Nhưng những hàng chữ ẩn chứa sự kích động và vui sướng của Narcissa khiến làm Draco vô cùng hưng phấn, ánh mắt nhìn Nagini ngày càng nóng cháy.
Còn Nagini, đợi tới buổi tối hôm nhận được gương hai mặt, đã thoải mái nửa nằm nửa ngồi trên sofa hàn huyên với Veronica thâu đêm, từ tình trạng thân thể khó khiến người ta yên lòng của Nagini tới sự kiện phá hủy Nurmengard khiến Thánh đồ rục rịch một năm trước, sau đó là kế hoạch kế tiếp và những hiểu biết về học thuật ma pháp tối nghĩa, đương nhiên là Veronica chỉ có thể hỏi về ma pháp Hắc ám thuần túy, vì trình độ và học thức của Nagini về các mặt khác chưa bằng cô.
Sáng sớm hôm sau, Nagini chưa kịp ngủ thì trời đã sáng.
Vì mệt mỏi rã rời mà tâm trạng đè nén ở áp suất thấp, Nagini không đi ăn điểm tâm mà ngậm túi sữa, cầm một hộp bánh quy, nhân dịp không ai để ý liền ‘ảo ảnh di hình’ đến phòng học Lịch sử Pháp thuật, tìm một cái bàn gần góc tường ngồi xuống ăn xong bánh liền gục vào bàn ngủ.
Cũng may sáng hôm nay là chương trình học Lịch sử Pháp thuật, thân là giáo sư nhưng hồn ma Binns cũng không thèm giám thị xem có mấy học sinh có thể tỉnh táo, còn về việc bắt học sinh trốn học, Nagini cảm thấy vị giáo sư này sẽ không làm nhưng để tránh các học sinh khác ngạc nhiên, cô vẫn là đến đây ngủ bù. Dù sao trong tiết này mọi người đều rất trật tự, tiếng nói của giáo sư Binns lại còn có tác dụng thôi miên nữa, nên, biến ghế dựa cao hơn một chút, biến cái bàn mềm hơn một chút, lôi cái gối ôm cải trắng ra để kê, cọ cọ, Nagini liền nghiêng đầu ôm gối ôm ngủ…
Còn ghi chép? Cô mơ ước cái bút lông của Volkswagen Beetle Rita, phóng viên tờ The Daily Prophet đã lâu, tốn không ít công sức mới tìm được một cái cùng loại ở hẻm Knockturn, dùng ‘ngọn lửa ma quỷ’ và vài ma pháp linh tinh khác, kiên nhẫn ‘trao đổi’ với cây bút kieeu ngạo bất tuân kia, giúp nó hiểu khi nào thì nên thêm mắm thêm muối, khi nào thì nên ghi chép chi tiết…
Mấy bài luận văn dài thật dài, cô chỉ cần phân tích ý tưởng của mình, tìm đọc sách tham khảo, còn cây bút coi như thông minh kia chỉ cần ghi chép lại là được…
Từng ngày tập trung học cứ vậy nhẹ nhàng trôi qua, thứ Sáu tới rất nhanh.
Nagini sau một hồi lo lắng cho mối quan hệ giữa Harry và Snape cùng bản thân, cô đưa ra kết luận: Trên bản chất, hai người họ đều không có khả năng trở thành bạn của cô!
Chẳng qua, Harry vì được đóa hoa bách hợp kia bảo vệ rồi gián tiếp làm Voldy bị thương, bên chủ động tấn công là Voldy, tuy cô đứng về phe Voldy nhưng cũng không thể đổ toàn bộ sai lầm lên đầu cậu bé Vàng được.
Nhưng đồng thời, cô vẫn sẽ ở bên, ủng hộ Voldy vô điều kiện.
Có một số người, một số việc, chỉ có lập trường, không có đúng sai!
Còn về Severus Snape, dù là với Voldy hay với cô, dù vì đóa hoa bách hợp trong lòng ông ta hay vì chính bản thân ông ta, đều chính là ‘phản bội’ trắng trợn!
Dù ở trận doanh nào thì kẻ phản bội không thể khiến người ta thích nổi!
Vì thế sau bữa sáng, Nagini và Harry ‘tình cờ’ gặp mặt, cô đưa cho cậu tờ giấy ghi ba mươi vấn đề hỏi đáp đơn giản của môn Độc dược, tất nhiên cũng gồm ba vấn đề mà Snape làm khó dễ Harry trong nguyên tác.
Harry cũng nhân cơ hội đó mời Nagini đi uống trà chiều ở chỗ Hagrid cùng họ.
Nghĩ một lúc, nhìn đến sắc mặt khó coi của Draco đang đi ngang qua mà đứng lại chờ cô, Nagini liền cười đồng ý rồi chạy đến chỗ của Draco và Blaise cùng đến phòng học môn Độc dược.
Từ lúc điểm danh, Snape đã bắt đầu châm chọc khiêu khích Harry, phân Draco và Nagini thành một tổ. Nagini nhìn Draco, ánh mắt chứa ý cười, Crabbe, Goyle đang cười rộ lên, Draco lập tức thu lại nụ cười, chỉ nhún vai với Nagini.
Nagini khẽ mỉm cười thở dài, dù sao Slytherin và Gryffindor luôn đối đầu, bằng chứng dễ thấy nhất của cuộc đối đầu này chính là ‘đứa trẻ sống sót’. Về việc này, cô hoàn toàn không muốn can thiệp.
Điểm danh xong, Nagini hưng trí nghe bản live action lời dạo đầu đầy phấn khích của môn Độc dược, thật ra, cô càng muốn biết tình huống này năm nào cũng có, có lẽ khác chăng chỉ là lời lẽ không ngừng thay đổi và phát triển. Nếu được hỏi, cô có lý do vững chắc để tin rằng khả năng ngôn ngữ của Severus Snape không phải dạng vừa đâu, có khi so được với khă năng về độc dược của Snape ấy chứ!
Ngay lúc học sinh toàn ban im lặng, Snape bắt đầu nhằm vào Potter.
Cũng may Harry đã nghiêm chỉnh xem xong tờ giấy mà Nagini đưa, Nagini còn đặc biệt xếp hai vấn đề được hỏi một cái ở đầu, một cái ở cuối, đều là những vị trí dễ gây chú ý!
Tuy hơi lắp ba lắp bắp nhưng Harry vẫn trả lời được hết mấy câu hỏi của Snape, ngăn chặn việc Snape trừ điểm và khiển trách tất cả học sinh sau đó tăng lượng bài tập của bọn họ.
Tiếp theo là thực hành.
Gần như tất cả học sinh đều bị phê bình, chỉ trừ tổ của Nagini và Draco. Một người nắm vững trụ cột môn Độc dược, một người vì từng tích cực thí nghiệm hóa học nên dù là xử lý hay thêm dược liệu cho vào vạc thì hành động đều vô cùng vững vàng, không chút run tay. Đương nhiên việc chế tác độc dược sẽ trở nên lưu loát, nhanh chóng.
Đang lúc Snape để mọi người đến xem Draco chưng nấu râu con sên hoàn mĩ thế nào thì Neville bắt đầu nổ vạc lần đầu và kéo dài nó tới vài năm sau. Phòng học trong lòng đất bắt đầu toát ra một đống khói màu xanh chua loét và hàng loạt thanh âm ‘tí tách’ do dịch chua. Lúc này, Seamus đã bị hun thành một khối xiêu xiêu vạo vẹo, thuốc nước bị hắt lên đá bị bắn ra, đục vài lỗ trên giày của học sinh. Trong vài giây, những học sinh xung quanh Neville đều đứng lên ghế, nồi bị đổ, cả người Neville đều sũng nước thuốc, cánh tay và đùi bắt đầu mọc mụn ghẻ, đau tới mức cậu ấy hét lớn.
Còn tổ của Nagini và Draco ở vị trí đối diện lại cách xa tổ của Neville nhất nên, vốn Nagini chỉ cho đó là một lần vui đùa ngoài ý muốn nhưng khi Nagini vừa quay đầu nhìn vạc của mình thì lậi tức biến sắc, dùng sức đè vai của Draco xuống, Draco đề phòng thì bị cô kéo, lảo đảo, gần như ngã sấp xuống đất, may mà Nagini đỡ cậu, sau đó hai người không tiếng động ngồi xổm xuống dưới bàn. Gần như ngay lập tức Nagini vô thanh tạo cho mỗi người một ‘khôi giáp phòng thân’.
Những người khác còn chưa kịp phản ứng thì nồi thuốc nước chữa mụn ghẻ hoàn mĩ của Nagini và Draco nháy mắt toát ra một luống sáng trắng chói mắt, ánh sáng còn chưa tắt đi thì nồi thuốc đã sôi ùng ục trong vạc, sau đó tất cả bọt nước kịch liệt tản ra, lốp đốp.
Gần như một nửa nồi thuốc, vừa sôi vừa phun ra như suối nước, mạnh mẽ, cuồn cuộn, trực tiếp chạm đến tràn nhà, sau đó bắn tung tóe khắp nơi, vừa vặn phun đến mấy học sinh vừa đứng lên ghế. Lực mạnh đến nỗi hất bọn họ ngã về phía sau, Neville đang bị độc dược ăn mòn giày nghiêm trọng, lảo đảo đứng lên thì bị mấy người không may ngã xuống đè lên, tình huống tệ nhất là mấy người kịp đứng vững thì lại bị người khác đè lên. Trong phút chốc, các học sinh làm đổ vô số vạc, các loại thuốc nước mụn ghẻ màu sắc không đồng đều vung vãi khắp nới, hòa vào với nhau, kết hợp với tiếng vạc bị vỡ liên tiếp và tiếng thét của học sinh khiến cho hiện trường trở nên mất kiểm soát.
Còn người không chủ động nhưng lại là nguyên nhân hỗn loạn – Nagini và Dra bé nhỏ lại trốn dưới gầm bàn, được ‘khôi giáp phòng thân’ bảo vệ nên đã trở thành hai học sinh duy nhất không bị thuốc mụn ghẻ phun đầy trời lan đến, cả hai ngây cả nhìn mọi người trong phòng. Nagini quyết định rất nhanh, kéo tay Draco chạy ra ngoài phòng học.
Vì chạy quá nhanh, đồng thời do quán tính của vụ nổ trong phòng học khiến Nagini và Draco vừa chạy ra khỏi phòng học xém chút đâm đầu vào vách tường hành lang.
Draco vẫn còn bàng hoàng, thở hổn hển, nhìn chằm chằm vào phòng học đang mở rộng cửa. Nagini lại tựa lưng vào tường hành lang, thở hổn hển, nét mặt mặt rõ ràng là hoảng sợ các thể loại, chỉ là đôi mắt ẩn dưới cặp kính áp tròng màu lục lộ sự tò mò mãnh liệt khó có thể che dấu…
Rõ ràng nồi thuốc nước kia ban đầu vẫn bình thường, cách Draco nấu dược liệu không sai, đương nhiên cô xử lý dược liệu cũng rất tốt. Nhưng hình như là từ lúc cô nhận lấy môi quấy thuốc theo lời Draco thì nồi thuốc mụn ghẻ kia bắt đầu thay đổi…
Hình như khi cô nhanh tay quấy nồi thuốc kia sắp xong rồi thì đột nhiên nó phát ra dao động ma pháp mạnh mẽ, lại còn là dao động có thiên hương ma pháp Hắc ám nữa chứ…
Đến khi cô cảm thấy không ổn thì nồi thuốc kia đã có dao động ma pháp bằng dao động của một phù thủy nhỏ khi bạo động, may mắn mà cô kịp kéo Draco xuống dưới gầm bàn thoát được một kiếp, ha hả…
Vậy xem ra nếu suy đoán của cô không sai thì lúc pha chế thuốc cũng cần dùng ma lực, mà ma lực của cô lại khác với ma lực của phù thủy bình thường, dù cho có khá giống nhau thì huyết mạch La Famille Royale cũng sẽ chắc chắn một chuyện: ma lực trên người cô 100% là ma pháp Hắc ám, loại ma pháp mấy loại thuốc bình thường không chịu nổi, thậm chí dù có dùng ma pháp thuộc tính Quang thì vẫn không thể dung hòa được.
Thêm ma pháp Hắc ám và dung dịch thuốc mụn ghẻ cần dùng ma pháp hệ Quang không khác gì việc ném dám kim loại vào dung dịch axit đặc nóng cả, không nổ mới là lạ đó.