Mục lục
Công Cuộc Bị 999 Em Gái Chinh Phục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đôi cánh màu xanh lam lặng lẽ xuất hiện, vũ hồn Quang Minh Nữ Thần Điệp đã tái hiện, phần áo ở phía trên của Hoắc Vũ Hạo bỗng nhiên rách toát để lộ ra hình xăm Băng Bích Đế Hoàng Hạt thật lớn, mà lúc này, hình xăm đó lại căn lên như có một luồng năng lượng nào đó muốn chui ra vậy. Cái đuôi của Băng Bích Đế Hoàng Hạt kéo dài đến đai quần của hắn rồi nằm hẳn dưới mông nên lúc này vẫn chưa có ai trông thấy rõ ràng được.

Bỗng nhiên, hình xăm Băng Bích Đế Hoàng Hạt như sống lại, một đôi mắt màu vàng sắc bén lặng lẽ xuất hiện trên không trung mang theo hơi thở lạnh lùng khốc liệt. Rất có ý vị duy ngã độc tôn.

Trong tình huống này, Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông lại một lần nữa ôm chằm lấy nhau. Trong tích tắc đó, với bọn họ, dường như mọi thứ xung quanh đều đã tan biến hết, trong ánh mắt của cả hai chỉ còn mỗi sự tin tưởng và kiên quyết không từ bỏ.

Hoắc Vũ Hạo có hai vũ hồn, Linh Mâu và Băng Bích Đế Hoàng Hạt.

Vương Đông cũng là Vũ Hồn Song Sinh, lần lượt là Quang Minh Nữ Thần Điệp và Hạo Thiên Chùy.

Linh Mâu kết hợp với Quang Minh Nữ Thần Điệp, bọn họ có Vũ Hồn dung hợp kỹ thứ nhất, Rực Rỡ trong Điêu Tàn - Hoàng Kim Lộ.

Linh Mâu kết hợp với Hạo Thiên Chùy chính là Vũ Hồn dung hợp kỹ sáng rực ánh kim lan rộng trên trăm thước vuông mà bọn họ vừa mới sử dụng.

Đấy là Vũ Hồn dung hợp kỹ thứ ba của bọn họ, tên là Hư Ảo trong Chân Thật - Tâm Linh Phong Bạo. Một cái Vũ Hồn dung hợp kỹ thuần túy thuộc tính tinh thần, công kích trên mọi phương vị.

Tác dụng của Tâm Linh Phong bạo là có thể nháy mắt dung hợp Khí Vũ Hồn Hạo Thiên Chùy vào kỹ năng Linh Hồn Trùng Kích của Hoắc Vũ Hạo, hơn nữa còn có thể công kích trên phạm vi rộng lớn, uy lực không cần nói cũng biết mạnh hơn gấp mấy lần.

Hơn nữa, Vũ Hồn dung hợp kỹ này còn tiêu hao hồn lực ít hơn những kỹ năng khác nữa, nhưng về mặt Tinh Thần Lực lại đòi hỏi cực kỳ cao. Nếu không phải Tinh Thần Hải của Hoắc Vũ Hạo sau khi hấp thu Sinh Linh Kim được cải tạo rất nhiều thì e là khó mà sử dụng được nó, hoặc nếu miễn cưỡng sử dụng thì ngay lập tức rơi vào trạng thái hôn mê.

Sinh Linh Kim mở ra con mắt thứ ba cho Hoắc Vũ Hạo, Y Lai Khắc Tư đã chìm vào giấc ngủ say ở ngay nơi ấy, mà Hoắc Vũ Hạo không hề biết rằng, Y Lai Khắc Tư dùng Sinh Linh Kim trú ngụ ở ngay mi tâm của hắn cũng giống như mở ra cho hắn một cái Tinh Thần Hải thứ hai.

Trừ lần đầu tiên thí nghiệm thành công, đây là lần thứ hai bọn họ sử dụng Tâm Linh Phong Bạo, mà uy lực của nó cũng vì sự xuất hiện của Sinh Linh Thủ Vọng mà tăng mạnh, cho nên mới có thể nháy mắt làm gián đoạn kỹ năng Quyến Luyến Hồng Trần của huynh muội Tiếu Hồng Trần.

Đây là hai kỹ năng được kết hợp từ vũ hồn Linh Mâu và hai vũ hồn của Vương Đông.

Đổi lại là Băng Bích Đế Hoàng Hạt thì sao? Băng Bích Đế Hoàng Hạt kết hợp với Hạo Thiên Chùy chính là Vũ Hồn dung hợp kỹ có lực công kích mạnh nhất trong bốn kỹ năng của Vương Đông và Hoắc Vũ Hạo, lúc trước, cho dù đối thủ của nó là vòng bảo hộ phòng ngự tuyệt đối thì cũng không thể chịu nổi một kích cực mạnh của nó, đấy dĩ nhiên là kỹ năng Băng Giá trong Nóng Bỏng, Thiên Đế Chùy.

Mà giờ phút này, kỹ năng Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông đang thi triển kia cũng chính là tổ hợp Vũ Hồn dung hợp kỹ cuối cùng của bọ họ, là vũ hồn Băng Bích Đế Hoàng Hạt kết hợp với vũ hồn Quang Minh Nữ Thần Điệp.

Nó vẫn là một kỹ năng đơn thuần về mặc công kích, tuy uy lực không bằng Thiên Đế Chùy nhưng lại là hồn kỹ duy nhất do Vương Đông chủ đạo, nên xét về độ linh hoạt, nó hơn xa kỹ năng Thiên Đế Chùy rất nhiều lần.

Hàng nghìn hàng vạn tia sáng lấy Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông làm trung tâm bỗng nhiên nổ mạnh bay thẳng ra xung quanh, hào quang rực rỡ của nó thậm chí khiến các khán giả bên dưới không dám mở mắt nhìn thẳng vào nó nữa.

Và cơn gió lốc còn sót lại từ Quyến Luyến Hồng Trần trong tích tắc này cũng bị nó ảnh hưởng mà ngừng lại giây lát.

Ngay sau đó, đôi cánh màu lam giang rộng ra với tốc độ kinh người, cũng trong lúc đó, nó bỗng hóa lớn ra gấp đôi bình thường.

Đôi cánh Quang Minh Nữ Thần Điệp không biết từ lúc nào đã xuất hiện thêm một đôi cánh màu xanh phỉ thúy trong suốt tuyệt đẹp. Đôi cánh này tỏa ra hơi thở quang minh nồng đậm và tinh khiết, hơi thở sinh mệnh và hơi thở quang minh cùng bổ trợ lẫn nhau.

Khi đôi cánh xinh đẹp kia xuất hiện, quầng sáng màu xanh lam lại càng thêm sáng rực, mặt ngoài của đôi cánh bướm dường như có những hạt nước be bé nhẹ nhàng chuyển động, những hạt châu đó dưới quầng sáng lấp lạnh lại càng phản chiếu ra những tia sáng rực rỡ chói mắt hơn, những tia sáng này nhẹ nhàng bao phủ lấy một ảo ảnh đang dần dần ngưng tụ.

Sau đó, những hơi nước trong không khí từ từ ngưng tụ hóa thành thế giới đầy băng tuyết, hàn khí lạnh buốt tỏa khắp sàn đấu, mà ảo ảnh sau lưng Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông lại một lần nữa làm mọi người dưới khán đài phải rung động, một bóng người cao gầy lặng lẽ xuất hiện giữa quầng sáng ba màu.

Đó là một cô gái đã trưởng thành, cô gái này cao khoảng một thước tám, đôi chân rất dài, vô cùng quyến rũ.

Cô có mái tóc dài màu xanh lam rũ đến tận gót chân, đôi mắt lại có màu vàng rực rỡ, dáng người lẫn dung mạo của cô đẹp đến nỗi khiến bất cứ cô gái nào ở đây trông thấy cũng phải xấu hổ. Bất kể là nam hay nữ khi trông thấy cô gái ấy đều bị vẻ đẹp của cô thu hút triệt để.

Ngay sau đó, cô gái di chuyển, chân trái bước về trước, cả người lơ lững giữa không trung, đôi cánh bướm ba màu sau lưng cô khẽ đỡ lấy thân thể mềm mại bay lượn, nhảy múa trên bầu trời.

Một màn sương băng từ từ lan tỏa từ dưới chân cô, hóa thành từng màn từng màn lượn vòng quanh cô.

Trên bầu trời bỗng nhiên hé ra một khe hở, một luồng ánh nắng mặt trời từ trên cao rọi xuống, xuyên qua bức màn phòng hộ, buông xuống người cô.

Luồng sáng màu vàng ấy vừa chiếu xuống người cô liền khiến cô trông giống hệt như một nữ thần mặt trời vừa hiện thân xuống mặt đất.

Cơn lốc Quyến Luyến Hồng Trần bắt đầu di chuyển đến nhưng nháy mắt khi chạm vào người cô lại bị chia thành hai phần, sau đó, cũng bắt đầu xoay quanh người cô.

Cô gái ấy nhẹ nhàng nhảy mua trên không trung, mỗi bước di chuyển rất tự nhiên, nhẹ như mây, đôi cánh sau lưng cô lúc này lại trở thành một món trang sức hoàn mỹ nhất, cô đã hoàn toàn đắm chìm trong vũ khúc kia, vũ khúc với tên gọi, Quang Nghê Thường.

Cô gái xinh đẹp ấy trông như không biết có nguy hiểm đang ở cạnh mình, cô cứ mua, và đôi cánh bướm ba màu nhẹ nhàng nâng đỡ thân cô.

Trên trán cô không biết từ lúc nào đã xuất hiện một ký hiệu màu vàng, vì cô múa càng lúc càng nhanh nên lúc này không ai có thể thấy rõ cả.

Quyến Luyến Hồng Trần ban đầu là mang đến nguy hiểm cho cô, nhưng kết thúc lại là một món đồ trợ giúp cho màn khiêu vũ vô cùng tuyệt đẹp của cô gái xinh đẹp này.

Ngay cả công tước Bạch Hổ ý chí kiên định lúc này cũng ngẩn người, hắn thậm chí có chút không tin vào những gì mình đang nhìn thấy, hắn tự hỏi, trên đời này thật sự có một cô gái xinh đẹp như vậy sao?

Đôi cánh bướm ba màu giây lát sau, dần dần biến mất, bóng người xinh đẹp kia chuyển hướng bay nhanh về phía huynh muội Tiếu Hồng Trần, Mộng Hồng Trần đang rơi xuống đất.

Mãi đến lúc này mới có người chú ý đến huynh muội bọn họ, cả hai có thể nói là vô cùng thê thảm, không nói đến Tiếu Hồng Trần, ngay cả Mộng Hồng Trần, mũi miệng đều chảy máu, có điều lúc này cả hai đã có chút tỉnh tảo lại, nhưng ánh mắt ngoại trừ sự sợ hãi ra thì chẳng còn gì nữa.

Tiếu Hồng Trần bỗng nhiên thét lên một tiếng đau đớn, cả người bịch một tiếng rơi thẳng xuống mặt đất, nhưng nháy mắt trước khi hôn mê, ánh mắt của hắn vẫn đầy vẻ si mê.

Còn Mộng Hồng Trần cũng không ngoại lệ, ánh mắt của cô bé đầy sự kích động. Cô hoàn toàn không thể tin được cô gái có dung mạo khiến bản thân cô phải cảm thấy xấu hổ lại là hóa thân của một Vũ Hồn dung hợp kỹ.

Ảo ảnh mỹ nữ tuyệt sắc như từ trên trời giáng xuống mặt đất, lơ lửng trước mặt Mộng Hồng Trần và Tiếu Hồng Trần, đôi mắt màu vàng của cô đầy vẻ lạnh lùng.

Lúc này Mộng Hồng Trần mới có thể thấy rõ ký hiệu trên trán của cô gái xinh đẹp kia. Đó rõ ràng có hình dạng của tam xoa kích, có điều ký hiệu ấy rất nhỏ, dường như chỉ dài khoảng một tấc. Mà cùng lúc cô gái đó hạ xuống, nó cũng lặng lẽ biến mất, nhưng dù thế nào cũng không thể xóa đi khí chất cao quý và uy nghiêm của nó được.

- Tạm biệt.

Đôi môi đỏ mọng của cô gái khẽ mấp máy, đôi cánh sau lưng vung lên, một tầng ánh sáng màu xanh lam xuất hiện phủ xuống người Tiếu Hồng Trần và Mộng Hồng Trần, nhưng lại không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ nhẹ nhàng đỡ hai người bọn họ ra khỏi sàn đấu.

Mà lúc này, Mộng Hồng Trần cũng không giãy giụa gì nữa. Vì Tiếu Hồng Trần đang mang trọng

thương, ban nãy sử dụng Quyến Luyến Hồng Trần gần như đều từ hồn lực của cơ thể cô. Hơn nữa, kỹ năng bọn họ đang sử dụng lại bị Tâm Linh Phong Bạo của Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông cắt đứt nên quay trở lại cắn trả bọn họ để lại hậu quả không nhỏ. Giờ phút này, quả thật cả hai bọn họ đều hoàn toàn mất đi năng lực chiến đấu.

Đôi cánh ba màu đã hoàn toàn biến mất, cô gái xinh đẹp kia từ từ bước đến trung tâm sàn đầu và niệm chú, nơi cô đi qua, cả mặt đất lẫn không khí đều được đông tụ và gột rửa.

Bên dưới sàn đấu, Vương Ngôn trợn mắt há hốc mồm nhìn tất cả mọi chuyện đang diễn ra, miệng lẩm bẩm:

- Chúng ta… chúng ta thắng rồi. Huyền lão, chúng ta thắng rồi phải không? Chúng ta là quán quân, là quán quân.

Giọng nói của hắn từ run rẩy chuyển thành gào thét.

Nhưng đáp lại anh chàng chỉ là 1 tiếng kêu:

- Cẩn thận.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK