• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

655.
- Tiểu Cố, tối nay cô đẹp thật!

Lý Đỉnh Thành lịch sự nắm lấy bàn tay cô, hôn nhẹ lên đấy một nụ hôn lễ phép.

Cố Hoan có hơi nhíu mày, có vẻ ngại ngùng rút tay mình lại.

- Lý Tổng, buổi tiệc như ngày hôm nay, đáng lẽ phải để Anna đến sẽ thích hợp hơn.

Anna là giám đốc ban công tác quần chúng của công ty.

Ứng phó với những bữa tiệc thượng lưu này, Anna tuyệt đối lợi hại hơn rất nhiều so với một nhân viên nhỏ trong ban công trình như cô.

Lý Đỉnh Thành lại không cho là vậy.

Vừa cười vừa lấy ly sâm banh trên tay phục vụ, đưa cho Cố Hoan.

- Tiểu Cố, không giấu gì cô, buổi tiệc tối nay, thật ra là bước dạo đầu của cuộc đấu thầu công trình ‘Shine’

Cố Hoan có chút ngỡ ngàng.

Công trình ‘Shine’ có thể được xem như là dự án trọng điểm của ngành kiến trúc thành phố A này mà ai cũng đổ xô vào.

Gần đây ban công trình vì muốn giành lấy hạn mục này mà bận đến đầu tắt mặt tối, cũng hiểu được tại sao Lý Tổng lại phái cô đến đây.

- Nhưng mà Lý Tổng, tôi chỉ là một nhân viên mới trong ban công trình làm việc chưa được nửa năm nay ...

- Tôi là thấy cô đủ mới đấy!

Đủ tươi mới!

Lý Đỉnh Thành hé nụ cười hàm ý sâu,

- Tiểu Cố, tôi cho cô đến đây, đương nhiên là có dụng ý của tôi. Yên tâm đi, tối nay chỉ cần cô biểu hiện tốt, tiền thưởng sẽ không thiếu phần của cô. Đây, uống ly rượu này, ăn mừng trước việc đấu thầu thành công của chúng ta.

Cố Hoan nhận lấy ly rượu Lý Đỉnh Thành đưa, có chút do dự.

Nhìn xung quanh những bóng người trong bữa tiệc linh đình này.

Chắc là do bản thân quá vô dụng, mới thấy sợ hãi khi đối mặt với những trường hợp như vậy.

Ở Mỹ năm năm qua, sống qua ngày nhờ vào khoản tiền năm triệu đó, ngoài việc chăm sóc cho mẹ và con trai, dường như cô không ra ngoài làm việc qua.

Cho đến khoảng thời gian nửa năm trước, số tiền tích lũy đó cạn kiệt, sau khi về nước cô mới khởi đầu lại.

Nhưng phát hiện rất nhiều chuyện cô đều không biết.

Đến nay, có thể vào làm việc ở ban công trình của công ty Đỉnh Thành, cô đã cảm thấy ân huệ rồi.

- Sao lại không uống, Tiểu Cố? Đừng nói với tôi, đến sâm banh cô cũng uống say nha, hơ hơ ...

Cố Hoan có chút đỏ mặt, lắc lắc đầu,

- Để Lý Tổng chê cười rồi, vậy thì, tôi chúc công ty đấu thầu thàng công.

Cô không dám chậm trễ, nâng ly sâm banh lên cụng với Lý Đỉnh Thành.

Một hơi uống hết.

Lý Đỉnh Thành nhìn thấy cô uống hết ly rượu, ánh mắt lóe qua một sự toan tính ...

Cố Hoan đặt ly rượu xuống, cổ họng có chút cay rát.

Lúc này, toàn hội trường trở nên im lặng.

Cô còn chưa hiểu rõ đang xảy ra chuyện gì.

Tất cả mọi người cùng lúc đưa mắt nhìn về phía cửa ra vào của hội trường ----

Một người đàn ông với thân hình cao to tuấn tú tao nhã bước chân vào trong hội trường.

Giống như đang phát sáng vậy, thu hút mọi ánh nhìn của toàn hội trường.

Người đàn ông mặc trên người bộ đồ tây màu trắng được may toàn bộ bằng thủ công và số lượng có hạn trên toàn cầu, khiến những đường nét cường tráng trên cơ thể anh được thể hiện ra một cách hoàn hảo tinh tế.

Dường như là chúa tể của thiên hạ, sau lưng anh còn có một đoàn thuộc hạ cung kính theo sau.

Mái tóc ngắn đen óng, được chải chỉnh chu gọn gàng.

Toát ra một khí chất chín chắn nghiêm túc.

Hột kim cương trên bông tai trái lấp ló ánh xanh thăm thẳm.

Gương mặt đẹp như thiên thần, y như là một con yêu nghiệt nghiêng nước nghiêng thành.

Nhưng tiếc là, lạnh lùng đến không chút nhiệt lượng.

Là anh ta?!

Cố Hoan vừa nhìn đã nhận ra ---

Người này không phải là cậu em mặt liệt lúc nãy trên chiếc xe sang đấy sao?

Không chờ cô phản ứng, toàn hội trường đã náo nhiệt lên!

Cố Hoan cho dù ngốc, cũng đoán ra được phản ứng thất thường của những người trong hội trường rồi.

Xem ra tên mặt liệt này có chút lai lịch.

Hức, nhiều lắm thì là một tên công tử giàu có, có gì hay ho đâu chứ!

- A, Bắc Minh Tổng cuối cùng cũng đến rồi!

Lý Đỉnh Thành vui mừng hô nhỏ, nhân lúc choàng lấy vai của Cố Hoan.

Cô có ý né tránh.

Đáng chết!

Tối nay đáng nhẽ không nên mặc váy hở vai như vậy đến đây!

Lý Đỉnh Thành đâu thèm quan tâm đến phản ứng của cô, choàng lấy vai cô vừa đi vừa nói:

- Tiểu Cố à, Bắc Minh Tổng là nhân vật lớn đấy, gia tộc Bắc Minh, tỉ phú của thành phố A, biết chứ?

- Gia tộc Bắc Minh?

Cố Hoan bỗng giật mình!

Ở thành phố A, ai lại không biết sức ảnh hưởng của bốn chữ gia tộc Bắc Minh chứ?

Giàu hơn cả một quốc gia khiến ai cũng phẫn nộ!

Chừng như lật lọng trắng đen, một tay che trời rồi!

Công trình ‘Shine’, chính là một trong những hạn mục dưới quyền của tập đoàn Bắc Minh.

Mấy tháng trước mới công khai đấu thầu.

Các công ty trong ngành, vì muốn tranh giành được hạn mục công trình ‘Shine’ trị giá mấy tỷ này, đều nghĩ ra những giải pháp triệt để, chỉ mong nhận được sự chú trọng của họ Bắc Minh.

Công ty Đỉnh Thành cũng không khác.

- Đúng vậy, anh ta chính là Bắc Minh Mặc thiếu gia của nhà họ Bắc Minh, tổng tài của tập đoàn Bắc Minh!

Bắc Minh Mặc?

Cố Hoan bỗng dưng cảm thấy hoang mang.

Tên gọi này u ám quá.

Từ lâu đã có nghe qua, ở thành phố A đắc tội thần đắc tội quỷ, cũng tuyệt đối không nên đắc tội với người nhà họ Bắc Minh.

Cô không ngờ tên này lại có lai lịch tiếng tăm thế này!

Không kiềm nén được, đưa mắt nhìn xuống, thấy ngón tay trắng nỏn của bản thân.

Lúc nãy cô còn đắc ý vênh váo ngắt mặt của Bắc Minh Mặc nữa chứ!

Ô, DM lão gia nhà nó....

Sau gáy Cố Hoan bỗng có một luồng gió lạnh.

- Tiểu Cố, đi, chúng ta qua đó chào hỏi với Bắc Minh Tổng.

Cố Hoan trở nên hoang mang.

Cô làm gì còn mặt mũi nào, đi nhìn mặt anh ta chứ?

- Cái đó, Lý Tổng, tôi muốn đi vệ sinh, có thể chờ một lát mới qua đấy....

Lý Đỉnh Thành lắc lắc đầu, kéo lấy Cố Hoan không chịu thả tay.

Chỉ chỉ phía trước đã có rất nhiều người kéo nhau bao vây Bắc Minh Mặc.

Những người giống như y, dẫn theo người đẹp đến đấu thầu, không biết có bao nhiêu phần thắng.

- Tiểu Cố cô xem đi, biết bao nhiêu người giành nhau nịnh nọt Bắc Minh Tổng, chúng ta không thể chậm chân hơn người khác được!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK