• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tôi nên nghĩ tới việc trở lại bên cạnh Tiểu Nhiễm, đương nhiên là càng nhanh càng tốt, chỉ là tôi không biết đường đi về mà thôi. Con đường kia quá xa, tôi mỗi lần không phải là ngồi ở xe buýt công cộng bên cạnh nhìn Tiểu Nhiễm ngẩn ra, chính là ở trên không theo xe buýt mà bay bồng bềnh, chưa từng chú ý đến cảnh vật con đường cụ thể như thế nào, vì lẽ đó không có cách nào tự mình bay trở về.

Tiêu Minh Khanh một mực từ tốn chậm rãi, hắn không cần quá vội vàng đi đến chỗ Tiểu Nhiễm, tôi đi theo hắn hai ngày mới suy xét được rõ ràng, không phải Tiêu Minh Khanh không muốn tìm đến Tiểu Nhiễm, mà là do điện thoại của Tiểu Nhiễm lưu số hắn vào danh sách đen nên hắn không liên lạc được, hắn cũng không phải mỗi ngày đều có thời gian rãnh rỗi để kéo bác gái đến chỗ Tiểu Nhiễm cùng, ít ra sớm nhất phải đợi đến cuối tuần, nếu như Tiêu Minh Khanh lại cùng bạn gái hẹn hò cuối tuần, thì liền phải đợi đến tuần sau nữa.

Tôi không thể không mấy ngày nay vẫn phải theo sát hắn để tránh mất dấu hắn rồi lạc giữa rừng những toà nhà cao tầng chốn thành thị này cùng mất đi liên hệ với Tiểu Nhiễm, điều này thật là dày vò, tôi đối với sinh hoạt hằng ngày của Tiêu Minh Khanh không chút nào hứng thú, bạn gái của hắn, công tác của hắn, gia đình của hắn, tôi đều không nghĩ nổi, dĩ nhiên ngay cả khuôn mặt của hắn cũng không muốn nhìn, cái loại cảm giác này thật là vi diệu, tôi hiện tại chán ghét Tiêu Minh Khanh, chán ghét đến mức độ không còn lời nào để diễn tả được, lại không thể không bám theo sát hắn, tình huống đi theo hắn cùng với tình huống đi theo Tiểu Nhiễm căn bản không giống nhau, tôi chỉ cảm thấy vốn là khi gian nan thì thời gian càng thêm dài ra.

Quả thực là sống một ngày bằng một năm.

Theo Tiêu minh khanh mấy ngày nay, tôi mới biết Tiêu minh khanh vì sao lại rõ ràng có bạn gái, lại còn đi dây dưa với Tiểu Nhiễm.

Tiêu Minh Khanh nhìn vào chính là dáng dấp của một người thành đạt, gia đình hoàn cảnh đều không tệ, ở bên ngoài nhìn vào cùng Tiểu Nhiễm đúng là rất xứng, nhưng bạn gái hắn so với hắn nhỏ hơn, tận sáu tuổi, vừa nhìn chính là vừa tốt nghiệp đi làm không tới mấy năm, đương nhiên tôi không thể phủ nhận hai người này quả thực chính là tình yêu chân thành, nhưng trong mắt cha mẹ Tiêu Minh Khanh, bạn gái hắn chính là lừa gạt cảm tình chỉ vì tiền nên mới tới, căn bản không đồng ý cho Tiêu Minh Khanh và bạn gái hắn quen nhau, Tiêu Minh Khanh đã nghĩ cùng Tiểu Nhiễm kết hôn để che đậy, tiếp tục cùng bạn gái hắn anh anh em em.

Kẻ ngốc mới đi đồng ý.

Dựa vào cái gì bắt Tiểu Nhiễm chịu oan ức đây.

Thật không rõ Tiểu Nhiễm trước đây cùng hắn diễn kịch làm gì, lẽ ra nên cho hắn một cái tát, mắng hắn một câu là kẻ cặn bã, làm dự tính như vậy thiệt thòi còn không nói, đến thời điểm chính là hắn đạt được ước muốn, đem Tiểu Nhiễm bỏ đi đâu đây.

Tôi suy nghĩ tới cái hình ảnh tình tiết Tiểu Nhiễm nếu là thực sự cùng Tiêu Minh Khanh kết hôn, đến lúc Tiêu Minh Khanh này vì sự tình bại lộ mà náo lên, còn nói không chính xác ai là vợ bé đây.

Tôi xem phim rạp hơi nhiều, tranh đấu giữa những người vợ luôn là đề tài nằm hàng đầu, trên điện ảnh, phim truyền hình đều có, tôi cũng không nhịn được mà nghĩ xa, khi bạn gái Tiêu Minh Khanh vọt tới nhà Tiêu Minh Khanh và Tiểu Nhiễm, Tiểu Nhiễm tức miệng mắng lớn các kiểu đều đã nghĩ đến, nhất thời cảm thấy cả người phát lạnh, liền nhanh chóng lắc mạnh đầu một cái để xua đuổi tạp niệm không có này ra khỏi đầu, quay đầu nhìn lại Tiêu Minh Khanh cùng bạn gái hắn thân mật dây dưa dựa vào nhau ở ghế sô pha xem TV.

Cũng còn tốt, còn tốt, Tiểu Nhiễm tuy rằng hơi vụn về ngốc nghếch một chút, nhưng lại không quá ngốc, Tiêu Minh Khanh vẫn là lừa dối bạn gái mình lãnh nhiệm hậu quả là được rồi, không muốn đem nanh ma vuốt quỷ mà đưa về phía Tiểu Nhiễm, bạn gái của hắn tuy rằng điềm đạm nho nhã, nhu nhu nhược nhược, tuổi lại nhỏ còn có thể làm nũng, có thể lúc nữ nhân tới lúc phát cáu là không nói tới đạo lí, ai biết thời điểm cô nàng phát hoả có thể hay không mà bắt nạt Tiểu Nhiễm của tôi đây? Nghĩ lại những tình tiết trong phim ảnh kia, tôi nhìn chằm chằm bạn gái Tiêu Minh Khanh mà đề cao cảnh giác.

Tuy rằng tôi không bảo vệ được Tiểu Nhiễm, nhưng ít ra phòng ngừa rắc rối xuất hiện.

....Được rồi, tôi phòng hoạn cũng không được, chỉ có thể mắt thấy tai nghe mà thôi.

Sự thật tàn khốc thật làm cho người ta thấy bị đả kích, bọn họ như vậy ngọt ngọt ngào ngào để cho tôi chỉ muốn giơ cao cây đuốc lên mà thui trụi bọn họ, tôi không trụ lại trong phòng nỗi nữa, bay ra hành lang, lại cảm thấy chính mình như vậy quả thực tồn tại giống như những cô hồn dạ quỷ vậy.

A a a, tôi nhớ nhà quá đi.

Buồn phiền

Mâu thuẫn.

Chán ghét.

Tiêu Minh Khanh không tiện mỗi lần đi gặp Tiểu Nhiễm đều kéo theo bác gái giữ thể diện, bất quá tôi cảm thấy bác gái rất đồng ý vì hắn mà tiếp tay, cái dáng dấp bác gái vừa nhìn Tiêu Minh Khanh vừa cười kia, cười đến không thấy mặt trời, quả thực đem Tiêu Minh Khanh lên đích thân làm con trai, chà, Tiêu Minh Khanh nếu thực sự cùng Tiểu Nhiễm kết hôn, thế không phải cũng là con trai của bà ấy sao.

Haizz, tôi đáng thương cho bên cha mẹ vợ vẫn còn chưa hay biết gì, cũng không biết lúc nào mới có thể hình thấu được bản chất bộ mặt thực sự của Tiêu Minh Khanh.

Nói tới sức lực của phụ nữ trung niên có thể so với người trẻ tuổi mạnh hơn nhiều, mặc kệ là trong phim ảnh hay đời thực, phụ nữ trung niên nổi lên cơn thịnh nộ luỹ thừa sức lực rất cao, đến thời điểm bác gái biết được chân tướng chuyện này, khẳng định có thể thay tôi cho Tiêu Minh Khanh một bộ mặt bị huỷ hoại với mười tám trảo, vậy thì hả dạ, tốt nhất là cho tên Tiêu Minh Khanh kia tuyệt tử tuyệt tôn luôn, xem Tiêu Minh Khanh còn dám hướng chủ ý đánh về Tiểu Nhiễm nữa không.

Tôi tràn đầy phấn khích đối với khoảng không trước mặt mà nắm bắt, bắt loạn, tưởng tượng đó là cái mặt Tiêu Minh Khanh, thực sự là hả dạ.

Ái chà, như vậy có thể có phải có chút ác độc.

Được rồi, ngược lại tôi là một cái hẹp hòi thích ăn ghen tình duyên, hơn nữa còn trả thù rất có tâm, chỉ muốn thôi còn nhẹ, tôi hơi vung tay, hoàn toàn tự giận mình.

Tôi quay về vách tường phía bên này lại tưởng tượng cảnh tượng Tiêu Minh Khanh bị giáo huấn quỳ trên mặt đất hướng về tôi xin tha tội, khóc ròng ròng nói sẽ không còn dám đi bắt nạt Tiểu Nhiễm nữa, tôi lòng hư vinh được thoả mãn, chống nạnh cười lạnh, còn chưa kịp đắc ý, liền nghe trong phòng phía sau lưng phát ra một tiếng đồ vật bằng thuỷ tinh bị ngã vỡ.

Tôi giật mình quay đầu lại, sau lưng chính là gian nhà của Tiêu Minh Khanh cùng bạn gái hắn, loáng thoáng trong phòng có thể nghe tiếng Tiêu Minh Khanh cùng bạn gái hắn bên trong kêu la, Tiêu Minh Khanh tựa hồ đang khuyên nàng.

Úi chà ~ Cãi nhau rồi ~

Tôi khó nén lấy hưng phấn vỗ tay một cái, vụt vượt qua cửa bay vào.

Điện ảnh tính là gì! Phim truyền hình tính là gì! Tính là gì chứ!

Giờ có hiện trường thực thụ hay để xem!

Trong phòng khách đều là đồ vật lộn xộn bừa bãi, xem ra bát đũa trên mặt bàn kia cũng là đều do bạn gái Tiêu Minh Khanh đẩy xuống, bạn gái đứng bên cạnh nổi giận đùng đùng, Tiêu Minh Khanh từ phòng bếp cầm chổi can ngăn kéo ra, cúi đầu quét dưới sàn đang vươn vãi lung tung rác rưởi, một bên khuyên can bạn gái hắn.

Có điều vừa rồi hai người không phải là tình nồng ấm áp sao, làm sao lại cãi vã? Tôi không rõ tình huống, nhìn Tiêu Minh Khanh, lại nhìn qua bạn gái hắn, bởi vì không thể giải đáp nhiều tin tức một lúc mà nóng nảy muốn giậm chân.

Tiêu Minh Khanh cúi đầu vừa quét dọn vừa nói: "Đang yên đang lành ăn cơm, làm sao lại tức giận"

Đúng đó đúng đó, làm sao lại tức giận chứ, là chuyện gì xảy ra. Tôi vây quanh hai người bọn họ bay tới bay lui, chờ đợi bọn hắn nói rõ ra đầu đuôi câu chuyện.

Ái chà, không phải là tôi cười trên sự đau khổ của người khác đâu đấy ~

Bạn gái Tiêu Minh Khanh bị khuyên răn như vậy, trái lại viền mắt hoen đỏ, cắn cắn môi uất ức nói: "Việc này em nhẫn nhịn quá lâu, Tiêu Minh Khanh, anh cùng cái người tên Lâm Nhiễm kia đến tột cùng là tính như thế nào?"

Sao? Làm sao lại là Tiểu Nhiễu của tôi có quan hệ? Tôi nghiên đầu nhìn bọn họ.

Mấy ngày nay hai người kia cũng hầu như là bởi vì sự tình của Tiêu Minh Khanh cùng Tiểu Nhiễm mà cãi nhau, có điều đều là bạn gái Tiêu Minh Khanh cảm thấy bất mãn, cũng đúng thế, ai sẽ rộng lượng đem bạn trai của mình cùng kết hôn với người khác, đi làm chồng của người khác chứ, chính mình trái lại lén lén lút lút như cái tình phụ (tình nhân của người đàn ông có vợ) đây? Tiêu Minh Khanh chột dạ, mỗi lần như vậy đều là hắn đổi chủ đề, nhưng lần này rốt cuộc vẫn là bạo phát mà xung đột.

Thực sự là ai ai cũng có nỗi khổ riêng mà.

Tiêu Minh Khanh quét dọn một trận, thanh âm buồn bực nói: "Làm sao đang yên lành lại nói qua cô ấy, em ăn no chưa, anh làm cho em thêm chút đồ ăn gì đó".

Tên Tiêu Minh Khanh này tính ra tính khí cũng tốt, chỉ riêng lúc này chỉ có hắn cùng bạn gái hắn chứng kiến, hắn là một người đàn ông tốt, đáng tiếc, trong này còn một mảnh đen, còn muốn đi lừa Tiểu Nhiễm của tôi, vậy thì rất không chân chính, tôi quệt miệng thẳng thắng lắc đầu.

Bạn gái không lĩnh tình, nghẹn ngào nói: "Tiêu Minh Khanh, anh đem em xem là cái gì, anh muốn cùng Lâm Nhiễm kết hôn, anh luôn miệng là nói vì em, sao xưa nay anh không hỏi em một chút, em thực sự không muốn, cha mẹ anh không thích em, anh cũng không dám quang minh chính đại mà thích em, anh lại như tên trộm, em thì không giống vậy, em không muốn cùng anh làm đồng phạm!"

Tiêu Minh Khanh há hốc mồm, đại khái là muốn biện hộ, nhưng bạn gái hắn không muốn nghe hắn nói, khóc lóc chạy vọt vào phòng ngủ, đóng sầm cửa.

Tiêu minh khanh đứng tại chỗ nhìn cửa phòng ngủ ngẩn người, muốn mở miệng lại thôi, tiếp tục cúi đầu quét dọn nhà.

Tôi nhìn Tiêu minh khanh một chút, cũng nhìn theo phòng ngủ đang đóng chặt cửa, còn có thể nghe tiếng bạn gái hắn bên trong đang khóc nức nở, tôi vừa này nhìn một trận loạn thất bát tao tâm tình không hề kích động một chút nào, trái lại cảm thấy hơi hơi trầm xuống.

Tôi thích Tiểu Nhiễm, đương nhiên khắp nơi đều suy nghĩ tới cô ấy, chán ghét Tiêu Minh Khanh, liên luỵ cũng chán ghét nốt luôn bạn gái hắn, nhìn bọn họ hai người đều không hợp mắt, cảm thấy chính là một đôi cẩu nam nữ, nên hoả thiêu mới đúng.

Tiêu Minh Khanh đương nhiên không thể cùng Tiểu Nhiễm kết hôn, Tiểu Nhiễm thì không thèm nhìn tới hắn.

Nhưng bọn họ nếu như kết hôn, tôi đương nhiên lo lắng cho tình cảnh của Tiểu Nhiễm.

Nhưng mà tựa hồ tình cảnh bạn gái Tiêu Minh Khanh mới là khó phân xử nhất.

Tiêu Minh Khanh không nói một lời, im lặng không lên tiếng quét dọn đến khi sàn nhà được dọn sạch sành sanh, lại cùng như một người đàn ông đảm đang thu dọn trên bàn ăn, xem ra không để trong lòng chuyện cãi nhau cùng bạn gái, để cho tôi không nhịn được quay về phía hắn oán giận, phải nên biết bạn gái hắn còn đang khóc lóc trong phòng ngủ, Tiêu Minh Khanh làm xong tất tần tật những thứ này, sau đó ngồi trên ghế sa lông ôm đầu trưng một bộ mặt sầu khổ, tôi vẩn là lần đầu tiên nhìn thấy Tiêu Minh Khanh như vậy, nguyên lai người đàn ông này cũng có lúc có dáng vẻ chán nản đến vậy, tôi còn tưởng rằng hắn lúc nào cũng trưng ra một bộ dáng hoàn mĩ chứ.

Ái tình là một thứ quá phức tạp, trong phim ảnh xem qua nhiều như vậy có thể cũng phải chuyện mới của tôi, tôi ngược lại thật ra cũng đã trải qua, tôi đã từng cùng Tiểu Nhiễm yêu nhau như vậy, nhưng là tôi không nhớ được, vì lẽ đó tôi không phải cứ như vậy mà am hiểu.

Tiêu Minh Khanh và bạn gái hắn yêu nhau, sự nghiệp thành đạt, còn dự định cùng Tiểu Nhiễm kết hôn để thuận tiện cho việc hắn và bạn gái ở cùng nhau, hắn hẳn là cái người đắc ý nhất mới phải, không như hiện tại cứ như vậy cụt hứng, tôi nên vỗ tay khen hay mới đúng, nhưng tôi hiện tại cũng không thể phân chia ra việc này bên nào đúng bên nào sai.

Ngược lại người sai chắc chắn không phải là Tiểu Nhiễm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK