Hồng Kỳ thoáng lơ đễnh, bị y kéo một kéo, vài giây sau mới nhận rõ tình hình, phát hiện mông mình đã yên vị trên mặt Phổ Thông.
"A! Em làm cái gì thế?!" Hồng Kỳ toàn thân đều đỏ như tôm luộc, muốn nhấc mông lên, nhưng vặn vẹo kiểu gì cũng không thoát nổi ma trảo của Phổ Thông.
Cái mông mềm mềm cọ tới cọ lui trên mặt làm Phổ Thông ngứa chết đi được. Nhân lúc Hồng Kỳ còn đang bận thoát thân, y vươn đầu lưỡi ra, liếm nhẹ đóa hoa kiều diễm kia. Hồng Kỳ cảm nhận được động tác này của y, sợ ngây người.
Phổ Thông chớp thời cơ liếm mạnh cửa huyệt. Đầu lưỡi trơn trượt ấm nóng cứ sượt qua sượt lại bên ngoài làm Hồng Kỳ khóc không ra nước mắt, đồng thời một loại khoái cảm xa lạ ùn ùn kéo đến khiến cơ thể hắn run rẩy không thôi, cái mông hư hỏng không tự giác đong đưa vài cái.
Phổ Thông hơi nâng mông Hồng Kỳ lên, đầu lưỡi y di chuyển từ phía sau lên hai túi cầu, rồi trượt trở lại, liếm một lúc mà y vẫn chưa đã ghiền, bèn chép miệng một cái, "Anh thơm thật đấy!"
"Thơm cái đầu em!" Hồng Kỳ thẹn quá hóa giận, văng tục không ngượng mồm.
"Em, em muốn làm gì thì làm đi!" Cứ trêu chọc mãi, Hồng Kỳ chịu không nổi đâu. Phổ Thông nghe vậy, khóe miệng nhếch lên, thừa dịp Hồng Kỳ thoáng thả lỏng cơ thể, đầu lưỡi của y đột nhiên vói vào bên trong. Theo phản xạ, cơ vòng siết chặt lại, ngăn không cho kẻ xâm lược tiếp tục tiến công.
Đầu lưỡi Phổ Thông giật nhẹ một cái, nước bọt tiết ra có tác dụng bôi trơn, Phổ Thông không vội, dùng tay xoa nắn phân thân của Hồng Kỳ nhằm giúp hắn thả lỏng cơ thể. Tầm nửa phút sau, Phổ Thông cũng đẩy lưỡi vào trong thành công.
Tình trường kịch liệt, đầu óc hai người giờ đã nhão như bùn, thứ còn sót lại chỉ là bản năng tình dục mà thôi. Phân thân cương cứng của Phổ Thông cực kỳ muốn đâm vào nơi ấm áp kia, nhưng Hồng Kỳ vẫn chưa được chuẩn bị đủ. Sau một hồi khuấy đảo, huyệt nhỏ cũng dần được nới ra, Phổ Thông cảm thấy mình đút hai ngón tay vào cũng được.
Hồng Kỳ sắp chống đỡ hết nổi, chậm rì rì vuốt ve túi cầu của Phổ Thông, phía sau đã ướt đẫm, thỉnh thoảng lại vang lên tiếng nước làm người ta mặt đỏ tim đập.
Phổ Thông thấy đã đủ rồi, bèn rút đầu lưỡi về, thay bằng hai ngón tay của mình. Quả nhiên, hai ngón tay đi vào hết sức thuận lợi. Phổ Thông một tay vuốt ve côn th*t của Hồng Kỳ, một tay ra sức mở rộng cho y, trước sau đều bị kích thích khiến khóe mắt Hồng Kỳ ửng đỏ, không kiềm nổi tiếng rên rỉ, "A, a Thông..."
Ngón tay tất nhiên là thô hơn đầu lưỡi, Hồng Kỳ nhất thời vẫn chưa thích ứng được với kích thước này, vách thịt cũng vô thức siết chặt, nếu làm không khéo sẽ có thể khiến hắn bị thương. Vì vậy, Phổ Thông hết sức kiên nhẫn áp chế dục vọng, di chuyển chậm hết mức, đến khi Hồng Kỳ dần quen, phía sau mềm mại hơn rồi, y mới nhét thêm một ngón tay nữa.
Một lúc sau, Phổ Thông rút tay ra, đè Hồng Kỳ xuống giường, cúi người hôn lên môi hắn, sau đó nâng một chân hắn lên, hung khí to lớn đặt ngay cửa huyệt, chậm rãi đẩy vào.
"Ưm..." Hồng Kỳ ngâm khẽ, khó chịu ban đầu nhanh chóng qua đi, theo sau là những cơn sóng khoái cảm, xương cụt truyền đến cảm giác tê dại.
Đột nhiên Phổ Thông ưỡn người, đâm thẳng vào nơi sâu nhất của Hồng Kỳ. Kích thích quá lớn khiến bắp đùi Hồng Kỳ co giật liên tục, hắn vịn vai Phổ Thông, thét to một tiếng. Lúc đầu Phổ Thông còn làm nhẹ nhàng, nhưng về sau y dường như hơi mất khống chế, tốc độ càng lúc càng nhanh, đâm đến mức ngón chân Hồng Kỳ cuộn hết cả lại. Hai thân thể một trắng một ngăm đen, một mềm mại một cường tráng quấn quít lấy nhau, tăng thêm vài phần tình thú.
Quy đầu thô to mạnh mẽ chà xát vách thịt nóng bỏng, ra vào liên tục, khiến Hồng Kỳ có chút ăn không tiêu, vô lực lắc đầu. Trên giường, Phổ Thông lúc nào cũng giữ vai trò chủ đạo.
Phổ Thông thở ra một hơi đầy thỏa mãn, cơ ngực săn chắc nhờ một thời gian dài lao động nặng nhọc của y đã mướt mồ hôi. Tâm trí của Hồng Kỳ đã sớm đình chỉ hoạt động, hắn mê mang nhìn lồng ngực phập phồng trước mặt, chợt vươn lưỡi liếm một cái, mặn mặn. Hồng Kỳ luôn thầm ngưỡng mộ cơ bắp chắc khỏe nhưng không phô trương của Phổ Thông, cho nên mỗi khi nhìn đống cơ bắp này, hắn đều thấy trong người rạo rực.
Đột nhiên Phổ Thông rất muốn quan sát trực tiếp cảnh thân dưới hai người kết hợp, thế là y ép hai chân Hồng Kỳ lên ngực, hạ thân kết nối khắng khít lập tức hiện ra trước mắt y, bảo bối thô to của y đang mãnh liệt ra vào huyệt nhỏ của Hồng Kỳ, mỗi lần vào là đâm đến tận gốc, miệng huyệt bị ma sát trở nên đỏ ngầu.
Hình ảnh đó như liều thuốc kích thích, dục vọng của Phổ Thông không những không xẹp đi mà còn có xu hướng phình to ra. Y mãnh liệt đưa đẩy hông, cúi người chơi đùa với đầu v* Hồng Kỳ, say sưa liếm mút đến mức chúng vừa sưng vừa ướt át, trông ngon miệng như quả mọng đầu mùa.
Ván giường không chịu nổi động tác kịch liệt của hai người, kêu kẽo kẹt không dừng. Người trong cuộc đã không còn phân rõ trời đất, khoái cảm ập đến như sóng, hết lớp này đến lớp khác, lớp sau còn mãnh liệt hơn lớp trước.
Chẳng biết hôm nay Phổ Thông ăn nhầm cái gì mà sung sức hơn ngày thường, làm gần nửa tiếng, Hồng Kỳ đã bắn một lần rồi, thế mà y vẫn hăng hái hoạt động pít - tông.
Dưới sự vuốt ve của Phổ Thông, thân dưới Hồng Kỳ lại ngẩng đầu lần nữa. Hồng Kỳ giờ đã là lợn chết không sợ nước sôi, nằm im mặc Phổ Thông cướp đoạt.
Một lúc sau, Phổ Thông giữ chặt eo Hồng Kỳ, dùng sức đâm vào thật sâu, người anh em của y khẽ co giật, toàn bộ tinh hoa đều bắn hết vào cơ thể Hồng Kỳ. Phổ Thông thở hổn hển, khóe mắt phát hiện ra cái bao cao su nằm lẻ loi, giờ y mới nhớ ra mục đích ban đầu, nhưng cũng đã muộn rồi.