Mục lục
Tổng Tài Đại Nhân, Thể Lực Tốt!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: May

Sau khi hạ quyết tâm, Lạc Ương Ương liếc nhìn miếng ngăn cách màu đen cách ly ghế trước ghế sau sau khi cô lên xe, hoạt động mông nhỏ đến gần về phía Phong Thánh vài phần.

Hít sâu một hơi, cái miệng nhỏ anh đào của Lạc Ương Ương chu lên, đến đôi mắt cũng không nhắm ngay lập tức tiến lên, môi phấn mang theo quyết tâm anh dũng hy sinh, ‘ chụt ’ một tiếng vang ái muội nhỏ, liền bẹp một cái ở trên môi mỏng của Phong Thánh.

Lạc Ương Ương hôn xong lập tức thối lui, khuôn mặt nhỏ hồng khả nghi liền muốn xuống xe.

Nhưng mà, đầu dưa nhỏ của cô mới vừa thối lui chưa đến mấy cm, cái ót đã bị bàn tay to của Phong Thánh đột nhiên nâng lên, rốt cuộc lui không được nữa.

Khi xúc cảm mềm mại trên môi vừa rời đi, Phong Thánh gần như là theo phản xạ bắt Lạc Ương Ương trở về, không chút nghĩ ngợi liền hôn ngược lên, cường thế hôn lấy.

Hôn một chút liền muốn qua loa cho xong?

Không dễ dàng như vậy.

Lạc Ương Ương co rúm bả vai nhỏ lại, trừng lớn một đôi mắt to nho đen, nhìn mặt mày lạnh lùng bình tĩnh của Phong Thánh trước mắt, đầu óc lại trống rỗng lần nữa.

Phong Thánh trực tiếp chìm đắm trong nụ hôn này, hưởng thụ đôi môi thơm xinh đẹp làm anh có chút nghiện.

Lạc Ương Ương lại là khẩn trương muốn chết, tuy rằng biết cửa sổ xe dán màng xe, bên ngoài nhìn vào là một mảnh đen nhánh cái gì cũng không nhìn được, nhưng tưởng tượng đến đây là cổng trường, bên ngoài đều là bạn học giáo viên, cô liền không ức chế được tâm hốt hoảng.

Cô không thích hợp ở ban ngày ban mặt, làm chuyện tình cảm mãnh liệt như vậy ở trước công chúng.

Lạc Ương Ương chịu khổ bị cường hôn một trận, vào lúc sắp không thể hô hấp, Phong Thánh rốt cuộc buông cô ra, cô tham luyến không khí mới mẻ, đến há to miệng hít thở cũng bỏ qua, không dám dừng lại thêm đẩy Phong Thánh ra, mang cánh môi hơi sưng đỏ, vội kéo cửa xe ra trốn thoát.

‘ Rầm ’ vừa xuống xe cửa bị dùng sức đóng lại, Phong Thánh nhìn thân ảnh nhỏ của cô giống như chạy trốn chạy như bay vào cổng trường, khóe miệng lãnh trầm lại có thể gợi lên một chút độ cung nhàn nhạt không thể nhận ra.

Liếm thanh hương cô lưu lại ở trên cánh môi, Phong Thánh vừa định bảo tài xế lái xe chạy đi, liền nhìn thấy di động của Lạc Ương Ương rơi ở trên chỗ ngồi.

Phong Thánh thuận tay cầm lấy di động thưởng thức, cũng không có vội vã bảo tài xế rời đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK