Từ đâu, anh chạy tới. Lúc nó bỏ đi anh thực sự rất lo, cảm thấy áy náy vì có hơi nặng lời với nó. Anh chỉ sợ nó sẽ xảy ra chuyện gì. Bỗng anh nghĩ tới cánh đồng hoa. Từ trước đến nay mỗi khi buồn nó đều đến đây. Thật may khi thấy nó.
Anh chạy tới, xoa đầu nó.
-Anh xin lỗi, Sun!
-Sao anh biết em ở đây?
-Bởi vì...nơi này có em!
Hoàng hôn buông xuống, mặt trời như cố níu lại để nhìn hai đứa trẻ. Một tình yêu học trò đẹp, trong sáng.
-Hết-
Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ!!!