Mục lục
Tổng Tài Đại Nhân, Thể Lực Tốt!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: May

Cô là thật không muốn đợi ở cabin, cô không muốn nghe lén những âm thanh ái muội làm người mặt đỏ tim đập đó.

Hơn nữa nếu như bị Phong Thánh phát hiện cô nghe lén, không biết sẽ ném mắt lạnh với cô như thế nào, cô lại không muốn đối mặt với áp suất thấp của anh ta, quá thận người.

Thuần Vu Thừa nhìn núi tuyết ngạo người của Vưu Vưu, chợt cảm giác yết hầu khô khốc, sau khi gian nan nuốt ngụm nước miếng, tầm mắt mới chậm rãi chuyển lên: “Cô tới đây làm gì?”

Cabin có thể thoải mái hơn khoang điều khiển nhiều, không đợi ở cabin chạy tới khoang điều khiển, chẳng lẽ là muốn gặp anh?

“Muốn tìm người tâm sự thôi.” Vưu Vưu há miệng do dự vài phần, cô cũng không thể nói, lúc này cabin không thích hợp với thiếu nhi, không thích hợp để cẩu độc thân đợi nha.

“Như vậy sao.” Thuần Vu Thừa nhìn mặt búp bê có thể tưới tắt lửa nóng tình cảm mãnh liệt của Vưu Vưu, thu hồi tầm mắt tội ác vạn phần.

Nhưng khi anh thu hồi tầm mắt, đôi mắt lại không tự chủ được liếc về phía ngực ngạo người chỉ số hút tình tuyệt đối bạo biểu của Vưu Vưu.

Ôi ôi, vóc dáng Vưu Vưu nhỏ gầy như vậy, phỏng chừng đôi bảo thủ này của cô là cup D trở lên, sao lại có thể lớn được như vậy chứ?

Phát dục này không khỏi quá nghịch thiên.

Dù so Thuần Vu Thừa cũng coi như là người đàn ông trải qua vạn bụi hoa, miễn cho bại lộ bản tính của mình, sau khi anh nhìn thẳng không nhìn bộ phận không nên ngắm, một đôi mắt lại nhanh chóng nâng lên.

“Cô xem tóc cô đều ướt, cabin hẳn là có khăn lông, cô mau đi lau một chút.” 

Thuần Vu Thừa giống như một anh trai tốt nhà bên, khóe miệng giương lên, liền giơ hàm răng trắng sáng của anh về phía Vưu Vưu.

Tóc ngắn sóng vai của Vưu Vưu đều dán ở trên mặt, nhìn mặt búp bê giống như một học sinh trung học của cô, lại còn có đôi mắt nhỏ vô tội kia, Thuần Vu Thừa ảo não nghĩ.

Dáng dấp cup ngạo người cũng đừng phối với mặt búp bê chứ, mặt búp bê thì thôi, cố tình vẫn là một sinh viên, cảm giác không hạ thủ được cũng quá tra tấn anh.

Đêm nay anh không nên tới, chân chạy vặt không nói, còn phải chịu loại tội dục cầu bất mãn này, ngẫm lại mỹ nữ gợi cảm còn chờ ở trên giường nhà anh, anh liền càng tra tấn.

“Có khăn lông sao?” Lúc trước Vưu Vưu không chú ý, nghe Thuần Vu Thừa nói như vậy, nghi vấn liền đi đến cabin.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK