Cả 1 vùng khổng lồ bị thổi bay, chỉ còn tồn tại 1 thân ảnh gần như bị cắt đứt thành 2 mảnh, nếu không phải nó còn thoi thóp thì quả thật không khác gì cái khác.
- Hồ Lực, định mệnh nhà ngươi. Chết cũng không để người khác yên thân.
Long Ngạo rủa thầm 1 tiếng. May sao nó kiên quyết cắt đứt long trảo mà thoát đi kịp thời để không chịu đòn trực tiếp nên thân thể chỉ bị khuyết 1 mảng lớn mà không triệt để bị nổ tung. Dù sao Long Ngạo với hắn cũng không thua kém nhau là mấy. nó tự bạo trong khoảng cách gần đã đủ để kéo theo hắn cùng đi.
Nó lê lết thân thể bị thương nặng về ổ của mình. Bởi nơi đó mới cho nó cảm giác an toàn. Với vết thương nặng thế này thì bất cứ 1 tên nào khu vực quanh đây cũng đủ giết chết nó. Cần trị thương gấp.
Còn con ruồi vo ve quanh đây hồi nãy thì nó đã không quan tâm nữa.Vụ tự bảo của con hổ ngốc vừa rồi đến nó còn không chịu được, nữa là 1 con ruồi nho nhỏ. Không nhìn cả khu vực này bị hủy hoại không còn ình dáng hay sao.
Mà đích xác Cầm không chịu được thật. Khi thấy cuộc chiến kết thúc, anh đã dùng tốc độ nhanh nhất để chạy đi. Nhưng linh hồn tốc độ sao nhanh được đã thế mọi việc còn diễn ra trong chớp mắt.
Cầm chỉ kịp tránh vào sau 1 tảng đá.
Uy lực của vụ tự bạo quá lớn khiến tảng đã anh bị thổi bay mà ta biến.
Linh hồn của Cầm cũng bị tổn thương nặng nề.
Cầm cũng không biết bản thân đã bay bao xa, bay đi đến tận đâu, chỉ biết linh hồn anh vẫn luôn trong trạng thái lờ mờ lờ mờ.
Anh cười khổ không thôi.
Đúng là định mệnh thì hoàn toàn không thể dự báo trước được hoàn toàn mà. Cứ nghĩ cửa này sẽ dễ dàng chỉ cần tránh đi là được nhưng không ngờ bọn chúng lại chuyển chiến trường đến đúng nơi anh đứng. Đúng là đen hết mức.
Bây giờ anh chỉ có thể phó mặc cho trời. Nếu may mắn thì anh có thể lấy lại linh trí để lê lết trở về. Nhưng nếu có kẻ nào tình cờ đi qua thì có thể nói là xác cmn định rồi.
Trước khi lâm vào trong hôn mê sâu, Cầm lờ mờ cảm thấy được có bóng đen bao chùm anh chàng.
……
Từ trong cơn mơ tỉnh lại. Cầm thấy được bản thân đang nằm trong căn phòng sang trọng. đây không phải là căn phòng đầu tiên anh tiến vào sao.
Cầm đứng dậy, anh kinh ngạc thấy bản thân không suy yếu như mình tưởng. Không phải nói là linh hồn anh đã khỏi hoàn toàn, nó càng thêm ngưng thực.
Rất rõ ràng, do ai đó động tay chân.
- Tỉnh rồi à.
Dọng nói lạnh nhạt của hồn linh lại vang lên:
- Thật không ngờ ngươi có thể trở về được đó. Xem ra tình trạng của ngươi đã ổn rồi. ta cũng không nói nhiều nữa. Do người từ phòng thập tử vô sinh trở về nên ngươi có cơ hội chọn 1 cánh cửa nữa. Xuất phát từ thành ý, ta khuyên ngươi nên chọn cánh cửa dễ dàng nhất đi. Ngươi hẳn là có thể nhìn ra cánh cửa đó là cánh cửa như thế nào nhỉ. dù sao mạng sống vẫn là thứ quan trọng nhất. Có mạng sống ngươi mới có thể làm được nhiều việc hơn chẳng hạn như mạnh lên, như lấy những thứ ngươi cần.
- Vậy ngươi nói cho ta làm như thế nào mới có thể vượt qua tầng thứ 8.
- Xin lỗi ta không trả lời được.
Ánh mắt Cầm hiện lên vẻ ta đã biết trước mà:
- Vậy ta đổi câu hỏi. Ngươi nghĩ ta cần đạt đến mức độ nào mới có thể có cơ hội vượt qua tầng thứ 8.
Trầm mặc 1 lúc, dọng nói kia lại vang lên:
- Đạt đến luyện hư ngươi có lẽ có thể thử tầng thứ 7. Nhưng nếu không đạt đến độ kiếp ta không kiến nghị ngươi vượt tầng 8.
Cầm nghe xong thì sắc mặt trầm đi. Hóa Thần, Luyện Hư, Phá Không, Độ Kiếp.Đến năm tháng nào anh mới có thể đạt đến độ kiếp đây.
Dù cho có đi lên thần giới, tham gia cuộc chiến kia cũng khó lòng đạt đến được.
Xem ra hoàn toan không có cách nào cả nữa a.
Đúng lúc này, dọng nói của khí linh lại vang lên:
- Nhưng ngươi yên tâm,ngoài vòng 5 ra thì các vòng khác đều có khả năng thi lại, do tình huống của ngươi đặc thù nên vòng 4 ngươi chỉ có 1 cơ hội.
- Biết đâu, ngươi có thể ở Luyện Hư vượt qua thì sao. Do đó thiếu niên, cố gắng lên.
Cầm nghe xong cũng chỉ biết cười khổ. Dù hạ thấp nhất cũng phải đạt đến Luyện Hư ư. Rõ ràng là không dễ dàng mà.
Tin tức tốt là qua vòng này anh có thể thi lại nhiều lần các vòng kia.
Nhưng như thế cũng không có nghĩa là anh có thể buông lỏng a. Hơn nữa, cánh cửa thập tử vô sinh kia không phải không thể vượt qua. Không thử chút nữa sao anh có thể cam tâm
Cầm đứng dậy, cảm nhận lại tình trạng bản thân 1 chút rồi ngẩng đầu lên nói:
- Cảm ơn ông đã quan tâm giúp đỡ. Nhưng bản thân tôi đã biết mình cần làm gì
Không để hắn có cơ hội phản ứng, Cầm đã chọn 1 cánh cửa mà tiến vào.
Hiển nhiên, đây vẫn là cánh cửa thập tử vô sinh.
Cầm lại đứng giữa cánh rừng quen thuộc, phía trước mặt, từng đợt khí tức khủng bố truyền đến như cản bước chân anh.
Nhưng thân là người từng trải, anh đã có sức miễn dịch với khí tức đó. Lần này, anh sẽ vượt qua khu vực này.
- Ta không nghĩ tiểu tử ngươi lại vô tri đến vậy. Đã từ chỗ chết trở về mà không biết quý trọng. Thật đáng thất vọng mà.
Cầm quay người lại, trước mặt anh vẫn là thân ảnh được che kín mang cho người ta cảm giác thần bí.
Còn ai khác của người chủ phòng của phòng thập tử vô sinh này.
Cầm quay sang, mặt anh tràn ngập nghiêm trang. Anh cúi đầu nói:
- Trước hết, ta cảm ơn ngài đã cứu ta khỏi nguy hiểm. Không chỉ thế còn chữa trị linh hồn cho ta. Ơn cứu mạng nặng tựa thái sơn. Nhất định ta sẽ báo đáp.
- Tiếp theo, cảm ơn ngài đã quan tâm. Ta đã biết nơi đây nguy hiểm như thế nào. Chỉ là vòng ngoài của nó, nơi tồn tại những con linh thú mới hóa thần đã khiến ta chật vật, có thể nghĩ đến nếu ta xâm nhập vào địa phận của đám luyện hư, Phá không, độ kiếp thậm chí là chân tiên sẽ nguy hiểm đến bậc nào. Nói thập tử vô sinh còn chưa đủ thể hiện độ nguy hiểm của nó.
- Thế sao ngươi lại đâm đầu vào chỗ chết.
- Bởi vì ta vẫn còn nhìn thấy chút hi vọng le lói bên trong cái bóng tối đen ngòm nơi đây. Ta vẫn nguyện ý thử 1 chút.
- Càng vào sâu càng nguy hiểm thật đấy nhưng mà thực lực càng cao thì tiềm tu càng lâu. Điều này chắc có lẽ ngài cũng biết đến đi. Do đó chỉ cần ta chọn đúng đường đi thì vượt qua nó không phải là không thể.
- Nói có chút khó nghe thì càng về sau ta lại càng an toàn. Thậm chí có thể nói khu ngoài rìa là khu vực nguy hiểm nhất với ta lúc này. Chỉ cần vượt qua nó thì khả năng sống của ta vẫn càng cao
- Tất nhiên, độ nguy hiểm chắc chắn không thấp nhưng không phải là không có hi vọng vượt qua. Ta vẫn muốn thử 1 lần.
- Ngươi.
Tên này như muốn nói gì nhưng lại thôi. bởi vì hắn có thể nhìn thấy quyết ý trong mắt Cầm. Hơn nữa cách của anh chàng chưa chắc không thể không thực hiện được. đúng như Cầm nói, thực lực càng cao thì đám gia hỏa kia càng hay tiến vào tiềm tu hay tu luyện sâu. Cầm lại là trong dạng linh hồn. Khả năng vượt qua không phải là nhỏ.
Nhưng độ nguy hiểm cũng cao đến dọa người, nếu chẳng may anh chàng gặp phải tên nào tiềm tu thất bại thì đón chờ anh là cái chết cực kỳ thảm.Con đường Cầm đi hoàn toàn không có lối về
- Đã ngươi muốn chết thì ta cũng không cản nữa. Thật phí của khi vì ngươi mà ta làm việc ta chưa làm bao giờ.
Rồi thân ảnh của hắn mờ dần và biến mất để lại 1 mình Cầm đứng đó cười khổ không thôi.Xem thêm...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK