy mạng mình vẫn quý hơn !"

"Hắc hắc." Bần đạo ngại ngùng cười ngây ngô hai tiếng, sau đó kỳ quái hỏi: "Sư phụ, sau khi đệ tử quét sạch hang ổ Hấp Linh Quái, từ đó tìm được mấy món đồ này!"

Vừa nói xong ta liền lấy ra Thiên Sứ chiến giáp, Thái Thản thần thương cùng với Kim Kiếp niệm châu đưa cho sư phụ, ta nói: "Người xem, đây rõ ràng là bảo vật của Thiên sứ tộc, Thái Thản tộc và Phật Môn. Cấp bậc chúng rất cao, điều này đã nói rõ Hấp Linh Quái đã từng có quan hệ gì đó với chúng ta mới đúng. Nhưng mà vì sao đệ tử chưa từng nghe nói qua loại ma thú như Hấp Linh Quái đây?"

"Ai..." Ân sư nhìn qua mấy thứ đó rồi thở dài một tiếng, nói: "Chuyện này nói ra thì rất dài dòng. Ta cũng không biết nên nói từ đâu nữa."

Sau đó ân sư suy tư hồi lâu mới nói: "Đầu tiên, ta phải giải thích cho ngươi biết một Vị Diện là loại vật chất gì. Ngươi có biết Thần Giới chúng ta ở và Nhân gian giới ngươi từng đi qua kia là gì không?"

"À, đệ tử không biết." Bần đạo thật sự không biết sư phụ muốn nói gì.

"Thật ra Vị Diện trong cách chúng ta suy nghĩ chính là một tinh cầu, khi ngươi đi Nhân gian giới hưởng lạc hẳn là đã tiếp xúc với kiến thức thiên văn hiện đại rồi chứ?" Ân sư cười nói.

"À, dĩ nhiên là như thế ?" Bần đạo hơi sửng sốt, không tin tưởng nói: "Dựa theo ý sư phụ, Nhân gian giới thật ra là một tinh cầu? Vậy Thần Giới chúng ta thì sao?"

"Thần Giới mà chúng ta đang ở là một tinh cầu cách tinh cầu Nhân gian giới không xa." Ân sư cười nói: "Chúng ta thường nói xuyên qua Vị Diện chính là di động khoảng cách xa từ một tinh cầu này đến một tinh cầu khác. Nếu không ngươi nghĩ vì sao khi chúng ta xuyên qua Vị Diện phải dùng đến không gian tọa tiêu? Còn không phải vì sợ lạc đường trong tinh không hay sao?"

"Thì ra là như thế." Bần đạo bừng tỉnh đại ngộ nói: "Vậy thì tại sao ân sư không nói sớm cho ta biết?"

"Do ngươi không có hỏi mà." Sư phụ giảo hoạt nhìn sang ta nói: "Ta còn tưởng rằng ngươi du lịch qua Nhân gian giới sẽ hiểu rõ kiến thức thiên văn hiện đại sớm biết chuyện này rồi."

"Cái này..." Bần đạo cười khổ nói: "Ta từng có hoài nghi nhưng không dám khẳng định. Nếu sư phụ đã nói như vậy, lần này chẳng phải là đệ tử lữ hành xuyên không gian hay sao?"

"Không sai." Ân sư gật đầu cười nói: " Đúng là một chuyến lữ hành phi thường xa xôi."

"Có xa lắm không? Ra khỏi hệ ngân hà không?" Bần đạo vội vàng tò mò hỏi. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

"Dĩ nhiên là không, ngươi chỉ đi qua gần nửa hệ ngân hà." Ân sư cười nói: "Trên thực tế, cho dù là vi sư cũng không thể nào rời khỏi hệ ngân hà được. Bởi vì chỉ có Đại thần thượng cổ mới có thể lữ hành xuyên tinh hệ. Tỷ như sư tổ ngươi, hắn bây giờ không ở trong hệ ngân hà, mà chạy đến những tinh hệ khác sung sướng rồi."

"Thì ra là như thế." Bần đạo cười khổ nói: "Không trách được chúng ta cùng quân đoàn Thiên Sứ đánh cho ngươi chết ta sống, cơ hồ kinh động thần minh tất cả các Vị Diện vẫn không thấy sư tổ xuất hiện. Thì ra hắn căn bản không có ở trong hệ ngân hà này."

"Ha hả, chính là nguyên nhân này." Sư phụ cười nói: "Được rồi, bây giờ ngươi đã hiểu vấn đề Vị Diện. Kế tiếp ta sẽ giải thích cho ngươi lai lịch quân đoàn Thiên Sứ."

Sư phụ nghiêm mặt nói: "Đó là thời gian hơn một trăm vạn năm trước kia từng có một nhóm người khống chế một thần khí siêu cấp là Sáng Thế Quang, từ một tinh hệ xa xôi ngoài đột nhiên đi tới chỗ chúng ta. Bọn họ tổng cộng có hai mươi sáu người, bề ngoài gần giống chúng ta, chẳng qua là hình thể hơi lớn hơn một chút, hơn nữa toàn bộ đều có cặp cánh trắng như tuyết."

"Đó là Thần Thánh thiên sứ cùng với hai mươi bốn Quang Ám sứ đồ?" Bần đạo lập tức đoán ra thân phận của bọn họ.

"Không sai, chính là bọn họ." Ân sư gật gật đầu nói: "Bọn người kia vừa mới đến đã phát hiện thần minh nơi này không có thực lực mạnh như bọn họ, cho nên bọn họ bắt đầu chiêu mộ thuộc hạ ở trong hệ ngân hà và thành lập trụ sở. Đồng thời bọn họ bằng vào thực lực mạnh mẽ cổ động cướp đoạt thế lực và địa bàn của thần minh khác. Đối với thần minh không phục thì một mực giết chết, thần minh phục tùng thì bị bọn họ chuyển thành thể chất Quang Minh thu làm thuộc hạ. Rất nhiều người đứng ra phản kháng nhưng đáng tiếc thực lực cách biệt quá lớn, cuối cùng đa số đều bị sát hại. Tây phương thần giới từng gọi đoạn thời gian ngắn ngủi mà bi thảm này là Chư Thần Hoàng Hôn."

"Sau đó Thần Thánh thiên sứ hành động càng ngày càng không kiêng sợ, thậm chí trêu chọc đến Đạo môn. Cuối cùng chọc giận tới sư tổ ngươi, hắn không cần sử dụng Hạo Thiên thần kiếm chia ra chiến đấu với Thần Thánh thiên sứ ba ngày thời gian, sau đó đánh bại và bức bách bọn họ tuyên bố quy ẩn. Lúc đó mới kết thúc đoạn lịch sử hắc ám kia." Sư phụ nói xong thổn thức nói: "Chỉ tiếc là sư tổ ngươi vẫn bị mắc mưu bọn hắn."

"A..." Bần đạo kinh ngạc nói: "Xảy ra chuyện gì?"

"Thần Thánh thiên sứ đáp ứng ẩn lui nhưng lại yêu cầu sư tổ ngươi đại biểu cho chư thần trong hệ ngân hà thừa nhận bọn họ cũng là một phần tử của hệ ngân hà này. Sau này không được có người quấy rầy bọn chúng." Ân sư cười khổ nói: "Sư tổ ngươi lúc ấy không biết rõ ràng, còn cho là bọn họ thật sự sợ bị người khác quấy rầy, cộng thêm vào lúc đó chư thần cơ hồ đã bị Thần Thánh thiên sứ kinh sợ cũng khẩn cấp tỏ vẻ nguyện ý bảo sư tổ ngươi tiếp nhận Thần Thánh thiên sứ yêu cầu. Cho nên sư tổ ngươi đã hồ đồ đáp ứng."

"Trong chuyện này có điểm lừa đảo hay sao?" Bần đạo tò mò nói: "Nhưng mà đệ tử đoán không ra mà?"

"Lừa gạt trắng trợn!" Ân sư cười khổ nói: "Bởi vì Thần Thánh thiên sứ thật ra là bị người ta đuổi giết đến nơi đây, căn bản là tới tránh họa. Cho nên lúc ấy sư tổ ngươi không nên chứa chấp bọn họ, nếu như trực tiếp đuổi bọn họ đi sau này sẽ không gặp tai hoạ lớn như vậy."

"Cái gì? Thần Thánh thiên sứ thế mà bị người ta đuổi giết?" Bần đạo lấy làm kinh hãi, vội vàng hỏi: "Ai có bản lãnh lớn như vậy ?"

"Bảy vị Hủy Diệt quân chủ!" Sư phụ vẫn còn sợ hãi nói: "Chính là bảy vị Đại thần thượng cổ, bọn họ còn suất lĩnh quân trăm triệu binh lính, có khi lên tới hàng tỷ tỷ. Đông Phương Thần Giới chúng ta gọi là Vô Lượng thiên kiếp, cùng với Tây phương thần giới từng gọi một ngày là Chư Thần Mạt Nhật chính là ý chỉ bọn chúng."

