- Ô ô ô....Ta còn trẻ đẹp. Còn chưa có bồ! Chư biết yêu nha! Chết như vậy thật là uổng phí! - Ngọc Di khóc rất khí thế nói
- Hai ngươi im đi! Nói nhảm quá.....ô...ô...- Tuy nói vậy nhưng bây giờ Ngân Nhi cũng đã nước mắt nước mũi chảy tèm lem.
- Nô tỳ, Tiểu Lam ra mắt An tiểu thư cùng nhị vị cô nương. - Một cô gái dáng người mảnh mai cúi người quỳ xuống nói. Nói thật lúc mới bước vào Tiểu Lam không nghĩ ba vị như hoa như ngọc trong lời đồn kia lại có một bộ dạng........như khỉ như thế. Thật khác xa với tin đồn nga~
Các nàng đánh giá người trước mặt rất kĩ sẵn xem người tên Tiểu Lam này......có phải là người hay không! Ừm....gương mặt thanh tú, dáng người mảnh mai rất chuẩn chỉ là.....hình như không được đối xử tốt nên quá gầy. Có vẻ lớn hơn các nàng 4 tuổi, hình như là 20 tuổi. Tuyết Linh nghĩ dù sao mình cũng không phải người thời đại này hở một chút là quỳ hở một chút là lạy. Nàng dù sao cũng là người hiện đại mang chủ nghĩa bình đẳng. Huống chi lúc trước nàng cũng.....là gia đình nghèo nên rất không vui liền cười đỡ Tiểu Lam dậy nói:
- Lam tỷ! Tỷ lớn hơn bọn muội với lại bọn muội rất thoải mái. Không cần những lễ nghi phiền toái như vậy. Bọn muội rất không thích.
Tiểu Lam bất ngờ ấp úng nói:
- Như vậy....sao có thể......
- Đúng đó Lam tỷ. Tuy là nô tỳ nhưng cũng là người với nhau mà đừng quỳ quỳ lạy lạy như vậy. Tổn thọ bọn muội lắm. - Ngọc Di cũng cười cười tiếp lời vì trong ý nghĩ của nàng cũng có tư tưởng như Tuyết Linh.
- Đúng rồi Lam tỷ. Tỷ sao lại ở đây? - Ngân Nhi hỏi.
Tiểu Lam bây giờ rất xúc động. Một cổ ấm áp dâng lên trong lòng nàng. Có lẽ.....hầu hạ các nàng là phúc phận của nàng chăng? Tiểu Lam ôn hòa trả lời:
- Nô tỳ là nha hoàn được thái tử phân phó vào đây để hầu hạ ba vị.
- Ồ! Thì ra là vậy! - Tuyết Linh như được khai thông măt sáng rỡ nói
- Nhưng mà Lam tỷ.....tỷ có thể chỉ cho muội nhà bếp ở đâu không? Muội......muội đói.....- Ngọc Di ngại ngùng nói rồi gãi đầu.
- Hì! Vậy để nô tỳ đi làm điểm tâm cho ba vị. - Tiểu Lam nói
Tiếng cào cáu trong bụng Tuyết Linh cũng bắt đầu hoạt động ý nói: Cho ta ăn! Ta muốn ăn! Ta đói! Nàng cũng ngượng theo cười cười:
- Lam tỳ...làm cho muội với
- Muội....muội cũng đói.....- Ngân Nhi cũng dơ cái mặt đáng thương chờ ăn ra.
- Vâng, vậy nô tỳ cáo lui trước. - Nói rồi Tiểu Lam đi ra ngoài làm ba cái xác khô như chết đói kia cà lơ cà phất lết xác vào phòng Tuyết Linh.
Chưa đầy 5 phút, Tiểu Linh đã bưng trên tay hai đĩa điểm tâm cùng rất nhiều hoa quả vào đặt lên bàn rồi ra ngoài làm việc. Tuyết Linh không cách sáo nhào vào "nhiệt tình" ăn uống. Ngân Nhi liền nhíu mày nói:
- Con gái con nứa. Gì đâu mà ăn như heo. Bây giờ không phải như hiện đại đâu mà ăn như vậy. (T.Linh: Ê! t/g, mi đang bôi bát ta đấy à? Shizu: Dạ Không ạ. Em chỉ nói sự thật thôi. Sự thật phủ phàng như vậy đó tỷ à =)))
- Hứ! Kệ ta. Ăn phải ăn như vậy mới đã chứ! - Tuyết Linh chu miệng vẫn còn đang ngốn thức ăn nói
- Ngươi ăn xong đi rồi nói. Gì đâu mà nước văng phèo phèo. Coi chừng làm ngập lụt chúng sinh bây giờ (ý chỉ kiến). - Ngân Nhi lại tiếp tục làm bà cụ non (những con kiến biểu tình: Đúng đó! Ở hiện đại lúc nào nàng ta ăn chúng ta cũng phải tránh đi thật xa! Shizu: =_=)
- Uầy! Kệ nó đi. Để nhỏ ăn cho no cái bụng đã. Có gì từ từ sửa sau. - Ngọc Di cũng vừa nhai xoàn xoạt vừa nói giúp cho Tuyết Linh.
Nhưng thật không may cho Ngọc Di là con bạn thân này lại là một đứa ăn cháo đá bát, vong ân bội nghĩa, lấy oán trả ơn.
- Đấy đấy! Mi thấy chưa? Di nó còn ghê hơn ta nữa. Đã nước mưa văng tung tóe còn có thiên thạch văng vèo vèo kìa! - Tuyết Linh tố cáo Ngọc Di với Ngân Nhi (những con kiến biểu tình tập 2: Đúng! Người này nguy hiểm hơn). Ngọc Di tức giận nói:
- Ê! Con điên kia! Ta giúp mi mà!
- Hai đứa bây im coi! Để bà đây ăn! -Nói rồi Ngân Nhi liền ngồi kiểu bán cá mà ngoài chợ thường thấy ăn cũng rất ư là......nhiệt tình.
Tuyết Linh cùng Ngọc Di liền đưa ánh mắt kinh bỉ nhìn nàng.