"Vì sao không dám? Bổn vương còn phải hưu ngươi!" Hiên Viên Triệt quá hận nàng, cười nhạo nàng không biết tự lượng sức mình, lấy trứng chọi đá, coi như Thái hậu ra mặt can thiệp, hắn cũng không thỏa hiệp, phải hưu nữ nhân cố tình gây sự này.
"Ngươi thật ác tâm như vậy?" Lưu Quân Dao chưa từ bỏ ý định hỏi nữa, trong mắt nàng chứa đầy nước mắt, điềm đạm đáng yêu, chọc người đau lòng!
Nữ nhân này biến sắc mặt quá nhanh đi! Hiên Viên Triệt không thể không nghĩ, hắn rất bội phục nữ nhân dối trá giả bộ đáng thương trước mắt. Hắn chán ghét nhìn nàng một cái, nói: "Cút càng xa càng tốt, chớ cản mắt Bổn vương!"
"Được rồi! Gặp lại, nha.... Không! Cũng không gặp lại!" Một kết cục nàng cầu cũng không được! Lưu Quân Dao phất ống tay áo, tiêu sái xoay người, không chút nào lưu luyến rời đi.
Gió đánh tới, mang đến mùi hoa thơm, giống như tâm tình giờ khắc này của Lưu Quân Dao, vui vẻ! Hưng phấn! Vui vẻ! Rốt cuộc tự do!
Quá bất ngờ, Hiên Viên Triệt bị giết ứng phó không kịp, nữ nhân này đi cũng không quay đầu lại, hắn cảm thấy thật thất bại, khi nào thì hắn bị người ghét bỏ?
Tự ái của nam nhân bị tổn thương, hơn nữa còn thương tích đầy mình! Lưu Quân Dao mới vừa đi tới cửa, cửa đột nhiên bị mở ra, một phụ nhân quần áo hoa lệ dẫn đầu tiến vào. Y phục hoa lệ thêu đầy Phượng Hoàng. Có thể thấy được thân phận không tầm thường....!
Lưu Quân Dao sững sờ đứng, Hiên Viên Triệt thì vọt tới, quỳ một chân trên đất, thỉnh an nói: "Tham kiến mẫu hậu!"
Cao thái hậu như có điều suy nghĩ nhìn Lưu Quân Dao một cái, nàng cũng rốt cuộc phục hồi tinh thần lại, cuống quít quỳ xuống: "Tham kiến Thái hậu!"
Nữ nhân ở hậu cung đều không phải là người bình thường, nếu muốn mạng sống, nên thức thời một chút! Có câu: tình nguyện đắc tội với người, cũng đừng đắc tội nữ nhân. Nhất là nữ nhân sống sót trong hậu cung!
"Đứng lên đi! Sáng sớm lăn tăn cái gì?" Cao thái hậu nhìn như không chút để ý hỏi, nhưng lại tương đối có lực uy hiếp! sự việc xảy ra vào ngày hôm qua đã truyền đến tai của nàng. Vì trấn an Lưu Quân Dao, nàng tự mình tới trước! Địa vị của nhà Thần tướng ở Minh triều hết sức quan trọng! Không được qua loa.
"Mẫu hậu hiểu lầm, chúng con đang đùa giỡn!" Hiên Viên Triệt thay đổi thái độ bình thường, cười hì hì, hắn còn ám hiệu Lưu Quân Dao, nếu không biết giữ lời! Nhất định sẽ trừng phạt nàng.
Tâm Lưu Quân Dao như gương sáng, nở nụ cười thỏa đáng, dịu dàng nói: "Đúng nha! Chúng con đang đùa giỡn thôi, Thái hậu không cần lo lắng!"
Nàng cũng không dám tố cáo con trai trước mặt mẫu thân! Nếu không thua thiệt sẽ là người ngoài như nàng.
Cao thái hậu quả nhiên là hài lòng về trả lời của nàng, biết tiến lùi, nữ tử thông minh mới có thể yêu! Hiên Viên Triệt đỡ Cao thái hậu, Lưu Quân Dao theo sát phía sau, ba người bước chậm ở trong viện.
Cười cười, rất hài hòa! Nhưng lại xuất hiện một cảnh tượng không hòa hài, "Mẫu hậu, nhi thần muốn nạp biểu muội làm trắc phi." Hiên Viên Triệt đề nghị.
Cao thái hậu dừng bước lại, sắc mặt càng thay đổi! Nhìn về hắn, gầm nhẹ: "Hồ đồ, mới thành thân ngày thứ hai liền muốn nạp trắc phi, còn ra thể thống gì!"
"Mẫu hậu, nhi thần và Nhu nhi thanh mai trúc mã, hơn nữa đã sớm tư định chung thân, Nhu nhi có thể đã mang thai xương thịt của nhi thần!" Hiên Viên Triệt quyết tâm, nói ra lời đại nghịch bất đạo làm mặt của Cao thái hậu càng đen hơn. Nàng lúng túng nhìn Lưu Quân Dao một cái.
Có một chút do dự, Hiên Viên Triệt rèn sắt khi còn nóng, nói: "Mẫu hậu chẳng lẽ không muốn ôm cháu sao?"
"Này......" Thái hậu do dự, thật ra thì nàng còn kiêng kỵ nhà Thần tướng. Lưu Quân Dao im lặng không lên tiếng, bình tĩnh nhìn hai mẹ con diễn trò!