"Trời đất ơi, bảy tên Đại thần thượng cổ?" Bần đạo thất kinh, vội vàng hỏi tới: "Chúng ta có thể ngăn cản nổi không?"

"Dĩ nhiên kháng trụ được, nếu không hiện tại ở nơi đây làm gì còn có ta và ngươi chứ?" Ân sư cười khổ nói: "Chỉ có điều chúng ta trả giá quá lớn, chư thần bên trong toàn hệ ngân hà thoáng cái vẫn lạc tám phần. Cho dù là Đại thần thượng cổ cũng tử trận hai vị, còn lại là trọng thương, sư tổ ngươi cậy vào Hạo Thiên thần kiếm cường hãn mới bị thương nhẹ nhất, thế mà cũng phải tu dưỡng hơn ba mươi vạn năm mới hồi phục. Từ đó có thể đoán ra chúng ta trả giá cao cỡ nào rồi."

"Thánh thần thiên địa ơi, cơ hồ chẳng khác nào toàn diệt?" Bần đạo giật mình nói: "Đây bảy tên Hủy Diệt quân chủ rốt cuộc có lai lịch gì mà lợi hại như thế?"

"Bọn họ rõ ràng là một đám Hắc Ám Thần đến từ một tinh hệ khác, dựa vào việc hấp thu lực lượng những người khác tu hành để sinh tồn. Cho nên, chúng ta ở trong mắt bọn họ chính là thức ăn, chỉ cần bị bọn họ phát hiện chỉ có một con đường không chết không thôi." Ân sư giải thích: "Dĩ nhiên, kẻ xui xẻo đầu tiên bị bọn họ nhắm tới chính là Thiên sứ tộc, tinh hệ bọn họ từng ở vốn đã bị tiêu diệt. Khi đó Thiên sứ tộc không phải là dễ trêu vào, theo như lời Thần Thánh thiên sứ nói, ngay lúc đó bọn họ có hơn vạn Vị Diện, mỗi Vị Diện đều có vài tỷ nhân khẩu. Toàn tộc bọn họ có mười mấy vị Đại thần thượng cổ, chư thần mạnh mẽ thì đếm không hết. Chỉ tiếc rằng cuối cùng vẫn bại dưới tay bảy tên Hủy Diệt quân chủ, ngoại trừ Thần Thánh thiên sứ là huyết mạch hoàng thất cuối cùng cùng với hai mươi bốn hoàng gia thị vệ chạy thoát, toàn bộ Thiên sứ tộc đều bị giết chết."

"Trời đất, mười mấy Đại thần đánh không lại bảy tên kia?" Bần đạo khinh thường nói: "Người chim không ngốc đến thế chứ?"

"Ha hả, không thể nói như vậy, lúc ấy Thiên sứ tộc đã sớm thống nhất thiên hạ rồi, cho nên rất lâu không hề bộc phát chiến tranh, lực chiến đấu bị hạ thấp là chuyện rất bình thường. Huống chi thần minh cùng cấp bậc chiến đấu, ngoại trừ nhìn thực lực còn phải nhìn thuộc tính, không thể không nói, ma lực Quang Minh hệ dùng để chiến đấu không đủ sức mạnh. Nếu không sư tổ ngươi cũng không dễ dàng đánh bại Thần Thánh thiên sứ, phải biết rằng bọn họ là hai người có lực chiến đấu mạnh nhất Thiên sứ tộc đó."

"Còn nữa, ngươi chưa từng thấy bảy Hủy Diệt quân chủ lợi hại như thế nào." Sư phụ đột nhiên cười khổ nói: "Vì chống đỡ bảy tên này, năm đó toàn hệ ngân hà đã dốc toàn bộ lực lượng Đại thần thượng cổ, đó là sư tổ ngươi Hồng Quân đạo nhân, Bàn Cổ đại thần, Nữ Oa đại thần, Thái Thản Thiểm Điện thần, Thần Thánh thiên sứ, Nhiên Đăng cổ phật, Thủy thần Cộng Công. Kết quả đánh một trận xuống bên phía chúng ta tử trận Nữ Oa đại thần và Thủy thần Cộng Công, chư thần còn lại đều trọng thương. Ngoại trừ sư tổ ngươi ra, những người còn lại ít nhất phải ngủ say năm mươi vạn năm mới dưỡng tốt thương thế."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK