Mục lục
Tham Gia Show Giải Trí, Gia Đình Tôi Bạo Đỏ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

[Ha ha ha, Niệm Niệm kêu “be be” so với anh Giang có cảm tình hơn nhiều, không chỉ đáng yêu mà giọng điệu mỗi câu đều không giống nhau, cũng quá đáng yêu đi, còn với tổng giám đốc Giang bắt chước tiếng cừu kêu không đúng cảm xúc lắm, yêu cầu tiếp tục đi theo Niệm Niệm học tập chăm chỉ, ha ha ha, cười c.h.ế.t tôi rồi.]

[Sao lại có một đứa trẻ đáng yêu như vậy trời! Khi Niệm Niệm cười lộ ra hàm răng sữa, trái tim tôi gần như tan chảy, chẳng trách tổng giám đốc Giang ở trước mặt con gái hành xử như người ba ngốc nghếch, con gái đáng yêu như vậy, nếu là tôi thì cũng cười ngốc nghếch như vậy!]

[Ở trước mặt con gái, tổng giám đốc Giang thật sự trở nên ngốc nghếch, tự nhiên bắt chước tiếng cừu kêu, anh ấy không sợ nhân viên công ty nhìn thấy, hình tượng bá đạo trong nháy mắt đã sụp đổ ha ha ha!]

Giang Trầm cũng mặc kệ vấn đề hình ảnh hay thiếu hình tượng gì đó, sau khi bắt chước Niệm Niệm kêu mấy tiếng cừu kêu, Giang Trầm bắt đầu dạy con gái nói chuyện.

“Niệm Niệm, kêu ba ba đi.” Anh nhìn Niệm Niệm, nói từng chữ: “Ba, ba, Niệm Niệm, ba là ba đây.”

Niệm Niệm nhìn ba, nói từng chữ: “Be, be——”

Giang Trầm: “...”

“Không phải be be, mà là ba ba.”

“Be be ——”

“...” Giang Trầm suy nghĩ một chút, từ be be phát âm rất giống từ mẹ, có lẽ gọi mẹ đơn giản hơn so với gọi ba, anh lại dạy nói: “Niệm Niệm, mẹ, nói mẹ đi con, mẹ.”

Sau khi Nghe được chữ mẹ, Niệm Niệm có chút mếu máo, hình như lại nghĩ tới mẹ, bắt đầu cảm thấy buồn bã.

“...” Giang Trầm vội vàng ôm con gái xoay người ngồi dậy, nói sang chuyện khác: “Niệm Niệm chắc là đói rồi, chúng ta đi ăn cái gì nào.”

Nghĩ đến Niệm Niệm mỗi lần nói câu cửa miệng “Ô ô” thì tâm trạng của cô bé hình như tốt hơn nhiều, vì thế Giang Trầm nhìn con gái, nhẹ nhàng mà nói: “Ô ô?”

Niệm Niệm uất ức mà nhìn ba mình: “Be!”

[Be be, Niệm Niệm nhớ mẹ thật đáng thương.]

[Be, Niệm Niệm nhớ mẹ nhiều lắm, ba ba thật không biết gì cả, cứ nói sai thôi.]

[Ha ha ha, có thể Niệm Niệm kêu be be kỳ thật chính là đang kêu mẹ phải không?]

[Có phải ba cho rằng ba nói “ô ô”, Niệm Niệm cũng sẽ “ô ô” theo nhưng Niệm Niệm sẽ không làm như vậy, Niệm Niệm chỉ muốn “be be” thôi!]

...

Trên thực tế Niệm Niệm cũng không có đói, chỉ là chơi được một lúc có chút khát, Giang Trầm chuẩn bị cho Niệm Niệm uống nước.

Nhìn một mẻ chanh tươi trong phòng bếp, Giang Trầm nhớ tới Niệm Niệm hình như đặc biệt thích ăn chua. Nhưng mà đến bây giờ, hình như Niệm Niệm chỉ ăn những nguyên liệu nấu ăn có hương vị rất nhạt nhẽo, khẩu vị rất thanh đạm. Niệm Niệm không kén chọn khẩu vị nên các khẩu vị chua ngọt và khẩu vị nặng đô khác Niệm Niệm cũng chưa từng nếm qua.

Giang Trầm không ăn được chua nhưng Niệm Niệm và Thẩm Minh Dữu đều thích ăn chua, anh đặc biệt muốn nhìn xem một chút Niệm Niệm ở độ tuổi này, biểu cảm ăn chua như thế nào, chắc chắn cực kỳ đáng yêu.

Anh lấy nước chanh vắt vào cái ly, nghĩ đến Niệm Niệm không thể uống được nước chanh nguyên chất, vì thế anh cho một lượng nước tinh khiết nhất định vào ly, ngửi trong nước vẫn có mùi chanh, Giang Trầm cầm cái ly mang tới, dùng một cái muỗng nhỏ rồi múc một muỗng đưa đến bên miệng Niệm Niệm.

Niệm Niệm đang khát nước nhìn thấy nước, thò lại gần ngậm lấy muỗng nhỏ, lộc cộc một tiếng liền uống hết nước chanh vào trong miệng.

Giang Trầm cẩn thận nhìn chằm chằm biểu cảm của Niệm Niệm, Niệm Niệm nếm vị chua quả nhiên phấn chấn tinh thần hơn một chút, mở đôi mắt to nhìn ba, sau đó vì chua mà chớp chớp mắt phải.

Sau khi chớp mắt xong, Niệm Niệm l.i.ế.m miệng, nghi hoặc rồi khiếp sợ mà nhìn ba mình, giống như muốn nói, hóa ra trên thế giới còn có loại hương vị thần kỳ như vậy.

Giang Trầm như bị động tác chớp mắt của con gái làm cho choáng váng, anh hỏi: “Niệm Niệm muốn nữa không con?”

Niệm Niệm nhanh chóng mà vỗ cái bàn: “Ô ô ô ô ~” Đồ uống ngon như vậy, ba nhanh chóng mang cho Niệm Niệm nữa đi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tham-gia-show-giai-tri-gia-dinh-toi-bao-do/pn67.html.]

Giang Trầm cười rồi cho Niệm Niệm nếm thêm một muỗng nhỏ nữa, Niệm Niệm lại vì vị chua mà chớp chớp mắt lần nữa, sau đó nước miếng đều tràn ra ngoài. Giang Trầm giúp Niệm Niệm lau miệng, thấy Niệm Niệm hình như rất thích, Giang Trầm cầm cái ly lên cũng nếm thử mùi vị một chút.

Giang Trầm không thể ăn chua dù chỉ một ít, đặc biệt là đồ có nước chanh, nếm thử thì anh liền cảm thấy răng mình sắp ê buốt.

Sợ Niệm Niệm uống nhiều đồ chua sẽ không tốt, Giang Trầm dự định lấy nước chanh đi, đổi cho Niệm Niệm nước sôi để nguội nhưng anh mới vừa đứng dậy, Niệm Niệm liền vỗ vào ghế dựa, vội vàng mà nói với ba “A nha, a nha”.

“Niệm Niệm đợi một lát, ba đi lấy nước cho con.”

“Be, a nha!” Niệm Niệm chỉ nghĩ uống nước chanh nên vươn bàn tay nhỏ bé của mình ra túm chặt lấy quần của ba không buông, trừng mắt to của mình nhìn chằm chằm vào ly nước chanh trong tay ba, sợ rằng ngay sau đó sẽ biến mất trong tay ba mình.

Giang Trầm: “...”

Niệm Niệm tuy còn nhỏ nhưng sức lực ở đôi bàn tay nhỏ bé lúc này dùng để ôm anh không hề nhỏ nếu so với tuổi của cô, có thể thấy được Niệm Niệm đang dùng toàn bộ sức lực ôm lấy ba mình.

Giang Trầm đành phải bất đắc dĩ mà ngồi xổm xuống, lại đút cho Niệm Niệm thêm vài muỗng, mỗi một muỗng đều chỉ có một ít, chính vì thế nên cuối cùng cũng khiến Niệm Niệm bình tĩnh hơn.

Giang Trầm buồn cười nói: “Uống ngon đến thế sao?”

Niệm Niệm luôn quyết tâm trong việc nếm thử hương vị mới, ví dụ như mì ăn liền, ví dụ như que cay... Hóa ra thói quen này cũng đã có như vậy từ khi cô bé còn nhỏ.

Niệm Niệm bận nếm thử mùi vị nên căn bản không có thời gian trả lời ba mình, cô bé uống nước chanh với vẻ mặt hưởng thụ.

[Thật sự không chua sao? Nhìn Niệm Niệm uống mà nước miếng của tôi đều chảy ra ngoài.]

[Tôi mới học theo phương pháp của tổng giám đốc Giang, dùng nước chanh pha với nước uống, đối với tôi, là một người không thể uống được chua mà nói, thật sự rất chua đó.]

[Cuối cùng cũng tìm được điểm chung với Niệm Niệm rồi, đó chính là từ nhỏ đã thích ăn chua, ha ha!]

...

Một ngày quay của《Ba Là Siêu Nhân》đã kết thúc. Ngay hôm sau, tổ chương trình đã sắp xếp cho các gia đình tập hợp lại với nhau để chuẩn bị cho buổi ghi hình tiếp theo.

Qua một ngày phát sóng trực tiếp, độ hot của chương trình《 Ba Là Siêu Nhân》ngày càng cao. Trong chương trình này, mỗi nhóm khách mời đều mang phong cách riêng và các bạn nhỏ đều rất đáng yêu nên ngay khi lên sóng đã thu hút một lượng lớn người hâm mộ và người xem. Hơn nữa, từ khi phát sóng đến nay, lượt chia sẻ của chương trình đã không ngừng tăng lên, các hot search nối tiếp nhau tăng hạng, người xem cũng ngày càng nhiều.

Mặc dù, ảnh đế Từ Thành chăm con không thuần thục lắm nhưng bạn nhỏ Từ Tư An lại rất tự lập và ngoan ngoãn. Cậu không những có thể tự chăm sóc bản thân mà thi thoảng còn chăm sóc luôn cả ba mình. Sự tương phản giữa hai ba con nhà này khiến cho người xem cảm thấy thích thú.

Hai ba con nhà Khương Nguyên và Khương Húc lại giống như bạn bè. Mặc dù Khương Húc là một cậu bé nghịch ngợm nhưng cậu luôn có thể chọc cho Khương Nguyên lạnh lùng phải cười to. Dĩ nhiên, cũng có lúc cậu khiến Khương Nguyên tức giận đến nỗi muốn đánh cho cậu một trận.

Cặp ba con Giang Trầm và Niệm Niệm đích thực là tổ hợp của sự dịu dàng giữa ba và con gái. Con gái rất đáng yêu, ba thì hết mực yêu thương con gái, điều này khiến người xem không biết nên hâm mộ con gái có người ba tốt hay hâm mộ ba có một người con gái đáng yêu nữa.

Trước ngày tập hợp, các gia đình quay về nhà để sắp xếp hành lý.

Giang Trầm sắp xếp hành lý của Niệm Niệm thành các túi lớn túi nhỏ xong mới bắt đầu thu dọn hành lý của mình.

So với Niệm Niệm thì hành lý của anh ít hơn nhiều nên rất nhanh đã thu dọn xong. Niệm Niệm vẫn luôn theo sát bên cạnh ba, sau khi bò tới bò lui trên mặt đất rồi lại loạng choạng đi theo ba thu dọn đồ đạc, nhìn rất là bận rộn.

Sau khi thu dọn đồ đạc xong, Giang Trầm bắt đầu kiểm tra các vật dụng thiết yếu là ví tiền và sạc pin điện thoại nhưng anh phát hiện không thấy sạc pin đâu cả.

Giang Trầm đã tìm khắp từ trên bàn, trên giường và trong phòng khách đều không thấy bóng dáng sạc pin đâu.

Trong nhà anh đã chuẩn bị sẵn hai, ba cái sạc pin phòng hờ nhưng dạo này không biết làm sao mà anh liên tục bị mất sạc pin. Cái sạc pin anh chuẩn bị cất đi chính là cái sạc pin cuối cùng trong nhà, rõ ràng hôm qua anh mới dùng nó sạc đầy pin xong mà giờ đã không thấy đâu nữa rồi.

Điện thoại anh đang dùng là sản phẩm mới được công ty Lăng Vũ Tư Túc sản xuất cách đây không lâu. Hiện tại công ty chưa tung số lượng lớn ra thị trường nên sạc pin rất khó mua. Mà giờ gọi người gửi cho anh thì sẽ tốn không ít thời gian.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK