• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kỳ kinh nguyệt của Giản Hi đã kết thúc, trong suốt thời gian đó Thần Tự luôn kiềm chế không chạm vào cô, chỉ đơn thuần là hôn hít và vuốt ve. Tối đó, Giản Hi đang tắm trong phòng tắm, Thần Tự nằm trên giường xem điện thoại, nghe tiếng nước trong phòng tắm, anh không kìm lòng được mà đứng dậy đi tới cửa, nhìn vào hình bóng mờ ảo bên trong qua lớp kính mờ.

“Vợ.”

Nghe thấy giọng nói bên ngoài, Giản Hi cảnh giác che ngực, nhìn về phía cửa.

“Gì vậy? Em sắp xong rồi.”

“Chồng giúp em lau lưng nhé.”

Người bên ngoài vừa nói vừa vặn tay nắm cửa nhưng không ngờ cô đã khóa từ bên trong, anh tiếp tục dụ dỗ cô mở cửa với giọng nói không có ý tốt.

“…Không cần, em sắp xong rồi.”

“Được thôi.”

Giản Hi thấy không còn bóng dáng Thần Tự ở cửa mới yên tâm trở lại tiếp tục xả nước rửa sạch bọt trên người, trong lòng không khỏi nghi ngờ sao hôm nay anh lại nghe lời thế.

Thần Tự thật sự đã rời đi nhưng là để tìm chìa khóa. Khi anh quay lại đứng trước cửa phòng tắm với chìa khóa trong tay thì Giản Hi vẫn không hề hay biết, cho đến khi nghe thấy tiếng mở khóa cô mới quay đầu nhìn ra cửa.

Khuôn mặt anh hiện lên nụ cười đắc ý, anh đóng cửa lại, đặt chìa khóa lên bồn rửa mặt.

“Em tắm lâu quá, anh buồn ngủ rồi.”

Anh vừa nói vừa tiến lại gần vừa cởi quần áo.

Giản Hi nhìn anh với vẻ kinh ngạc, không biết anh tìm được chìa khóa từ đâu. Cô dán chặt lưng vào tường, nhìn anh càng lúc càng đến gần, nhận ra mình đang trần truồng, xấu hổ đến mức phải ngồi thụp xuống ôm ngực.

Quần áo của anh bị vứt bừa bãi vì dù sao cũng sẽ thay. Đứng trước mặt cô, anh cúi xuống nhìn người đang co rúm dưới chân, khuôn mặt đầy vẻ trêu chọc, tay anh vuốt ve dương v*t đang nửa cương, không nói lời nào.

“…”

Trong phòng tắm yên tĩnh, không ai nói gì, Giản Hi thấy lạ lùng, tò mò ngước lên. Đôi chân to lớn của anh hiện ra trước mắt, cô không dám nhìn lên tiếp, nhắm mắt lại, đứng dậy định chạy ra ngoài nhưng dễ dàng bị anh chặn lại.

“Chạy gì chứ? Anh có ăn thịt em đâu…”

Không ăn thịt nhưng lúc này Thần Tự còn đáng sợ hơn cả việc ăn thịt người. Giản Hi nhìn anh, chân đã mềm nhũn vì sợ.

“Ah…”

Anh bất ngờ bế cô lên, hai tay đặt dưới mông cô, ép cô vòng chân quanh eo anh, đầu dương v*t chạm vào cửa âm đ*o rồi đẩy sâu vào.

Vì kỳ kinh nguyệt, họ đã gần một tuần không quan hệ, âm đ*o khít khao không chịu nổi kích thước lớn của anh, cửa âm đ*o căng ra đến đau đớn.

“Chậm lại chút…”

Giản Hi dựa lưng vào tường, hai chân siết chặt quanh eo Thần Tự. Dù có tay anh đỡ dưới mông nhưng độ cao này vẫn khiến cô sợ rơi xuống.

“…Vợ yêu khít quá.”

âm đ*o siết chặt khiến anh đau nhói, cố gắng kiềm chế, anh đẩy hông vào, dương v*t lại tiến sâu hơn, cắm hết cỡ vào túi tinh trĩu nặng thòng xuống.

“Đừng nói nữa!”

Lời anh nói làm cô đỏ mặt, ôm chặt đầu anh, cảm nhận rõ ràng đôi môi mềm mại của anh đang hôn từng chút lên ngực.

Hai bầu ngực ép vào mặt anh biến dạng, núm vú cứng lại, từ màu hồng nhạt chuyển thành đỏ ửng.

Anh ngậm đầu v*, lưỡi anh nhanh chóng kích thích núm vú như một chiếc chổi nhỏ, quét mạnh quanh lỗ vú, khiến núm vú sưng lên một vòng.

Giản Hi không chịu nổi mà nắm lấy tóc anh, tiếng rên rỉ ngắt quãng như một chú chó con mới sinh.

Một núm vú được anh vui đùa, còn núm kia lại ngứa ngáy, vô thức cọ vào mặt anh, cảm giác khó chịu không giảm đi ngược lại còn tăng lên, như có hàng ngàn con kiến bò quanh núm vú.

“Ưm…”

Cô vô thức lắc lư ngực theo bản năng, hành động này trong mắt Thần Tự chẳng khác gì lời mời gọi. Cô như ngọn lửa đốt cháy cả đống củi, nhanh chóng bùng lên thành ngọn lửa không thể dập tắt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK