• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tuy Ren vẫn chưa trở về liên bang nhưng hắn đã chính thức tiếp nhận vị trí tổng tư lệnh, toàn quyền xử lý mọi chuyện tại liên bang. Tuy rằng trước đây Xavier để hắn cùng nắm quyền chỉ huy cao nhất liên bang nhưng Ren chưa từng dùng đến, cũng chưa từng xuất hiện trước quân thư của liên bang. Nhưng giờ thì khác, những quân thư của liên bang đều đã biết tin tổng tư lệnh trực tiếp chỉ huy quân đội là một trùng đực, lại còn là hoàng tử đế quốc, trong lòng đều không khỏi có cảm giác không phục.

"Chúng ta rời khỏi đế quốc tới liên bang là để thoát khỏi chế độ của trùng đực!" Một quân thư cấp S trẻ tuổi tức giận mắng. "Mà ít ra tại đế quốc, tướng quân vẫn là một trùng cái! Còn ở đây thì sao?! Một trùng đực yếu ớt không có tư cách lãnh đạo quân đội liên bang!"

"Đúng vậy!" Một trùng cái khác nói. "Trùng đực lẽ ra chỉ là đồ chơi cho trùng cái mà thôi! Mạnh được yếu thua, bảo chúng ta cúi đầu trước một con trùng đực sao? Buồn nôn!"

"Cúi đầu cũng được, đại điện hạ đẹp đến mức làm tao nhũn cả chân! Trước đây có Xavier thì nhìn thôi cũng không dám, giờ cứ để hắn về liên bang thôi, chúng ta từ từ xử lý hắn! Chả biết cánh của hắn trông thế nào nhỉ? Xoè cánh ra cho tao xem thì đầu tao cúi cả đời luôn!"

Trên ngực của quân thư cấp S mang quân hàm thiếu tá. Hắn cười khẩy nói: "Điều tao quan tâm là cánh của bệ hạ cơ! Tên William số hưởng thật! Hôm qua tao xem cánh của bệ hạ cứ phải gọi là n*ng nừng nừng!"

Nói rồi cả bọn vang lên tiếng cười đầy dâm dục. Đúng lúc này, có tiếng giày da lộp cộp vang lên từ hành lang. Ren xuất hiện trong bộ quân phục đen, mũ kepi đội trên mái tóc bạch kim dài xõa xuống eo. Trên vai hắn là áo choàng dài đến chấm đất, khăn cổ trắng nghiêm cẩn bọc kín phần cổ. Đi phía sau hắn là Rambo và hơn chục quân thư khác. Khi Ren đến, đội quân thư đang chụm đầu xem video với nhau liền im lặng.

Ren nghiêng đầu khiến hai sợi dây đeo kính bằng bạc trên mặt hắn rung động. Kính mắt phóng rõ thứ đang chiếu trên màn hình máy truyền tin của đám quân thư chính là cảnh Lục Xuyên đang tung cánh bay, cộng thêm những tiếng cười vang vọng trong hành lang khiến Ren không kiềm chế nổi cơn giận bùng lên trong lòng.

Rambo bước lên đứng trước mặt Ren, sự hiền lành ngày thường hoàn toàn biến mất, giờ đây hắn tựa như một cỗ máy chém. Rambo trầm giọng nói: "Vi phạm nội quy quân đội, bắt lấy bọn chúng!"

Quân thư phía sau lập tức xông lên, nhưng đám quân thư kia hiển nhiên không phục, lập tức phản kháng. Nhất là tên thiếu tá cấp S, hắn tức giận nói:

"Thứ trùng đực các ngươi trước đây có hơn gì một món đồ chơi để bị trùng cái chúng ta bẻ cánh ra chơi? Liên bang chỉ tôn sùng sức mạnh, một trùng đực yếu ớt như ngươi lấy tư cách gì để thống lĩnh quân đội liên bang?! Chẳng qua chỉ là dựa hơi tân thần Xavier và đám thuộc hạ thân tín của hắn! Rồi liên bang cũng sẽ bị ngươi thâu tóm và sát nhập vào đế quốc thôi! Ta thà đào ngũ còn hơn quy phục dưới trướng trùng đực!"

Vừa nghe đến hai chữ "bẻ cánh" đã khiến Rambo không giữ nổi sự bình tĩnh. Khi hắn vừa định xông lên thì Ren vỗ lên vai Rambo để hắn lùi lại.

Tuy rằng trong lòng cực kỳ tức giận nhưng khoé môi vẫn mỉm cười, Ren híp mắt nói: "Ngươi chất vấn ta lấy tư cách gì để lãnh đạo liên bang? Không phải tôn chỉ của liên bang là mạnh được yếu thua sao? Vậy thì không cần dài dòng, dùng thực lực để chứng minh thôi."

Rambo kinh ngạc ngăn cản: "Tổng tư lệnh!"

Thiếu tá cấp S chỉ thẳng vào mặt Ren nói: "Là chính ngươi khiêu chiến ta trước! Dù ngươi có là trùng đực thì cũng đừng nghĩ ta sẽ nương tay!"

Ren mỉm cười, bàn tay mang găng trắng vươn lên, ngón trỏ thon dài ngoắc một cái. Ngay lập tức, từ phía đối diện, không khí bắt đầu cô đặc lại. Từ phía thiếu tá, những lưỡi đao gió sắc nhọn vun vút lao đến bay thẳng về phía Ren.

Những mũi đao gió chỉ cách Ren một sải tay thì dừng lại. Tất cả quân thư tại đây đều sững sờ không hiểu chuyện gì đang xảy ra, họ không thể nhìn thấy bức tường tinh thần lực vô hình trước mặt Ren.

"Quỳ xuống."

Đây là hai chữ cuối cùng mà thiếu tá nghe thấy trước khi hai tai hắn ù đi. Uy áp như núi đè lên người khiến hắn không thể khống chế được mà khụy gối xuống đất. Không chỉ thiếu tá mà ngoại trừ Rambo và những trùng đứng sau Ren, những quân thư đã lớn tiếng tranh cãi khi nãy đều bị uy áp từ tinh thần lực của cấp SS ép phải quỳ gối.

Ren không hề mở miệng nói chuyện, nhưng giọng nói của hắn truyền thẳng vào đầu những quân thư đang có mặt tại đó.

"Nếu như mục đích của ta ngay từ đầu đã là liên bang, vậy thì ngươi nghĩ Xavier sẽ từ chối ta ư? Tin hay không thì tùy, nhưng những việc ta đang và sẽ làm là để bảo vệ những di sản của thư quân ta."

Ren rút một điếu thuốc ra từ bao thuốc trong túi áo khoác. Châm lửa điếu thuốc, thiếu tá trừng mắt nhìn trùng đực tuyệt mỹ trước mặt ưu nhã thở ra một làn khói trắng, sau đó bước từng bước tới trước mặt hắn. Không gian lặng như tờ, chỉ nghe thấy tiếng giày da vang lên lộp cộp.

Đế giày đạp lên đầu thiếu tá rồi nghiến xuống tựa như dưới chân hắn chỉ là một con kiến. Giọng nói của Ren vang lên trong đầu tất cả trùng tại đó.

"Bất kính với tổng tư lệnh, xử tử."

Ren móc ra một khẩu súng trong ngực áo, giương thẳng vào đầu thiếu tá cấp S rồi mở chốt. Hắn sợ hãi muốn phản kháng hoặc bỏ chạy, thậm chí là cầu xin tha mạng nhưng đều không thể, uy áp đang đè lên người bọn chúng tựa như một toà núi khiến chúng không thể di chuyển dù chỉ là một ngón tay! Đùng! Tiếng súng vang lên, máu đỏ cùng não trắng toé ra sàn. Lại thêm vài tiếng súng, tất cả quân thư khi nãy còn cười cợt đã trở thành những xác chết gục trên vũng máu.

Ren vứt điếu thuốc đã cháy gần hết trên tay xuống vũng máu rồi xoay người lại, đôi mắt tím biếc nhìn thẳng vào những quân thư đang đứng trong sảnh. Hắn mỉm cười nói:

"Nếu còn bất kỳ ai trong số các ngươi vẫn còn không phục, vậy tôn chỉ của liên bang chẳng phải vẫn luôn là mạnh được yếu thua sao?" Ren thở ra một làn khói mờ ảo, nhẹ nhàng nói. "Đánh bại ta, vị trí tổng tư lệnh sẽ thuộc về ngươi."

Các quân thư trăm trùng như một, cúi đầu đồng thanh đáp:

"Quân thư liên bang nguyện một lòng trung thành với tổng tư lệnh!"

——

Để thể hiện lòng biết ơn của trùng dân khắp đế quốc đối với tân trùng thần đã hi sinh bảo vệ trùng tinh, ba tuần sau khi kết thúc cuộc chiến, buổi lễ tạ ơn được tổ chức ngay tại quảng trường thủ đô. Quảng trường đã được trùng máy xây dựng lại, ngay giữa quảng trường sừng sững đứng bức tượng tạc Xavier trong bộ quân phục của thượng tướng đế quốc. Trùng đã tạc nên bức tượng này không hổ là nghệ nhân hàng đầu đế quốc, đến sự hoang dã khó thuần trên mặt hắn cũng được khắc họa vô cùng sinh động.

Ngay từ sáng sớm tinh mơ, trên đường không có một bóng trùng, trước quảng trường đã đứng một quân thư cực kỳ cao lớn mặc quân phục đen của liên bang. Hắn mang theo một dải băng tang, gấp gọn lại để dưới chân bức tượng của Xavier. Trên gương mặt kiên nghị đầy nước mắt.

