Mục lục
Kết Hôn Chớp Nhoáng: Ông Xã Cực Phẩm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đường Ninh hôn lên tai Mặc Đình, toàn thân nóng như lửa đốt, hai mắt mò mịt, ghé sát tai Mặc Đình trầm thấp nói: “Em muốn…”



Mặc Đình hai mắt đỏ lên, đứng dậy rời đi trong một lúc, lây NlệT, từ trong ngăn kéo ra, đeo đồ bảo hộ, bảo vệ tốt nhất cho Đường Ninh, bởi vì anh biết rõ, Đường Ninh đang ở thời kì đỉnh cao, không thể sinh con sớm, chỉ là tại sao lại có thứ như thế này trong phòng ngủ của bọn họ, khiến Đường Ninh có chút kỳ quái.



Mặc Đình trở lại trên người Đường Ninh, nhìn chằm chằm vào mắt cô, sau khi nhận ra vẻ mặt cô lạnh lùng hơn trước, biết được có lẽ cô đã hiểu lầm, liền giải thích: “Chúng ta là vợ chồng, đi đến đâu, anh đều cho người chuẩn bị, chứ không phải cùng người khác như thế nào mà để lại đấy, anh… vẫn luôn đợi em.”



“Anh… không có ai khác, chỉ có nửa lần với em trong đêm tân hôn …



Đường Ninh nghe xong, ngọn lửa trong mắt cô lại sáng lên, cô hôn lên yết hầu của Mặc Đình: “Em xin lỗi…”



“Sẽ đau một chút đáy.” Mặc Đình nhẹ nhàng nâng một chân của cô lên, hơn nữa còn nhẹ giọng nhắc nhở cô.
















Đường Ninh không dám nhìn xuống nơi khiến cô xấu hổ, mà kiên quyết gật đầu: “Dù sao… cũng đã từng đau một lần.”



Mặc Đình vòng qua bờ vai của cô, vô cùng quan tâm đến cảm xúc của cô, vừa hôn lên ngũ quan xinh đẹp của cô, vừa chiếm hữu cô từng chút từng chút một, cho đến… tiến vào trong chỗ sâu.



Điều tốt đẹp nhất trên đời là thế này, cùng lắm cũng chỉ như thế này thôi, có thể hòa mình vào nhau, cảm nhận được tâm hồn cũng hòa làm một thể. Mặc Đình nhìn Đường Ninh, nhìn nỗi đau của cô từ từ tan biến, sau đó mới bắt đầu chậm rãi di chuyển, bởi vì anh muốn cho cô lần đầu tốt đẹp nhất, cả đời đều nhớ kỹ giây phút đáng giá này.



Lần này, họ đã hoàn toàn thuộc về nhau.



Ngoài cửa sổ, vầng trăng lặng lẽ treo trên ngọn cây, còn trong phòng, vừa mới kết thúc một cuộc vận động khiến cho hai người đỏ mặt tim đập thình thịch.



Sau khi bị thể lực Mặc Đình áp chế, Đường Ninh mệt mỏi mở mắt không ra, toàn thân bủn rủn không còn tí lực nào, ý thức nửa mơ nửa tỉnh, sau đó cảm giác có người, thay cô lau đi lớp nhớp nháp trên người, thay bộ quần áo ngủ sạch sẽ, lại khẽ hôn lên trán cô, nhẹ nhàng để cho cô nghỉ ngơi thật tốt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK