Thiên đế cũng không biết. Suốt thời gian đảm nhận ngai vị thiên đế, người chưa từng nghe tới loài yêu quái nào có tên này.
- Đó là một sinh vật cổ xưa.
Thần số phận trầm ngâm hẳn. Vào lúc thiên đế cũ còn tại vị, Huyết Ma và Thi Quỷ là những biểu tượng của chết chóc. Nơi nào có bọn họ, nơi đó chỉ toàn là máu. Công việc ngày xưa của thiên đế khó khăn và gian nan, bởi 2 loài sinh vật này đều sở hữu khả năng phi thường vượt bậc. Để khống chế Thi Quỷ, thiên đế đã đánh đổi một nửa pháp thuật, còn với Huyết Ma là cả mạng sống của mình. Thiên đế hiện tại tưởng là may mắn, bởi 2 sinh vật này đang trong giai đoạn “mềm yếu hóa”. Tuy nhiên, chính sự mềm yếu đó mới là thử thách không nhỏ. Bọn họ - liệu có mãi “mềm yếu” thế này không?
- Ta muốn rõ hơn về Thi Quỷ. Hắn…
- Thật ra ta cũng không hiểu gì lắm về hắn. Những nơi hắn từng đi qua đều không có ai sống sót. Hắn thích cái chết từ từ, thích nhìn người ta đi tới tột cùng sợ hãi.
Ấn tượng về một ngôi làng bị chọn làm nạn nhân. Thi Quỷ đã khiến cho những con người bình thường trở nên hỗn loạn. Điên cuồng, mắt đỏ ngầu nhìn nhau với sự nghi ngờ. Con giết cha, chồng hại vợ bởi nghi ngờ đối phương đã bị Thi Quỷ chiếm thân xác, đang chực chờ hãm hại mình. Khi thiên đế đến, làng mạc tươi đẹp chỉ còn la liệt xác. Thi Quỷ đứng trước một đứa trẻ, còn sống đang ôm chặt lấy bà của nó, gào thét trong hoảng loạn “Bà tôi bị Thi Quỷ nhập xác, bà tôi là người, là người mà!”. Trên người cậu bé còn có vết dao đâm, máu đang chảy. Thi Quỷ không giết hai bà cháu đó, nó chỉ đứng đó nhìn đứa bé khóc, đứng hàng giờ. Nếu thiên đế không đến, có lẽ nó sẽ còn đứng mãi ở đó mà nhìn.
- Thế bây giờ nên làm gì?
- Không làm gì cả. - Thần số phận nhẹ nhàng - Cứ đứng im mà xem. Cũng là một dịp cho người quan sát thêm về cuộc sống này. Làm thiên đế, càng biết nhiều càng tốt.
Phía dưới, Thiệu Khải Đăng ngồi trên ghế, thản nhiên:
- Muốn hợp tác à?
- Ngươi thích đùa cợt với con người, còn ta thì muốn mọi chuyện tiến hành nhanh lẹ. Thói xấu của ta là khi ra tay sẽ không ai sống được, trong khi bọn kia không xứng được chết như vậy. Hiện tại lại không có thời gian dùng chút thủ đoạn cũ.
- Ta hiểu rồi.
- Tên khốn kiếp Long Thế Xương đó rất mong muốn cái ngôi vị lãnh đạo tập đoàn Long môn, chúng ta sẽ có chút kế hoạch nhỏ dành cho hắn. Cần đến năng lực của ngươi đấy yêu hồ.
- Được rồi…
Không muốn cũng không được, Phạm Vĩnh Kỳ đành phải bước lên.
- Ta cần ngươi dùng khả năng tạo ảo giác của mình, diễn cho chúng xem một màn kịch nhỏ. Ta muốn Long môn không chỉ không dung hắn mà còn cho người truy sát hắn, sống không được chết cũng không xong.
- Ta có một đám thuộc hạ. - Thiệu Khải Đăng lên tiếng - Ta cần chúng được sống vui vẻ.
- Được thôi. Sau khi thành công, ta sẽ giao cho ngươi cai quản hết vùng này. Thuộc hạ của ngươi sẽ được sống an ổn, sung sướng.
- Không chỉ vậy. Ta không quen thuộc thế giới này. Ta muốn ngươi thay ta quản lý mọi chuyện, nhưng vẫn phải đảm bảo ăn mặc cho đám nhóc nhỏ của ta. Đây là thế giới của ngươi, ngươi sẽ hiểu nhiều hơn bọn ta.
Im lặng… Rồi sau đó gật đầu:
- Được thôi. Vậy thì bây giờ cứ làm theo kế hoạch đi. Ta muốn những nguy cơ gây nguy hiểm cho mẹ ta phải biến khỏi thế gian này, càng nhanh càng tốt.