Mục lục
Mặc Trạc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vương Chí Vũ nhìn Viêm Bân muốn đánh vào đầu anh một cái nữa thì vội vàng nói:” mình cũng không rõ ràng lắm nhưng mà hiện tại thì không có nguy hiểm gì đến tính mạng, chờ Tiểu Phong đem dụng cụ lại đây kiểm tra một lần nữa mới biết. Viêm Bân, không được đánh lên đầu mình…,cậu quan tâm Duy Nhược Hề nhiều như vậy sao? Thật không thể tin được nha.”

Viêm Bân cùng Vương Chí Vũ là bạn bè từ nhỏ cùng nhau lớn lên cho nên trước mặt nhiều người như vậy mà không kiên nể gì đùa giỡn.

Vương Chí Vũ từ lúc nhìn thấy Viêm Bân ôm Duy Nhược Hề từ bên ngoài đi vào thì rất giật mình. Bởi vì anh ta cũng biết cô gái này, trên cơ bản thì tất cả bạn bè của Viêm Bân đều biết Duy Nhược Hề. Lúc đó một đám người bọn họ còn trêu Viêm Bân nói phía sau Viêm Bân mỗi ngày luôn có một cô vợ nhỏ đi theo, cho nên sau này Viêm Bân phải cưới người ta mới được. Nhưng mà Viêm Bân lúc đó đã đánh cho Vương Chí Vũ béo một trận nên thân. Vương Chí Vũ vô cùng ủy khuất, rõ ràng là người khác nói sao lần nào cũng đều là hắn bị đánh.

Sau đó lại nghe nói Viêm Bân trơ mắt nhìn Duy Nhược Hề bị bảo an nhà mình đánh thế nhưng không có ngăn cản một chút nào. Bọn nghe xong còn thấy đau lòng cho cô gái. Không nghĩ đến hôm nay lại thấyViêm Bân ôm Duy Nhược Hề vội vàng vào Viêm gia, lúc ấy Vương Chí Vũ còn nghĩ mình nhìn nhầm.

Viêm Bân xoay đầu thoáng nhìn sang Duy ba cùng Duy mẹ có chút mất tự nhiên nói:” Không được nói bừa, Duy Nhược Hề đã cứu em gái mình một mạng.”

Vương Chí Vũ lại nhìn Viêm Bân một cái hắc hắc cười gian.

Chỉ chốc lát sau trợ thủ Vương Chí Vũ liền đem tất cả dụng cụ này nọ đến. Vương Chí Vũ cũng thu lại tươi cười, bắt đầu đem máy móc gắn đầy lên người Duy Nhược Hề bắt đầu kiểm tra số liệu.

“Nga, tinh thần lực của cô ấy rất cao cho nên mới ngăn cản phóng xạ tiến đến vị trí trung tâm não.” Vương Chí Vũ ngẩn đầu nhìn mọi người một cái, thần sắc rất nghiêm túc. “Tôi cũng chưa từng thấy qua tình huống như thế này, vấn đề có chút phức tạp.”

“Vậy Tiểu Hề rốt cuộc có thể tỉnh lại được hay không?” Duy mẹ vội vàng tiến lên hỏi. Hiện tại bọn họ lo lắng nhất là việc Tiểu Hề có thể cứu chữa được hay không, có thể tỉnh lại lần nữa được không.

“Tạm thời tình hình không có gì nguy hiểm nhưng mà không thể xác định được về sau có việc gì hay không, nếu tỉnh lại được thì rất tốt. Lo lắng nhất là việc não rơi vào trạng thái ngủ sâu, tuy trái tim còn đập nhưng não không có phản ứng thì bệnh nhân sẽ rơi vào tình trạng giống như người thực vật, không có khả năng tỉnh lại.”

“Kia, kia làm sao bây giờ... Ô ô..., Tiểu Hề, số của con làm sao lại khổ thế này, ô..ô…” Duy mẹ lại bắt đầu rớt nước mắt.

“Mọi người cứ về trước nghỉ ngơi đi, hiện tại ở lại đây cũng không giúp được gì, cô ấy cần yên lặng để nghỉ ngơi. Nếu cô ấy có thể ngăn cản và đánh bại phóng xạ tiến đến não thì có thể tỉnh lại.”

Đánh bại năng lượng phóng xạ? Mọi người nghe xong đều cảm thấy hồ đồ, chưa từng nghe nói qua tinh thần lực có thể đánh bại loại phóng xạ này. Duy Nhược Hề có thể tỉnh lại sao?”

Cuối cùng cả nhà của Duy Nhược Hề vẫn trở về, họ vốn định lúc nào cũng ở cạnh Nhược Hề nhưng mà vẫn bị Vương Chí Vũ thuyết phục. Nói rằng Duy Nhược Hề cần không gian yên tĩnh, mọi người không cần ở lại chiếm lấy không khí của cô. Cho nên bọn họ cứ việc về trước hôm sau hãy quay lại xem cô ấy. Duy ba cùng Duy mẹ thế này mới chịu rời khỏi Viêm gia.

Kế đó Vương Chí Vũ lại đem trợ thủ của mình đuổi đi.

“Tốt, tốt đều đi cả rồi.” Vương Chí Vũ đột nhiên mang vẻ mặt quỷ dị gật gật đầu. Sau đó anh nhìn sang Viêm Bân nhếch miệng cười nói:” Mau mau cảm tạ mình đi, mình giúp cậu đuổi người đi hết rồi. Như thế là cậu có thể cùng cô vợ bé nhỏ của cậu ở chung cùng chịu qua hoạn nạn nha. Hah ha không cần cảm tạ mình đâu.”

Viêm Bân liếc liếc mắt, không thèm để ý đến Vương Chí Vũ, hắn không muốn nói nhảm với cái tên điên này, mỗi lần nhìn thấy biểu tình quỷ dị này của Vương Chí Vũ là hắn muốn tẩn tên này một trận.

“Này, sao cậu không nói tiếng nào thế. Cậu cứ yên tâm đi, Duy Nhược Hề tạm thời không có vấn đề gì, hẳn là không chết được. Cậu hiện tại tranh thủ thời gian bồi dưỡng tình cảm với người ta một chút. Trước kia cậu tổn thương lòng của cô ấy, hiện tại cần biểu hiện một chút để vãn hồi. Không chừng đến khi cô ấy tỉnh lại liền tha thứ cho cậu.” Vương Chí Vũ dùng bả vai cọ cọ Viêm Bân. Hình như không thấy sắc mặt càng ngày càng xanh của Viêm Bân mà tiếp tục lẩm bẩm. “Yên tâm đi, hiện tại Duy Nhược Hề khẳng định xứng đôi với Viêm gia. Ai, tinh thần lực cao như vậy mà, hẳn là trên cấp 20. Cho nên mình dám cam đoan cô ấy khẳng định có thể tỉnh lại, về sau chắc chắc cô ấy sẽ tỏa sáng….”

Viêm Bân nghe đến lại hết sực giật mình, liền nắm cổ áo Vương Chí Vũ mà hỏi:” Cậu vừa nói cái gì? Tinh thần lực vượt cấp 20?”

“Này này, quần áo của mình là nhà thiết kế nổi tiếng làm ra đó, cậu nắm như thế thì hỏng hết. Trước tiên bỏ áo mình ra rồi nói chuyện.” Vương Chí Vũ nóng nảy dùng sức đem áo mình kéo ra khỏi tay Viêm Bân.

Vương Chí Vũ sửa sang lại quần áo có chút nhăn do Viêm Bân nắm, đau lòng nói:” Mình vất vả lắm mới nhờ được người kia thiết kế cho bộ này, tiền công tính ra là vài tháng tiền lương đó…..” Vương Chí Vũ kêu la om sòn, nhưng nhìn lại thấy vẻ mặt của Viêm Bân ngày càng không kiên nhẫn mới chịu nói:” Đúng vậy nha, dụng cụ kiểm tra cho thấy tinh thần lực vượt cấp 20, cậu không thấy vạch kiểm tra đến dấu vạch màu hồng rồi sao. Chứng tỏ tinh thần lực vượt cấp 20. Bằng không cậu nghĩ thế nào mà cô ấy trúng phóng xạ mà vẫn còn chống đỡ đến lúc này. Cậu đúng thật khờ….”

Vương Chí Vũ nhìn Viêm Bân còn đang đứng ngốc ở nơi đó, giống như đang bị đả kích. Vương Chí Vũ nhìn hình ảnh như vậy tưởng tượng Viêm Bân giống như một củ cải trắng bị người vứt bỏ.

Viêm Bân xoay người lại cho Vương Chí Vũ một quyền, “Câm miệng.” Sau đó liền tiếp tục lâm vào trầm tư. Hắn không biết từ khi nào mà tinh thần lực của Nhược Hề lại biến thành cấp 20. Hắn nhớ rõ ràng trước kia khi ở trường học kiểm tra, những người có tinh thần lực vượt qua cấp 5 đều được đăng lên thông báo. Sau đó họ sẽ được quốc gia thu dụng.

Lúc đó tinh thần lực cao nhất là tiểu thư Lam gia, Lam Á Nam. Lúc đó tinh thần lực của Lam Á Nam là cấp 12. Còn thể thuật cao nhất chính là Viêm Bân, cấp 13. Hai người lúc đó đã được coi là thiên tài. Cả hai bọn họ đều được quốc gia liên hệ nhưng hai người bọn họ đều cự tuyệt. Lam Á Nam cùng Viêm Bân đều là người của bát đại gia tộc cho nên họ sẽ vì gia tộc của chính mình mà làm việc.

Lúc ấy Duy Nhược Hề căn bản không có tên trên thông báo, chứng tỏ tinh thần lực của Duy Nhược Hề không tới cấp 5. Như vậy làm sao mà bây giờ lại đột nhiên vượt cấp 20. Viêm Bân nhìn Duy Nhược Hề trên giường có chút trầm tư không thể lý giải nổi.

Vương Chí Dũng nhìn Viêm Bân xuyên thấu qua hắn nhìn Duy Nhược Hề trên giường, Vương Chí Dũng cảm thấy có chút khủng bố cho nên chào hỏi một tiếng thì nhanh chóng chạy ra khỏi phòng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK