Sau một trận kịch liệt, Hồng Kỳ mệt đến mức chân tay bủn rủn, nằm một đống trên giường, híp mắt hưởng thụ sự phục vụ tận tình của Phổ Thông, vì thế hắn đã không phát hiện ra ánh mắt trắng trợn quan sát nơi bí mật của mình của người nào đó, cùng với thứ gì đó lại bắt đầu cương lên.
Tẩy rửa sạch sẽ rồi, Phổ Thông ra ngoài đổ nước đi. Hồng Kỳ vặn cái eo mỏi nhừ, nằm xích vào trong, kéo chăn chuẩn bị đánh một giấc ngon lành.
Nhưng Phổ Thông không định buông tha cho hắn. Y vào nhà, khóa cửa, lấy một cái bao cao su mới, phấn khởi lay lay Hồng Kỳ, "Anh ơi, anh à."
Hồng Kỳ lười biếng híp mắt nhìn y, "Gì nữa đây?"
"Chúng ta vẫn chưa dùng đến cái này mà. Anh ơi, đeo cho em đi." Phổ Thông nhanh tay xé lớp vỏ ngoài.
Hồng Kỳ thấy y vẫn hưng trí bừng bừng, lại nhìn bản thân, ỉu xìu như bánh bao chiều, đột nhiên hắn cảm thấy khó chịu quá chừng. Cùng là đàn ông, sao hai người lại khác nhau đến thế? Chẳng lẽ là do vai trò trên giường? Hay là do thể lực hắn quá yếu, không so nổi với Phổ Thông ngày nào cũng lao động chân tay từ sáng đến tối?
Dù là bất cứ lý do gì, thân là một người đàn ông đầu đội trời, chân đạp đất, Hồng Kỳ nhất quyết không thừa nhận mình yếu hơn đối phương. Thế là hắn xốc lại tinh thần, bò lại chỗ đầu giường, nơi Phổ Thông đang ngồi.
Thân dưới của Phổ Thông dựng thẳng đứng, dài tầm mười lăm, mười sáu centimet, hơn nữa trông rất thô. Thứ của Hồng Kỳ cũng không tính là ngắn, nhưng nếu đặt bên cạnh cây hàng của Phổ Thông thì trông lép vế hơn hẳn.
Một tay Hồng Kỳ đỡ lấy thân dưới của Phổ Thông, từ lần thất bại trước, hắn đã rút được kinh nghiệm, lần này làm thuận tay hơn nhiều.
Phổ Thông nhìn Hồng Kỳ thân không mảnh vải đang chăm chú mang bao cao su cho thằng nhỏ của mình, cổ họng y chợt cảm thấy khô khốc. Chỉ có Hồng Kỳ mới khiến Phổ Thông động tình dễ dàng như thế, trong mắt Phổ Thông, mọi cử chỉ, lời nói, biểu cảm của Hồng Kỳ đều toát ra một vẻ mị hoặc rất riêng, khiến y chỉ muốn đè hắn ra ngay lập tức.
Đeo được một nửa, Hồng Kỳ chợt thò tay chọc chọc đầu nấm thô to của Phổ Thông mấy cái, rồi mới làm tiếp.
Đeo xong, Phổ Thông không thấy có thay đổi gì lớn, trừ cảm giác ngột ngạt do thân dưới bị bao bọc, cảm giác này khác hẳn với cảm giác khi được vách thịt mềm mại của Hồng Kỳ siết lấy.
Hồng Kỳ thủ dâm cho Phổ Thông một lúc, không quên chiếu cố túi cầu của y.
"Anh, mình làm lần nữa được không?" Phổ Thông hơi nhổm người dậy.
Từ giây phút Phổ Thông nhờ đeo hộ bao cao su, Hồng Kỳ đã nhìn thấu ý đồ của y. Hắn lười từ chối, bèn ỡm ờ nằm xuống, dùng hành động thay cho câu trả lời.
Phổ Thông thấy vậy, rút thêm một cái bao cao su nữa, vụng vụng về về muốn đeo cho Hồng Kỳ.
"Này, anh không cần xài cái này đâu." Hồng Kỳ đỏ mặt từ chối, hắn sẽ không nói rằng, hắn nằm dưới thì đeo bao cao su làm quái gì?
"Tại sao?" Phổ Thông mở to mắt nhìn Hồng Kỳ, "Em đeo, chẳng lẽ anh lại không đeo? Trước giờ em có gì anh cũng phải có cái đó, không có chuyện bên trọng bên khinh được." Nói rồi y thò tay tóm lấy tiểu Kỳ.
"Nói hưu nói vượn!" Hồng Kỳ trừng Phổ Thông, nhưng hắn lại không ngăn cản động tác của y. So với thủ pháp nửa sống nửa chín của Hồng Kỳ, Phổ Thông đích thị là tay mơ, loay hoay mãi vẫn chẳng đâu vào đâu, cuối cùng vẫn là Hồng Kỳ vỗ rớt cái tay lóng ngóng của Phổ Thông, tự mình đeo vào dưới ánh mắt nghiêm túc học hỏi của người nào đó.
Phổ Thông sờ sờ mặt sau của Hồng Kỳ, vừa trải qua một trận tình ái, cộng thêm nước bôi trơn ban nãy, phía sau hẳn không cần phải chuẩn bị gì thêm.
"Nào, nằm sấp xuống, nâng mông lên."
"Biết rồi, em khỏi phải nói!" Trên đời này chắc cũng chỉ có mình Phổ Thông dám quang minh chính đại nói ra những lời đáng xấu hổ đó, làm thì làm đi, nói nhiều.
Hồng Kỳ bày ra tư thế Phổ Thông yêu cầu, hắn nằm sắp xuống, tay vịn tủ đầu giường làm điểm tựa, cái mông nhếch lên cao, toàn bộ mỹ cảnh phía sau đều phơi bày trước mắt Phổ Thông. Thấy Hồng Kỳ chủ động như thế, Phổ Thông mừng phát điên.
Lúc tiến vào, huyệt nhỏ siết chặt khiến Phổ Thông khó lòng di chuyển, phải ma sát một lúc cơ vòng mới thả lỏng bớt, độ co bóp vừa phải khiến côn th*t của Phổ Thông cứng càng thêm cứng.
Lần này Phổ Thông cố ý làm thật chậm rãi, thong thả hưởng thụ sự lấy lòng của huyệt nhỏ. Y thì sung sướng đấy, nhưng Hồng Kỳ thì lại bị gãi không đúng chỗ ngứa, khó chịu muốn chết.
Thấy côn th*t thô to của mình bị lỗ nhỏ của Hồng Kỳ nuốt gọn, Phổ Thông cũng không vội di chuyển. Y đè lên người Hồng Kỳ, lần mò xuống dưới định vuốt ve tiểu Kỳ. Vì đang mang bao cao su nên phía dưới của hắn hơi khô, ngón tay Phổ Thông khó di chuyển, y bèn luồn tay vào miệng Hồng Kỳ, "Anh ơi, liếm một chút đi."
Tai Hồng Kỳ bỗng đỏ ửng, làm thế nào cũng không nhè ngón tay của Phổ Thông ra được, trái lại còn bị y kẹp lấy đầu lưỡi, khiến hắn nói không thành lời, nước bọt tràn ra khóe miệng, chỉ có thể ú ớ kháng cự.
"Anh liếm thì em mới buông." Môi Phổ Thông dán lên gáy Hồng Kỳ, Hồng Kỳ hết cách, đành làm theo lời y, đột nhiên Phổ Thông rút côn th*t ra rồi nhanh chóng đâm mạnh vào.
"A!" Hồng Kỳ bủn rủn tay chân. Một tay Phổ Thông giữ eo Hồng Kỳ, một tay khuấy đảo trong khoang miệng ấm nóng của hắn, phía dưới mạnh mẽ đâm chọc.
"A... A, ưm..." Hồng Kỳ không tự giác lắc mông, vách thịt bị ma sát sinh ra một luồng khoái cảm khó có thể cưỡng lại, hơn nữa Phổ Thông tiến vào từ phía sau, vòng tay y ôm trọn lấy cơ thể Hồng Kỳ, đem đến cho hắn một loại cảm giác an toàn.
Phổ Thông chơi đùa với đầu lưỡi Hồng Kỳ đủ rồi, bèn luồn ngón tay ướt đẫm xuống dưới bắt lấy tiểu Kỳ, vừa chơi đùa với nó vừa tăng tốc độ vận động eo hông.
Thân thể Hồng Kỳ mềm nhũn, bị động tiếp nhận từng cú thúc mạnh mẽ của Phổ Thông, hai tay hai chân hắn run đến nỗi không chống nổi cơ thể nữa, đành nằm vật xuống.
"Anh ơi, hôn hôn nào~" Một loạt những nụ hôn rơi xuống bả vai, cổ, cằm, khóe miệng, và trán Hồng Kỳ. Phía dưới mạnh bạo bao nhiêu, phía trên lại ôn nhu bấy nhiêu, điều đó khiến Hồng Kỳ trầm mê trong bể dục, hai mắt mờ sương, bên tai là tiếng thủ thỉ tâm tình của người yêu.
Một lúc lâu sau, Phổ Thông cũng bắn, chất lỏng trắng đục bị bao cao su giữ hết lại. Hồng Kỳ cũng phóng thích.
"Cái này xài tiện đấy chứ." Phổ Thông vỗ vỗ cái mông căng tròn của Hồng Kỳ, thấy vẫn chưa đã thèm, y liền nhéo thêm hai cái nữa. Trải qua hai "trận chiến" khốc liệt, Hồng Kỳ đã đuối lắm rồi, thế mà thằng nhóc Phổ Thông này vẫn đùa bỡn hắn, hắn thẹn quá hóa giận, co giò đạp Phổ Thông một cái, nhưng cú đạp này chỉ đáng gãi ngứa cho Phổ Thông da dày thịt béo.
Phổ Thông cười tươi rói bắt lấy chân Hồng Kỳ, lấy khăn sạch lau mồ hôi cho hắn, sau đó tự lau cho mình. Vì dùng bao cao su nên công tác thu dọn cũng không vất vả lắm.
"Mai anh dậy không nổi là em phải chịu trách nhiệm đấy nhé." Hồng Kỳ che miệng ngáp một cái.
"Anh mệt thì cứ ngủ thoải mái đi, khách đi WC tự biết trả tiền mà." Phổ Thông ăn no nên tinh thần phơi phới, cười trả lời.
"Thằng nhóc này! Thôi, không lằng nhằng nữa, đi ngủ." Hồng Kỳ trợn tròn mắt, sao tên này càng ngày càng láu cá thế?
"Tuân lệnh!" Phổ Thông lập tức xáp lại ôm Hồng Kỳ, một chân còn hông thành thật chen vào giữa hai đùi hắn.
"Xê ra chỗ khác! Anh không muốn mới sáng sớm đã bị thứ nào đó chọc vào mông đâu!"
"Không có đâu mà, em đảm bảo nó sẽ không xằng bậy!"
"..."