"Rambo."

Rambo nghe thấy tiếng gọi thì quay đầu lại, phát hiện trùng đang bước tới là William. William quay sang Rambo hỏi:

"Hùng chủ cậu thế nào rồi?"

"Ngài ấy ổn, tinh thần cũng tốt lên rồi."

William ừ một tiếng. Hắn nhìn bức tượng cao sừng sững trước mặt, thở dài nói:

"Là một quân thư, tôi đã luôn sẵn sàng cho cái chết của mình. Chỉ là không ngờ, trong ba chúng ta, trùng ra đi đầu tiên lại là Xavier."

Rambo không đáp, chỉ yên lặng chảy nước mắt. Gió lạnh của sáng sớm cùng với những hạt mưa phùn bay lất phất khiến không gian nhuốm một màu u ám. Chỉ một lúc sau, đã có những trùng dân khác xuất hiện tại quảng trường, mang khăn tang đen để xuống trước bức tượng của Xavier rồi quỳ gối cầu nguyện. William và Rambo cũng đã rời đi. Bầu trời đế quốc hôm nay vô cùng âm u, trời lất phất mưa tựa như những giọt nước mắt của hàng triệu trùng dân đang rơi xuống. Toàn bộ quý tộc, quan viên đều có mặt tại quảng trường, cảnh vệ hoàng gia mở đường để đế hùng Lục Xuyên bước lên bục cao nhất của quảng trường. Thư hậu William cũng đi sát phía sau hắn, bắt đầu cử hành lễ truy điệu. Quân liên bang cũng đến dự, mà việc Ren xuất hiện trong bộ quân phục trắng của hoàng tử tộc Himmel lại càng chứng thực một điều rằng hắn sẽ trở lại đế quốc. Ren ngồi tại ghế đầu tiên của hàng ghế quân liên bang, hắn thản nhiên ngồi tựa vào ghế, đôi chân dài được bọc trong đôi bốt cao cổ bắt chéo nhau, trên ngực áo là chiếc băng đỏ và huy hiệu hình thanh kiếm phỉ thuý của tộc Himmel.

"Sự hi sinh của tân thần vĩ đại sẽ mãi mãi được khắc ghi trong trái tim mỗi chúng ta." Lục Xuyên đứng trước trùng dân nói: "Ta, Lucifer D. Himmel, với tư cách là đế hùng thứ XVIII, ngày hôm nay sẽ tuyên bố một chuyện trọng đại, mà ta tin tưởng rằng những trùng dân của đế quốc cũng có quyền được chứng kiến điều này."

Fallon và Bridget hướng mắt nhìn về phía Lục Xuyên, chẳng lẽ hắn định tuyên bố chuyện nhường ngôi ngay tại đây sao? Nếu đại điện hạ Ren trở thành đế hùng, vậy thì liên bang sẽ được sáp nhập vào đế quốc! Nghĩ tới một mỏ vàng sắp rơi vào tay cho chúng xâu xé là đám quý tộc đó lại không khỏi phấn khích, à không, thứ bên dưới hành tinh XR, mỏ quặng năng lượng đó còn quý hơn cả vàng!

Không biết Ren đã xuất hiện sau lưng Lục Xuyên từ lúc nào, hắn đặt tay lên ngực rồi cúi đầu nói:

"Đế hùng bệ hạ, trước khi chuyện trọng đại được công bố tại đây, cho phép ta được nói vài lời được không?"

"Tất nhiên là được." Lục Xuyên không biết Ren muốn nói gì nhưng hắn vẫn gật đầu rồi bước sang một bên, nhường lại vị trí cho Ren. Ren nhìn xuống quan viên hai bên cùng các trùng dân đang đứng dưới đài tưởng niệm, hắn mỉm cười cất tiếng:

"Trong hàng ngũ quý tộc và các trùng dân đang có mặt tại đây ngày hôm nay, ta đã thấy rất nhiều trong số các ngươi là trùng đực. Ta tin rằng hầu hết chúng ta đều chưa từng tự dùng cánh của mình để bay. Vậy các ngươi đã bao giờ từng đặt câu hỏi rằng vì sao mình không được phép cất cánh bay chưa?"

Lập tức bên dưới truyền đến những tiếng xôn xao, khi những tiếng ồn đã lặng xuống, Ren mới tiếp tục nói:

"Từ khi còn nhỏ, giấu cánh đi thật kỹ đã là lời răn dạy được khắc sâu vào đầu ta, dù là trùng đực bình dân hay tôn quý, chúng ta đều được dạy không được phép xòe cánh cho bất kỳ ai thấy, ngoại trừ trùng cái mà mình yêu thương và tin tưởng nhất. Ta chưa từng hỏi vì sao, điều đó hiển nhiên như đói thì phải ăn và khát thì phải uống nước, cho đến khi tính mạng bị đe dọa, ta cũng không hề nghĩ đến việc dùng cánh để chạy trốn. Ta thà chết cũng không nghĩ tới việc vươn cánh ra, cho đến khi đế hùng bệ hạ bay tới cứu ta."

Lục Xuyên kinh ngạc nhìn Ren: "Hoàng huynh..."

Ren nhìn Lục Xuyên rồi bật cười nói: "Khi đó thậm chí ta còn quở trách bệ hạ, cho rằng ngài ấy còn trẻ nên hành động thiếu suy nghĩ, nhưng liệu cả trùng tộc này còn trùng đực nào dám vươn cánh ra để bay lên trời ngoài bệ hạ? Ta nghĩ hành động này không phải mất danh dự mà là dũng cảm. Bệ hạ Lucifer, ngài là đế hùng đầu tiên trong lịch sử dám phá bỏ tư tưởng cố hữu, mở đường cho một thời kỳ mới của lòng nhân ái và vị tha. Ngài không chỉ trân trọng sinh mệnh của trùng cái mà còn đánh dấu sự tự do cho trùng đực, cũng là trùng đực đầu tiên dám vươn cánh bay lượn. Đây là sự may mắn của đế quốc khi có một đế hùng nhân từ và quả cảm như ngài."

Sau khi Ren dứt lời, cả quảng trường rộng lớn chỉ nghe thấy tiếng vỗ tay từ duy nhất của thư hậu William và phó tư lệnh Rambo. Sau đó những tiếng vỗ tay cũng lác đác vang lên từ những trùng đực bên dưới, tiếp nối là toàn bộ trùng dân cùng vỗ tay ủng hộ đế hùng.

"Hoàng huynh, em... Nhưng mà..." Lục Xuyên cảm động vô cùng, hắn biết Ren đang lên tiếng để bảo vệ mình, nhưng đây không phải lời mở đầu tốt cho việc nhường ngôi.

Ren gật đầu trấn an Lục Xuyên, sau đó tiếp tục hướng về phía các quan viên và quý tộc của đế quốc, trong đó Silver cũng đang hài lòng nhìn hắn.

"Lẽ ra nghi thức này sẽ được diễn ra tại cung điện..." Ren nói. "Nhưng đế quốc đã thay đổi, như lời đế hùng đã nói, chúng ta tin rằng các trùng dân cũng có quyền được chứng kiến chuyện này."

Ren vừa dứt lời, một con trùng máy đã mang lên một cuốn sách trục cuộn cũ kỹ. William nhận ra cuốn sách này, nó là phả hệ của hoàng tộc Himmel. Sau khi Kenya qua đời, Ren trở thành tộc trưởng của tộc Himmel, cuốn trục phả hệ của tộc Himmel do hắn cất giữ. Chính tay hắn đã viết tên của William và Xavier lên cách đây không lâu. Ren đặt một tay lên cuốn phả hệ, chậm rãi nói:

"Ta, đại hoàng tử Ren D. Himmel, tuyên bố vĩnh viễn từ chối mọi quyền thừa kế với tư cách hậu duệ của hoàng tộc Himmel, trả lại tước vị đại hoàng tử đế quốc và từ nay không còn mang họ Himmel. Tên của ta và thư quân của ta sẽ được xóa khỏi phả hệ của hoàng tộc kể từ ngày hôm nay."

Dưới tác động của tinh thần lực của Ren, cuốn trục bắt đầu sáng lên. Tên của Ren đứng đầu các hoàng tử, nhưng dòng chữ mang tên hắn đang dần dần biến mất. Mà bên cạnh tên hắn, tên của Xavier cũng trở nên mờ dần, rồi hoàn toàn biến mất khỏi trang sách.

"Hoàng huynh!" Lục Xuyên vội vàng bước lên giữ lấy Ren nhưng không kịp.

"Đại điện hạ, con đang làm cái gì vậy?!" Silver tức giận gầm lên, hắn đứng phắt dậy muốn ngăn Ren lại. Fallon, Bridget cùng các quý tộc khác cũng lập tức bay tới muốn ngăn cản Ren nhưng đã không còn kịp nữa.

Ánh sáng trong cuốn trục dần tan biến, Ren nhìn về phía Silver, đôi mắt tím sâu thẳm xuyên qua lớp kính bạc dường như mang theo sự bi thương. Ren tháo huy chương của hoàng tộc trên ngực áo xuống, hắn thấp giọng đáp:

"Thư phụ, ngài không thể gọi con là đại điện hạ nữa. Ren D. Himmel đã không còn tồn tại, từ nay về sau con chỉ là Ren, là hùng chủ của Xavier, cũng là tổng tư lệnh của liên bang!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK