Cô gái trên bầu trời hứng thú nhìn Cầm. đột nhiên vể mặt của cô tràn ngập vũ mị. cô nhìn Cầm cất dọng nói ngọt tận xương:
- Tiểu đệ đệ a. Tỷ tỷ vượt bao sóng gió mới tới được đây chỉ để thưởng thức 1 ngụm canh mà thôi. tiểu đệ đệ xinh đẹp như vậy, lại tốt bụng như vậy chẳng lẽ lại từ chối tỷ tỷ sao. Chỉ cần cho tỷ tỷ 1 ngụm thôi thì muốn gì tỷ tỷ cũng cho a.
Cầm vẻ mặt có chút ửng hồng, ánh mắt có chút mê li nhìn cô nàng;
- Thật là cái gì cũng được hay không.
- Thật. tỷ tỷ lừa ngươi làm gì. Bất cứ chuyện gì cũng được.
Mắt Cầm trở nên càng thêm mê li, nhìn không chớp mắt vào cái rãnh sâu nơi ngực cô nàng. Không cần nói cũng biết được ý định của anh chàng là gì. Thậm chí còn hơn nữa a.
Trên vẻ mặt cô nàng lộ ra vẻ khinh miệt và chán ghét vô cùng. Rốt cục thì đàn ông cũng chỉ là đàn ông thôi. Chỉ cần nàng lộ ra chút mị nhãn là lộ hết thú tính của bản thân.
Nhưng vẻ mặt đó của cô hiện lên nhanh mà mất đi cũng nhanh. Cô vẫn cười đầy vũ mị:
- Đúng nha. Yêu cầu gì cũng được. Chỉ cần cho tỷ tỷ 1 chút canh là được.
Nàng khẽ liếm liếm mép rồi nói:
- yên tâm đi, tỷ tỷ sẽ cho ngươi cảm giác hạnh phúc tột cùng.
Cầm vẻ mặt vẫn mê ly nói;
- Được nha, ta chấp nhận yêu cầu của cô.Ngược lại yêu cầu của ta là…. Là… cô đừng ăn món ăn của tôi. Sao rất dễ đúng không.
- Được nha ta sẽ…. cái gì. ngươi… ngươi dám đùa nghịch
Bao sự mê ly trên mặt của anh chàng biến mất thay vào đó là 1 vẻ mặt thật không biết nói sao. Nhưng nó khiến cho cô cảm thấy vô cùng khó chịu.
Lần đầu tiên cô lại bị 1 kẻ đùa nghịch như thế. Đồng ý, đồng ý cái cc. Nếu mà cô ăn chẳng khác gì cô không giữ lời hứa cả..
Mà nếu không ăn thì đó lại là do cô không muốn chứ không phải là do Cầm không cho. Thật là đáng ghét mà.
Nhưng thay vì nổi giận cô lại cười. Có ý tứ, thật là có ý tứ mà. Lần đầu tiên có 1 người con trai lại dám nói với cô như vậy. Lần đầu tiên có người dám lấy cô ra để đùa nghịch. Thật đúng là đang ghét mà. Nhất định phải cho hắn biết cô lợi hại như thế nào.
Nhưng hiển nhiên nếu sử dụng sức mạnh để khiến cho thanh niên trước mắt này phục thì chẳng ra gì cả. Cô muốn là chinh phục Cầm, khiến cho hắn quỳ dưới váy cô. Khiến hắn say mê cô không thể nào thoát ra được. Và cô sẽ đá hắn như là đá 1 con chó. Khiến hắn đau khổ tột cùng. Ân, 1 cú trả thù đầy ngọt ngào a.
Trên mặt cô hiện lên vẻ hờn dỗi:
- Không ngờ ngươi dám đùa nghịch tỷ tỷ như vậy. thật là đáng ghét mà.chẳng lẽ đùa nghịch tỷ vui đến vậy sao. Hứ, không ăn thì không ăn. Có gì đặc biệt hơn người.
- Ai nói là không cho cô ăn. Vừa rồi là cô mở dao dịch.Đến bây giờ là tôi đi. Cô có muốn dao dịch 1 chút không nhỉ.
- Ồ, muốn giao dịch như thế nào. Nói nghe chút.
- Cho cô ăn cũng không phải là không thể. Dù sao thì thừa cũng không ít. Đổ đi thì rất phí. Nhưng bù lại cô cần cho chúng tôi quá giang đến quần đảo sa đạo.
- Sao cậu nghĩ ta sẽ đến quần đảo sa đọa.
- Cũng không có gì. Đầu tiên thì đây là giữa biển. 1 phong hào đấu la như ngươi sao lại lang thang giữa biển không có mục đích. Ta không tin chỉ là đến ăn vài miếng đồ ăn. Hiển nhiên là ngươi ngồi tàu đi làm nhiệm vụ gì đí. Khi qua đây ngửi thấy mùi thơm hay thấy cái gì đó nên ghé vào. Tiếp theo,, không vô duyên vô cớ mà ngươi lại đi thuyền qua đây. Mà ở quanh đây thì địa điểm quan trọng nhất chỉ có thể là quần đảo sa đọa mà thôi. Hơn nữa ta đượ biết là quần đảo sa đọa đang tổ chức 1 năm 1 lần đại đấu giá hội. Nên việc ngươi đang đi đến đó khả năng là rất cao. Chí ít là 70%>
- Với độ cao như vậy thì nó là đủ cơ sở để ta nói thẳng rồi đo.
Cô gái hơi kinh ngạc nhìn Cầm. Những phân tích đó dù không phải quá cao siêu đến mức không ai làm được nhưng mà trong thời gian ngắn như vậy, lại dưới tình huống này có thể lập tức phát hiện ra thì không phải ai cũng làm được nha. Có ý tứ, không ngờ không chỉ khó thuần mà cũng rất thông minh. Xem ra chơ]i vui a.
Nếu Cầm đã biết đôi chút thì cô cũng không dấu làm gì.
- Không sai, đích xác đội thuyền của chúng ta đang đi về quần đảo sa đọa. Nhưng việc gì ta cần cho các ngươi quá giang. Ta lại thèm món ăn của ngươi quá cơ. Bây giờ ta không thèm nữa.
Cô quay đi thể hiện vẻ mặt tỷ tỷ rất sinh khí. Rõ ràng là đang chờ Cầm có những động thái chữa cháy gì đó. Thật có cút tò mò là anh sẽ làm thế nào a.
Nhưng xem ra là Cầm đã nghĩ đến trường hợp này. Chỉ thấy anh từ tốn nói:
- Không. Cô sẽ cho ta đi cùng bởi.
Anh đột nhiên nở nụ cười
- Bởi nếu không như vậy sao cô có cơ hội chinh phục bản thân tôi được không phải sao.
Cô gái hơi sững người vì câu trả lời của Cầm. nhưng lập tức cô lại cười to:
- Thú vị, thật là 1 tiểu tử thú vị. Được, ta sẽ cho phép ngươi đi cùng thuyền của ta. Nhưng mà từ
nay đến khi đến quần đảo sa đọa thì việc nấu nướng các bữa ăn phải do ngươi phụ trách được không.
- Thành dao.
Cầm đồng ý không chút do dự. Làm chút đồ ăn để không phải đi bộ cớ sao không làm. Hơn nữa có thêm 1 bảo kê thực lực chí ít cấp 94 thì an toàn khỏi nói a. Gặp kẻ nào ngứa mắt thì trấn áp là được a.
Nhìn thấy Cầm đã đồng ý thì cô nàng này cũng không khách khí nữa mà ngồi vào bàn ăn. Tự múc cho mình 1 bát canh cá. Mấy bao sức mới lấy được bát canh cá thế này thì tội gì không ăn.
Bát canh cá nóng hổi tỏa ra mùi hương thoang thoảng nhưng rất nồng nàn kích thích lòng thèm ăn của con người. đến cả phong hào đấu la như nàng cũng không nhịn được nuốt nước miếng 1 cái.
Nàng húp 1 miếng. Lập tức trên mặt nàng hiện lên vẻ hạnh phúc bất tận. Ngon, quá ngon. Bát canh không có gia vị gì đó quá là xuất sắc, rất đơn giản nhưng chính sự đơn giản đó lại tôn lên vị tươi vị ngon của ta. Húp 1 miếng thôi mà con người ta như có cảm giác được ngụp lặn dưới biển sâu vật. Thoải mái vô tận mà dư vị cũng tồn tại cực lâu.
Nàng cũng không biết mình bị cái gì nhưng khi nàng tờ trong biển sâu đi ra thì bát canh cá đã hết từ lúc nào. Không chính xác là nồi canh cá đã hết từ lúc nào. Đằng xa kia, tên tiểu tử kia cùng các tiểu tình nhân của hắn đang dùng sắc mặt cổ quái nhìn nàng. Không còn nghi ngờ gì nữa. Cả nồi này là nàng ăn hết.
Sắc mặt nàng thoáng đỏ. Thân là bá chủ 1 phương mà thất thố như vậy thì quả thật có chút mất mặt a
Nhưng do vậy nàng cũng nhìn ra 1 chút ưu điểm của thanh niên này. Hắn nấu ăn rất được, rất hợp khẩu vị của nàng. Ân, xem ra kế hoạch cần thay đổi 1 chút. Mê hoặc hắn xông thì không đuổi đi mà cho hắn làm đầu bếp của bản thân. Ý đó cũn không tệ a.
Nghĩ trong lòng như vậy nhưng mà ngoài mặt của cô nàng rất nhanh lấy lại được vẻ bình thường. Cô khẽ phất tay:
- Món ăn không tệ. Đã vậy ta cũng thực hiện cá cược. Đi theo ta.
Và đám người rời khỏi đảo hoang.Xem thêm...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK