Nhìn thấy tấm hình, kha khá người bắt đầu rục rịch.Xem ra đã có 1 số người đã từng nhìn thấy 1 trong số chúng. Hoặc là đang rục rịch chuẩn bị thăm dò tin tức.
Cầm quay sang nhìn thực bà nói:
- Thân là trùm tình báo. Có lẽ bà cũng biết 1 số tin tức chứ.
Thực bà cũng không dấu diếm làm gì:
- Thật ra chúng ta đã nghi ngờ vùng biển này cũng khá lâu rồi nhưng do nơi đó là hang ổ của rất nhiều hải thú cường đại, cũng có rất nhiều tộc quần hải thú ở xung quanh nên rất khó thăm dù.
- Nhưng không biết sao gần đây số lượng hải thú tại nơi đó đột nhiên biến mất khá nhiều như thể bị đồ sát vậy. Các hải tộc xung quanh cũng bởi vì tộc nhân trắng trợn bị đồ sát nên đã đi tìm kiếm kẻ sát nhân kia.
- Chúng ta cũng không biết đó là ai nhưng cũng nhờ vậy mà chúng ta mới có cơ hội để tìm thấy truyền thừa này.
- Nhưng như ngươi thấy, truyền thừa cần 10 tín vật mới có thể mở ra. Do đó nhóm chúng ta chỉ có thể làm cách này để nhanh chóng thu thập chúng lại.
- Nhưng theo ta đoán các ngươi hẳn cũng đã biết được vị trí của 1 vài tín vật đi.
- Không sai, chúng ta đã biết được vị trí của 5 món. Bọn họ cũng được mời đến cuộc đấu giá lần này. Sau buổi đấu giá có lẽ sẽ có 1 cuộc nói chuyện riêng. Còn kết quả thì.
Đến đây thực bà không nói nữa nhưng Cầm cũng đoán được phần nào.Dù không nói nhưng chắc chắn người có tín vật sẽ có lợi rất nhiều. dù không nói chắc chắn sẽ trở thành người nhận truyền thừa của thần nhưng mà tăng phần trăm chiến thắng của bản thân thì ai không muốn cơ chứ.
Chắc chắn sẽ có 1 cuộc tranh giành khốc liệt xảy ra.
Nhưng cái đó Cầm cũng không quan tâm nhiều lắm. Bởi anh đã có truyền thừa của vận mệnh nữ thần rồi, có thêm cái nữa cũng chẳng làm gì. Không phải ai cũng như Đường Tam mà được truyền thừa của 2 vị thần. Mà Đường Tam có thể làm như vậy cũng là nhờ có Tiểu Vũ làm cái vỏ chứa kiếm đó thôi.
Cầm cũng không có ý định để bản thân đi liều mạng a. hơn nữa, Cầm có con đường tu luyện của riêng bản thân không nhất định phải thành thần, thời gian ở đây cũng không quá lâu. Lấy nhiều truyền thừa nữa cũng chẳng làm gì được a.
Nhưng mà Cầm càng quan tâm với việc hồn thú bị tàn sát kia. Theo những gì anh thấy thì nơi kia chính là nơi mà thuyền của anh chàng bị đánh tan tành. May mà Cầm chỉ ở rìa nếu không sợ rằng không đơn giản như vậy a
Tuy nhiên, nếu nơi đó ở gần Cầm thì cũng ở gần lão quái vật kia. Kẻ đủ mạnh để diệt sát nhiều hải thú cũng như là trốn khỏi hải thu lâu như vậy hơn nữa lại ở gần nơi đó.
Không trách nếu Cầm nghi ngờ lão già đó. Nhưng lý do vì sao lão làm như vậy. là 1 loại bí thuật nào đó hay đơn giản chỉ là phát tiết.
Dù là trường hợp nào thì kẻ thù của anh vẫn đang không ngừng lên kế hoạch trong bóng tối. anh cũng không thể nào dậm chân tại chỗ được.
Xem ra cần nhanh chóng thực hiện việc phổ biến hồn tháp mới được. Nhất định phải diệt sát tên kia trước khi hắn có cơ hội thực hiện kế hoạch của bản thân hắn.
Xem ra cần nhanh chóng liên hệ cô nàng Nhã Kỳ kia thôi. Cuộc gặp mặt với tộc nhân ngư cần diễn ra càng nhanh càng tốt.
Cầm đứng dậy ;
- Đi thôi. Đi xem nàng công chúa Nhã Kỳ của chúng ta nào.
4 cô nàng nhanh chóng đi đằng sau Cầm.Dù sao thì Cầm cũng coi như là lãnh đạo của bọn họ mà.
Thực bà khẽ nhìn tửu ông 1 cái rồi cũng đi theo. Bà cũng tò mò vì sao Nhã Kỳ lại ở đây. Phải biết vị công chúa này biến mất cũng hơn nửa tháng. Hiển nhiên bà cũng điều động nhân lực đi tìm nhưng không có bất cứ tin tức nào. Chỉ có gần đây khi mà cuộc đấu giá đã đến lúc chốt sổ thì bà mới tìm ra. Có thể giấu lâu như vậy xem ra không phải là kẻ bình thường nha.
Sau 1 vài thủ tục đơn giản và giao tiền. Cầm tiếp nhận cái bình khổng lồ chứa Nhã Kỳ.
Anh tò mò quan sát. Không thể không nói, nhân ngư toàn là người xinh đẹp, Nhã Kỳ dù trong rất trẻ, có lẽ chỉ khoảng 10 tuổi, nhỏ hơn Cầm 1 chút nhưng mà đã nảy nở ra tấm ra món, nếu không phải do gương mặt cực trẻ thì chỉ sợ không ai nghĩ đây là 1 tiểu nha đầu.
Hơn nữa cô nàng còn rất quật cường. Dám dùng ánh mắt nhìn thẳng vào Cầm, kiên quyết không chịu khuất phục.
Thấy thế Cầm khẽ gãi gãi mùi nhìn sang thực bà nói:
- Thực bà, có lẽ bà nên lên xem đi. Nếu không có lẽ ta thành kẻ xấu mất.
- Được rồi, tiểu tử ngươi lui ra đi.
Thực bà chống quải trượng từ từ tiến lên. Vẻ mặt hiền từ nhìn về phía Nhã Kỳ nói:
- Tiểu Nhã còn nhớ ta không.
Nhã Kỳ lúc này mới nhìn ra thực bà, nàng cất lên dọng có chút run run:
- Là thực bà đúng không. Là bà mua tạ đúng không ạ.
Thực bà nghe vậy thì khẽ lắc đầu:
- Không phải, người mua ngươi chính là tiểu tử ngươi vừa trừng mắt đấy.
Hắn, Nhã Kỳ có chút không tin:
- Nhìn hắn cao nhất chỉ hơn ta vài tuổi sao có thể có nhiều tiền như vậy. Tận 3300 vạn đó. Ta bị
bắt cũng được 1 thời gian rồi nên cũng biết số tiền đó lớn như thế nào a. dù cho là con của ngũ đại
bá chủ sợ rằng cũng không xin được số tiền lớn như vậy a.
- Đích xác tiểu tử này không có nhiều tiền như vậy. Hắn mượn ta 1000 vạn rồi đi vay ai đó thêm 200 vạn nữa mới đủ tiền mua ngươi a.
- Nhưng mà vẫn còn 2100 vạn. số tiền đó cũng không phải là 1 tiểu tử 13-14 tuổi đầu có thể lấy
ra a.
- Không gì là không thể. Đừng nhìn tiểu tử này trẻ măng như vậy, hắn là 1 con cáo già chính hiệu đó. Số tiền 2100 vạn này hắn kiếm chỉ trong 1 đêm thôi đó.
Nhã Kỳ có chút không tin nhìn Cầm. 2100 vạn 1 đêm, đến cả bá chủ cũng không làm được a.Nhưng đồng thời nàng cũng âm thầm cảnh giác.1 kẻ như vậy chắc chắn không cứu nàng 1 cách vô duyên vô cớ rồi.
Thật không biết vì sao thực bà lại hỗ trơ hắn. Chẳng lẽ.. nhưng nếu vậy sao lại nói thẳng thừng như vậy cơ chứ.
Nàng cảm thấy đầu có bản thân không đủ dùng a. Thế đạo hiểm ác, nàng cảm thấy mình chẳng khác gì con cừu non chờ bị thịt cả.
Thực bà thấy vậy lập tức có cảm giác buồn cười. Nàng sống bao nhiêu năm rồi mà không thể dựa
vào sắc mặt nhìn ra được nội tâm của cô nàng thì thật là sống phí mà. Nhưng cái này gọi là thông minh quá bị thông minh hại. Bình thường nổi tiếng thông minh bây giờ cũng vì vậy đâm ra suy nghĩ nhiều để thành như thế này đây.
Bà cũng không có ý định làm cho cô nàng đau khổ nên nói:
- Không cần nghĩ, tiểu tử này mua ngươi tất nhiên không phải để chưng mà cần ngươi làm vài việc. Nhưng ngươi yên tâm. Giao dịch mà hắn mang đến có lợi cho ngươi không là cho cả tộc nhân ngư. Ta cũng nhìn thấy được tương lai đó nên mới đầu tư vào.
Nhã Kỳ cũng có chút nghi ngờ. Dù sao cô bị như vậy cũng là do tin người mà bị bắt như thế này.
Nhưng mà dù sao thì tộc của nàng cũng dao dịch với thực bà nhiều rồi, thực bà nói gì thì nói cũng có chút uy tín. Bà ta cũng không có lý gì mà hại các nàng cả.
Thật không biết có nên tin hay không đâyXem thêm...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK